2| Petit À Petit: Từng chút một

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

- C...Cái quái gì vậy? _ Dot có chút cao giọng nhìn Người trước mặt. Cậu chẳng hiểu đâu ra một tên ất ơ bên nhà khác lại ở đây, rồi nói bài kiểm tra, lại muốn ở chung phòng với Cậu và Bài kiểm tra gì thì Cậu chưa nghe đề cập đến, vậy là sao? 

Tên này quen mắt quá, hình như mình đã gặp ở đâu rồi, là ở đâu? Là ở đâu nhỉ? _ Dot trầm tư mặc cho Người đứng trước mặt đang chăm chú nhìn Cậu 

Những hình ảnh của tên này đột ngột hiện lên trong đầu Dot khi nhớ lại trận đấu Thánh nhân năm đó, hắn tàn nhẫn gây sát thương lên một Senpai trong trận đấu, còn gây hấn lên với Mash, làm cả Finn bị thương xém mất mạng trong Trận đấu thứ 2 

Nghĩ đến đây Dot có chút dè chừng nhìn hắn 

- À à.. ta...nhớ ra rồi..Ngươi ... Ngươi...là... cái tên đã làm Finn bị thương.. ta vẫn chưa quên những gì Ngươi đã làm với Finn và Mash đâu, tên khốn khiếp!

Hắn bình tĩnh nhìn Dot, từ trên xuống dưới, rồi hắn lại đưa tay chống cằm, hơi nghiêng đầu

- Hừm... Ngươi .._ Hắn không quan tâm những gì Dot nói

Dot nghi hoặc nhìn hắn và tránh cự li gần 

-.. Nồng nặc mùi trà._ Đôi mắt tím đỏ không dậy sóng. 

- Gì chứ? _ Dot quay sang hắn

- Dễ chịu thật đấy._ Hắn bồi thêm một câu 

Cậu 88ngượng chín mặt, liền nóng máu

- Cái tên khốn biến thái này, trên người ta có mùi gì không có liên quan quần què gì đến Ngươi, giờ thì cút đi! Bài kiểm tra gì thì ở khu này hết chỗ hay gì mà phải ở cùng phòng với ta! Đéo nhé!

Hắn liền bắt lấy cánh tay chuẩn bị đóng cửa của Dot, không chần chừ Cậu liền đẩy người kia ra, chẳng biết do trượt chân hay gì đột ngột Dot lại bị ngã về phía sau, đôi đồng tử Cậu mở to 

Gì vậy?  Sau lưng hắn ta xuất hiện gì vậy? Nữ Thần hay Y tá?

Hắn liền nắm cổ tay Dot kéo lại

- Dot-kun!

Dot hoàng hồn khi nhìn thấy Finn và Mash đang chạy đến cùng với một người khác sau lưng 

Cậu nhanh chóng đến gần họ

- Finn, Mash..Hai cậu đến rồi giúp tôi đuổi hắn đi._ Dot đưa tay chỉ về người trước cửa

Finn nghe vậy liền cười trừ nhìn Carpaccio, rồi quay sang Dot

- Dot-kun, chuyện là ba nhà đang có bài kiểm tra, sẽ cử hai người bên nhà mình qua hai nhà kia, và các nhà kia cũng vậy nên là Carpaccio Luo-yang bên Orca và Wirth Mádl bên Magia Lupus sẽ qua đây ở cùng nhà ta nên... Cậu đang ở mình, vì vậy anh Rayne nói sẽ đưa Carpaccio ở chung phòng với Cậu... một thời gian... nên Cậu ráng nhen  _ Finn chăm chú nhìn biểu cảm của Dot

Dot có chút khó chịu.

Lance.. tên khốn.. chúng ta ở chung thì giờ làm gì có chuyện này!

- Nếu là Thánh nhân sắp xếp thì chịu thôi. Mà bài kiểm tra gì? Tôi không nghe đến luôn đấy

- À, mới sáng nay thôi. _ Finn đáp 

Ánh mắt của Dot va vào người có mái tóc xanh đen đeo kính râm, Cậu hơi trố mắt nhìn

Cái.. tên này... sao hao hao giống anh Orter thế? 

Writh thấy Dot chăm chú nhìn mình liền lên tiếng khó chịu

- Gì nhìn ta vậy thằng ranh con kia?

- Vì tôi thấy anh đây giống vị Thánh nhân Orter thôi. Dòng họ à?  _ Writh nghe vậy nghiến răng, nói Dot bớt nhảm rồi rời đi cùng với Finn và Mash. 

Đến đây vô tình Dot thấy ánh mắt của tên Carpaccio dán lên Finn, nghi ngờ của Dot lại càng vấy thêm

...

- Sao tôi có thể chấp nhận cho Dot ở với một tên nguy hiểm vậy được! _ Lance lên tiếng khi nghe tin Rayne đã cho Carpaccio ở chung phòng với Dot 

- Chỉ một thời gian thôi, đừng quá sốt ruột_  Rayne nói

- Nếu đó là em trai anh thì liệu anh có thể bình tĩnh không? _ Lance đáp thẳng thừng

- Nếu là em trai tôi thì tôi sẽ bảo vệ nó, một Thánh nhân không thể bảo vệ người thân mình được thì không xứng danh đâu. 

Đôi mắt xanh trầm đến vô thường.

...

Dot kết thúc buổi học sau một ngày dài đằng đẳng, lết về phòng không còn của riêng mình nó còn ủ rũ hơn 

Mở cửa phòng, đập vào mắt Dot là tên Carpaccio đang không ngừng điều chế gì đó trong những ống nhiệm, đủ loại màu nhưng nó cùng khá na ná giống nhau, kiểu hắn pha chế cùng loại nhưng lại thêm bớt gì đó, Cậu nghĩ thế.

- Ngươi đang chế gì thế? _ Dot liếc sơ qua rồi vứt cái áo choàng mình lên Sofa, cả Người ngã lên ghế

- Thuốc độc_ Không nhìn lấy Dot, hắn trả lời qua loa, chẳng biết thật hay đùa vì biểu cảm đơ của hắn y chang tên người yêu của Dot vậy

- Có độc nào giúp người yêu mình quan tâm đến mình hơn không? _ Dot giếu cợt

Carpaccio ngừng tay, mắt khẽ liếc người tóc đỏ đang nằm lăn lộn trên ghế, rồi hắn lại tập trung

- Thuốc chỉ liên quan đến cơ thể chứ không liên quan đến cảm xúc.

Dot lẳng lặng nhìn trần nhà rồi bật cười ngồi dậy 

- Aizzz.. Ngươi nói những thứ ta biết không đấy!

- Vậy đừng có mà hỏi ta_ Giọng nói nhẹ tênh nhưng mặt của Carpaccio u ám trông vô cùng đáng sợ đưa gần sát mặt cậu

Đáng sợ~~~~

- Rồi rồi.. đừng làm nổ tung phòng ta...

RẦM!!

- Hú hồn mẹ ơi!_ Dot giật mình phản xạ bật ra câu hề hước

Nhìn lại thì là Lance.

Vị Thánh nhân lừng lẫy đây

- Ông anh học theo cách của Mash lúc nào vậy, mở cửa nhẹ nhàng chết à? 

Lance bình tĩnh đi vào liền nhìn cánh tay của Dot đang nắm lấy áo choàng của Carpaccio, lúc này cậu mới ý thức khoảng cách cả hai đang quá gần, Dot buông ra chấp tay nói lời xin lỗi Carpaccio rồi đến chỗ Lance

- Có chyện gì mà Ngươi đến đây vậy?

- Có chuyện ta mới đến đây được à?

Dot vò đầu nói

- Ý ta không phải vậy, thấy Ông anh bận bịu, thấy qua đột xuất tôi hỏi. Ông anh chờ xíu, tôi pha trà cho.

Dot đi vào khu bếp nhỏ của mình, tiếng sột soạt và cách cậu ấy dùng đũa pha trà

Xong đem đến cho hai người

- Hai người uống đi, ta đi tắm đây. _ Dot rời đi. Cũng là lúc Lance uống hết hai ly trà ấm, uống luôn cả phần của Carpaccio.

Cả hai đối mắt, Carpaccio đến gần nói khẽ vào tai Lance

- Bộ Ngươi khát nước lắm à?

Cốc nước trên tay bị Lance bóp vỡ rồi Lance đưa một tay ôm lấy mặt, ánh mắt ngông cuồng nói

- Ta còn khát máu nữa!

Đổi lại chỉ là khuôn mặt đơ như không thể được đơ của Carpaccio

Kể từ đấy, thì vị Thánh nhân dường như luôn xuất hiện bất cứ lúc nào. Điển hình ở phòng học, ở phòng của Dot, ở chỗ ăn thì Dot luôn cảm thấy có người lẽo đẽo theo

Sự khó chịu và ớn lạnh khiến Dot đã đập bàn của Lance đang làm việc ở phòng Thánh nhân

- Này, Ông anh sao thế? Tôi như phát điên lên khi Ông anh cứ như kẻ có ác ý theo dõi tôi vậy, rốt cuộc là chuyện gì?

Lance gấp sách lại, bình tĩnh đáp

- Ta đang bảo vệ Ngươi, không cảm ơn còn trách móc ta.

- Azzziii... Thằng này không cần Ông bảo vệ nhé, nên làm ơn đừng có lẽo đẽo theo, còn có tính khí đàn ông vậy thì đường đường chính chính đi cùng nhau đi!!!!!!! _ Dot như gào lên

Và...

Chúng ta luôn thấy Lance và Dot gần như ở cùng nhau 24/7.

Khi cùng nhau Lance phát hiện ra Dot đang mờ ám gì đó, kiểu ánh mắt Dot luôn nhìn về phía Carpicco khiến Lance thêm sinh nghi nhưng Lance không thể vội vã hỏi ra, anh ta muốn từ điều tra.

Còn về phía Dot đang nghi ngờ tên Carpicco có ý đồ xấu xa với Finn. Cậu không thể làm ngơ để bạn mình gặp nguy hiểm vậy nên thấy tên đó làm gì Dot đều sẽ giả vờ lại quan tâm

Nhưng hành động của Dot dần đà khiến  Lance nghĩ Dot đang cảm tình với Carppico và...

- Đau... Đau.._ Dot la oai oái lên khi Lance cầm lấy khuỷu tay siết mạnh, Cậu ta khẽ quát - Ông anh lại phát điên cái quái gì nữa

- Ngươi làm gì mà suốt ngày lẻo đẻo cái tên Carpicco vậy?

Nghe vậy Dot thở dài gỡ bàn tay của Lance ra khuỷu tay mình, cậu ta nhìn xung quanh rồi nói

- Tôi đang nghi ngờ tên đó có ý đồ xấu với Finn, Ông anh có thấy vậy không?

Lance thoáng nhíu mày nói

- Ta không nghĩ vậy đâu, Ngươi lo xa rồi.

- Không, là thật đấy... A..a..

Lance kéo Dot đi và nói

- Đừng có lẻo đẻo theo tên đó. Nhìn Ngươi chẳng khác nào như Ngươi nói ta

- Được rồi, để ta đi bình thường đi. Ngươi kéo kéo ta đau chết được_ Dot phàn nàn thì ngay lập tức Lance đứng lại, Dot mất đà va vào người Lance, anh ta đỡ lấy Dot

- Sao đột ngột dừng lại, tên khốn này!_ Dot bực bội thốt rồi nhìn về phía kia thấy Mash và Lance đang đứng nhìn họ

Dot đứng hình, nhìn cảnh Lance đang ôm mình và nhìn hai người họ, Mash run run quay mặt chỗ khác, còn Finn cười khổ cúi gầm mặt, cả hai nhanh chóng rời đi

Dot bối rồi lẫn xấu hổ giơ tay về hai người họ

- K..không...phải... Finn.... Mash!!

Hai người họ đi mất hút, Dot liền đẩy Lance ra

- Xấu hổ chết mất, Ông anh thật là..._ Dot thở dài ôm mặt mình, rồi lỡ quơ tay làm đứt sợi dây chuyền Lance đeo thường ngày

- Ấy.. Thôi chết. _ Dot nhanh chóng cúi xuống nhặt lên khi nó rớt xuống lăn lóc rồi bật ra cái hình em gái của Lance

- Xin lỗi nhé, tôi làm đứt dây chuyền của Ông anh rồi_ Dot đưa lại cho Lance liền phát hiện trong đấy có hai tấm hình, một tấm là Anna đang tươi cươi, tấm còn lại là...

Lance nhanh chóng dựt lại, không nói gì rời đi với lỗ tai đỏ ửng

Dot đứng như người mất hồn, rồi cậu ta lảo đảo, bàn tay Dot che lấy môi mình, che lấy khuôn mặt đỏ ửng 

Người còn lại trong bức ảnh là Dot.

Dot ý thức nhìn Lance ở đằng xa, cậu ta chạy thật nhanh về phía anh

- L... Lance..

Anh quay mặt lại thì Dot đã áp môi Cậu ta vào môi anh. Đôi đồng tử sắc xanh lay động 

Cả hai chạm mặt nhau, đôi tay Dot rời khỏi khuôn mặt Lance, ôm chầm lấy anh

- Tôi thương Ông anh lắm. 

Lance mỉm cười nhẹ, ôm lấy Người thương, ngửi lấy mùi Trà Thảo mộc quen thuộc 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net