Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô theo quan phủ xuống thủ đô làm thông ngôn cho ngài Quan Ba Pháp,ở đây có nhiều tiểu thư danh gia vòng tộc,cành ngọc lá vàng họ biết cô có tương lai nên ngày đêm đeo bám chỉ mong được làm bà thông ngôn.Quan Ba người Pháp cũng quý cô lắm nhiều lần quan rỉ tai bảo cô thích cô nào cứ nói quan sẽ tác thành cho.Ấy vậy mà cô lại thích hương đồng gió nội,cô thích cưới vợ quê,ăn cơm quê và ngủ trong một căn phòng ấm cúng nơi tư gia nhà cô,nơi ấy có cô và Tuệ chỉ cần như thế là đủ.
Cô chỉ gật đầu cảm ơn rồi lẳng lặng bước đi,quan Tây hiểu là cô đã có người trong lòng nên không ép nữa,đợt ấy về nhà cô thủ thỉ với ông bà Khương.
-Cha mẹ ơi ...con.. muốn lấy vợ.
Vợ chồng ông bà Khương nghe cô nói vậy thì tưởng nghe nhầm liền hỏi lại
-Con nói gì nói lại cho cha mẹ nghe xem nào con muốn cưới ai?.
-Dạ là con...con muốn cưới vợ ạ.
-Hai ông bà nghe từ miệng người con gái vàng bạc của ông xong mà sốc ngang.
-Con chỉ đùa mẹ thôi đúng không con,làm..làm sao..sao mà con cưới vợ được con là con gái mà.
-Mẹ nhưng con...
- Nhưng nhưng cái gì con có biết cái loại người như con gọi là gì không hả là loạn luân đó con biết không Hải Lân!.
-Cha má con biết đây là tình yêu sai trái nhưng con mong cha mẹ hãy chấp nhận con không thể nào yêu ai khác ngoài em ấy.
-Mất dạy!m định bôi tro vào cái nhà này hay gì,m đường là cô cả Khương mà làm những chuyện nhục nhã không thôi m không sũy nghĩ được cho mày thì mày cũng phải suy nghĩ đến cha mẹ mày chứ,bố mày thì làm quan mày nghĩ vì chuyện cưới xin đồng giới của máy sẽ có ảnh lớn như nào không hả!Công việc của mày sẽ như thế nào,cha má mày biết dúi mặt vào đâu dân làng người ta lại đồn ầm lên rồi m nghĩ cái chức danh quan Khương tổng của tao còn không mày phải biết suy nghĩ chứ!.
-Thôi được rồi ông ơi đừng hét nữa sẽ khản giọng.
-Bà im để tôi dạy dỗ lại nó làm sao mà đầu óc nó lại đi yêu một đứa con gái được đúng là nhục không để đâu cho hết nói.Này dán làng mà biết hả nó đổ cả xô đồ ăn thiu vào cả cái bản mặt mày và cả tao đó có biết không con kia!.
-Ông được rồi được rồi để tôi giải quyết cho,ông ngồi uống một hụm trà để hả họa .
Ông Khương ngồi bịch xuống cái ghế gỗ mặt vẫn đỏ phẳng phẳng vì tức giận đung nuôi tốn cơm tốn gạo.
-Được rồi mẹ hỏi con yêu cô tiểu thư nào?
Hải Lân nghe mẹ nói vây tưởng mẹ đồng ý tình yêu ngược với đạo lý của cô làm cô vui lăm nhưng chưa vui được bao lâu bà lại chen vào.
-Mẹ chỉ hỏi vậy thôi chứ mẹ cũng xen không bao giờ đồng ý tình yêu này đâu cho dù con có quỳ ở đây đến chết,nếu con chết thì mẹ sẽ đẻ đứa khác.
Cô nghe xong lại ỉu xìu cái mặt.
- Mày không mau trả lời câu hỏi của mẹ mày đi mày bị câm à.
-Dạ lạy cha mẹ người ấy ở ngay trong nhà mình thôi đó chính..chi...chính..la..là Tuệ ạ
hông Khương nghe vậy thì càng bực hơn,cong bà Khương thoáng cau mày và xen vào .
-Con đui hay mù mà không biết con Tuệ chỉ là một đứa ở đợ phận tôi đòi mà làm sao lên thành làm bà chủ được con không nghĩ cho mình thì cũng phải nghĩ cho cha mẹ chứ.Nếu con thích con trai và không lấy những đứa con gái ở thủ đô thì cũng nên tìm đám nào môn đăng hộ đối một chú tương xứng với nhà ta chứ.Bà Khương vừa nói tới đây thì nghe thấy tiếng guốc cõ cồng cộc bên ngoài,cụ Hợi thủng thẳng trống cái ba tong đi vào đằng hắng nói.
-Nãy giờ nghe nhà này mổ trâu to quá anh chị định gạt tôi qua một bên hay sao mà tự lo chuyện tốt của Hải Lân vậy.
Hai ông bà Khương nghe cha nói như vậy thì tái mặt xá dài một cái đồng thanh nói.
-Dạ chúng con nào dám tại con bé Hải Lân mới thưa chuyện đây thôi con nghe còn chưa thủng chưa rõ ngô khoai nên không dám cho cha hay đó ạ.Cụ chỉ ngay cái ba tong vào mặt cậu Khương hỏi.
-Nói đi cô cả Hải Lân cô muốn gì ông ở đây ông sẽ làm chủ cho con.
Cô hai Hải Lán nghe lời ông như cởi mở tấm lòng liền mạnh dạn nói.
-Dạ thưa ông nội con muốn lấy vợ người con muốn cưới là con Tuệ nhà ta ông nội có ưng mắt không ạ.
Cụ Hợi liền đua tay vuốt vuốt cái chòm râu bạc mỉm cười nói.
-Ông cứ tưởng chúng mày ngày xưa chỉ coi nhau như tình yêu bọ xít ai dè là thật mày muốn cưới con bé ý sao,thấy mía ngọt muốn gọt ngay phải không con bé ấy đúng là đẹp người đẹp cả nết nghe cụ Vợ nói thế ông bà Khương chỉ biết ngậm hột thị còn nói thêm được câu gì nữa.Ông Khương tặc lưỡi nói.
-Nhưng cha à đây là tình yêu gái với gái nó sai với đạo lý với cả cũng không thể có con được đâu ạ nếu mà không có con thì la sao mà có người nối dõi tông đường cho nhà này được ạ.
Bà Khương nghe chồng nói vậy cũng chen mồm vào.
-Dạ chồng con nói đúng cha gái với gái yêu nhau là sai đạo lý không thể đẻ con để nối dõi mà nếu yêu con gái thì nó cũng phải chọn đứa nào môn đăng hộ đối với mình đây thì nó lại chọn một đứa ở đợ đi làm thuê cho nhà mình nếu mà để dán làng nhìn thấy và biết chuyện này thì vợ chồng con không dám ra đường mất với cả..
Bà Khương chưa kịp nói xong thì cụ Hợi chen vào.
-Đúng tôi đồng ý với ý đầu tiên của chị là gái với gái yêu nhau là sai nhưng mà chị có thể ép nó yêu một thằng đàn ông được không hả.
Bà Khương nghe vậyy thì mặt đen kịt bởi vì bà biết với tính cánh mạnh mẽ lì lợm khó bảo từ nhỏ thì khó mà khuyên nếu mà nói bắt nó quá thì nó chắc đi ra khỏi nhà luôn quá vì hai ông bà có mỗi một đứa gái bé bỏng này làm sao mà để nó đi dễ được (thế mà vừa nãy nói mày quỳ ở đây đến chết thì tao đẻ đứa khác:)))./.
-Dạ con...con..con
-Với cả người ngoài nói gì thì kệ họ,người ta nói thì người ta đâu nói chuyện này cả đời đâu cứ để cho họ nói họ nói nhiều thì có lúc sẽ chán sẽ bỏ.Hai anh chị là cha mẹ thì phải thấu hiểu cho con cho cái nó yêu ai là việc nó nếu mà con bé đó không tốt thì anh chị nghĩ Hải Lân có dám xin cái chuyện động trời này không.
Ông Khương nge cha nói từ nãy cũng có chút bối rối,còn bà Khương thì xa xầm mặt mày.
-Vậy là cha đã quyết rồi phải không ạ,con bé ấy chẳng chê được điểm gì mỗi tội gia thế nhà nó thấp kém quá.Hay là mình tìm cho cô cả Hải Lân một mối khác đi cha thời này năm thê bảy thiếp thiếu gì mà phải đưa con hầu lên làm bà lớn.Bà Khương nghe vậy thì nó nhẹ vài tai ông.
-"Này ông quên con mình là con gái à làm sao mà năm thê bảy thiếp được chứ ".
Ông Khương nghe vậy thì mới nhớ ra.
-"Ừ nhỉ con bé nó là con gái mà...nhưng mà cũng không thể cho một con hầu lên làm Bà Lớn được mấy đứa người hầu sẽ nghĩ hai vợ chồng mình dễ dãi khi để con hầu lên làm bà lớn với cả chuyện nó yêu gái chứ không yêu con trai".
Cụ Hợi thấy hai vợ chồng nhà kia nói chuyện to nhỏ thì thầm với nhau.
-Hai anh chị thì thầm xong chưa.
Hai ông bà chưa kip nói gì cụ Hợi đã xem vào.
-Với cả tôi cưới vợ cho cháu tôi chứ có cưới cho anh chị đâu mà lắm mồm thế nhỉ ko môn đăng hộ đối gì hết tôi quyết rồi cấm có 2 lời con Hải Lân con Tuệ thì cứ để cho nó lấy nếu mai sau con Tuệ ăn ở không ngoan,tề gia nội trợ không khéo thì chính tôi sẽ cưới thêm đứa nữa cho nó việc tới đây thôi cứ thế mà làm.
Bà Khương tiu nhìu nét mặt còn cô cả Hải Lân thì vui như mở cờ cô biết ông luôn để ý tới đứa cháu này lại có sẵn thiện xảm với Tuệ nên cô tin chuyện cưới xin của mình sẽ thuận buồm xuôi gió đang lo lắng thì được ông nội đưa lên chín tầng mây khuôn mặt của Hải Lân lấy lại vẻ hồng hào tươi tắn vừa lúc đó ông nội lại lên tiếng.
-Ông hỏi thật nhá thế mày đã chấm mút được tí nào chưa đấy?nếu có thì phải khai thật ra mũi ông nhảy và tai ông thính lắm đấy.Con ruồi bay qua ông còn biết con nào đực con nào cái thì mày làm sao mà qua mặt ông được.
-Dạ ông có cái mũi nhảy và cái tai thính thì ông ngửi thử xem con đã ăn cơm trước kẻng chưa ạ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC