Chương 1: Điệp mộng Trang Chu, Trang Chu mộng Điệp ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chư thiên vạn giới, hỗn độn hồng hoang, thần tiên yêu ma vạn vật chẳng qua chỉ là bụi trần. Lấy Thần Giới làm trung tâm vạn giới chuyển di " Rầm Rầmmmmm"
Vốn là một trật tự hoàn mỹ tuyệt vời nhưng giờ này lại là một vùng hỗn độn, từng cơn khủng bố sóng năng lượng tung hoành phá diệt, một bóng người mơ hồ tận sâu trong, tỏa ra vô thượng thần uy không ai địch nổi.
"Thiên Tuyệt Thần, ngươi điên rồi , tiếp tục như thế cả Thần Giới sẽ băng diệt, trật tự Chư Thiên sẽ sụp đổ mất !" Từng tiếng gầm cuồng nộ vang lên, dù vậy chẳng lọt vào tai người thanh niên kia chút nào, hắn vẫn lặng im, vốn dĩ một đôi tuyệt mĩ con ngươi giờ này lại mất đi ánh sáng tuôn hai hàng huyết lệ, vốn dĩ đen huyền tiêu sái mái tóc giờ lại bạc trắng, vốn phải ngạo nghễ vô song giờ lại yếu ớt như tàn lửa trước gió, chỉ có một thứ vẫn vậy!
Sức mạnh tuyệt đối! Không sai, ngay lúc này đây, hắn vẫn dư sức hủy diệt tất cả, phá nát cái phồn hoa mà giả tạo Thần Giới này.
Thế gian đã ô nhiễm thì dùng máu tươi đến rửa sạch.
"Ca Ca! Đại Ca! Tỷ Phu!" Ba tiếng gọi chợt vang lên khiến động tác của hắn chợt khựng lại, nhưng chốc lát lại tiếp tục, thanh âm khàn khàn vọng lại
"Tiểu Nhị, Tiểu Tam, ca xin lỗi vì sau này e là ta sẽ không thể chăm sóc hai đứa được nữa. Huyền Tư ta có lỗi với đệ, ta còn chưa hoàn thành lời hứa với tỷ đệ đã để nàng ra đi, thật xin lỗi!"
"Không, Đại ca đừng !!!" Những tiếng kêu mang theo sự tuyệt vọng vang lên chỉ là người thanh niên kia cũng chẳng nghe được nữa.
Anh ta đã hoàn toàn hòa vào khung cảnh hỗn loạn, trở thành ngôi sao sáng chói. Chẳng ai hay một giọt lệ đã rơi xuống thầm lặng nhanh chóng hòa vào không gian vô tận. "Tách!"
Hai đạo khổng lồ thân hình quấn quanh người anh ta, vĩ đại long thần cùng tôn quý tiên phượng tung bay múa lượn kinh diễm thế gian.Một cỗ lực lượng khổng lồ theo đó truyền vào thần kiếm, một thanh tuyệt thế thần kiếm từng vì Tiên Cổ Thần Giới xua tan màn đêm u ám, mang đến thịnh lạc giờ này bốc lên chói sáng quang mang, mũi kiếm trực chỉ Thần Giới Thiên Đạo.
"Thiên Đạo!! Một kiếm này kết thúc chúng ta hết thảy, qua một kiếm này ta cùng Tiên Cổ Thần Giới, cùng ngươi không ân không oán"
"Một kiếm này gọi là . . . Tuyệt Thiên Đồ Thần " Theo thanh âm vừa dứt thần kiếm hoành không xuất thế quang huy ngút trời bao phủ chư thiên.
Một kiếm này, hắn trút xuống toàn bộ sức mạnh, hội tụ tinh khí thần đến tận cùng, Thế Không Thể Cản !! Xẹttttt !
Chớp mắt đã vượt qua chư thiên, tựa như lưỡi hái điên cuồng thu gặt chư thần sinh mệnh hướng thẳng đến Thiên Đạo. Thần huyết huy sái chư thiên, thần thi rơi rụng như mưa, thế gian ảm đạm thất sắc!
Hai đạo thân ảnh chợt xuất hiện ngăn trước Thiên Đạo, một bạch y tuyệt trần nam tử cùng một tử sa kinh diễm thế gian nữ tử.

"A Tuyệt, xin lỗi nhưng bọn ta lần này không thể không ra tay! Đây là trách nhiệm của bọn ta! Thật không ngờ có ngày chúng ta lại phải đứng ở mặt đối lập"
"A Phàm, Tiểu Nguyệt . . . các ngươi vậy mà . . . Chúc mừng! " Thiên Tuyệt Thần ngỡ ngàng đến thẫn thờ, cả người khí thế giảm đi ba phần. Nhưng chỉ chốc lát lại bùng lên càng mạnh mẽ, ánh mắt trở nên càng kiên định . . .
" Thật xin lỗi!"
"Đều là mệnh a! . . .Tạm Biệt !!! Nữ tử khẽ nói, ánh mắt ôn nhu vô tận khẽ liếc nam tử bên cạnh rồi lao ra.
"Tà Tuyệt Chư Thiên" Tất cả lực lượng trong người nàng hội tụ thành một đóa Tử liên đẹp đến tận cùng chia làm hai, một bay đến trước mặt nam tử, một lao đi.
Nàng một cái ngoảnh đầu, thế gian thất sắc " A Phàm, dù chỉ một ngày ngắn ngủi ta thật rất hạnh phúc vì cuối cùng cũng đã có thể thành ngươi thê tử !!".
Tử Liên cùng kiếm quang đối chọi nhưng chẳng được mấy chốc thì vỡ hóa thành trăm ngàn điểm sáng, mắt thấy kiếm quang chuẩn bị chém vào người thê tử, nam tử kia chẳng biết lúc nào đã chắn phía trước
"Đại Đạo Thanh Liên, ra!" Mênh mông lực lượng hoá thành một đoá Thanh Liên rực rỡ.
" A Tuyệt, vốn là chúng ta nợ ngươi, kiếp sau tất sẽ lại tìm đến người báo. Thiên Đạo chúng ta kết thúc ở đây !" Giọng nam chậm rãi
" Tiểu Nguyệt, muốn đi cùng đi, kiếp sau chúng ta đời đời kiếp kiếp mãi bên nhau . . . " Thanh liên cùng đoá còn lại Tử liên hòa hợp thành một tòa tuyệt sắc Thất Thải Hồng Liên, chống đỡ phía trước.
" Băng !" Hồng Liên rực rỡ dù mạnh mẽ vô cùng, đã siêu việt thế gian cực hạn nhưng đạo kia Kiếm quang đã không thể dùng sức mạnh đi đo lường- không có bất cứ thứ gì có thể ngăn cản nó.
Hồng Liên không chống đỡ được bao lâu liền tan vỡ thành trăm ngàn mảnh. Hỗn loạn năng lượng tựa như Đại Hồng Thủy càn quét, rung chuyển cả chư thiên!
" Tạm biệt! Bạn của ta! Chúc hai người từ nay về sau mãi mãi bên nhau. " Thiên Tuyệt Thần khẽ thì thầm nhìn đôi phu thê kia hóa thành từng đạo ánh sáng bay về nơi xa xăm quấn quýt mãi chẳng rời, khóe miệng tràn ra một vệt máu tươi. Hắn bị thương.
"Ma đầu đã bị thương! Mau tiến lên, không thể để cho hai vị Môn Chủ hi sinh vô ích! Giết !!" " Giết !!!" Tiếng hò hét vang vọng khắp tứ phương bát hướng, vô vàn thánh thần tiên ma giương cao mũi kiếm chỉ Thiên Tuyệt Thần mà tiến đến. Anh nhìn những kẻ mà mình đã từng đem cả mạng sống ra bảo vệ giờ này lại đòi lấy mạng mình, lòng càng thêm băng lãnh: " Diệt " Long Thần Tiên Phượng chậm rãi hòa minh, thanh âm du dương hóa thành từng đợt sóng lan tràn, thần chạm thần lạc, ma chạm ma vẫn, vạn linh chung yên. " Aaa.....aaa" "Tách!"
Kiếm quang lúc này đã lao đến trước mặt Thiên Đạo, nó chậm rãi ngưng lại treo trên cao tựa Thẩm Phán Chi Kiếm, chỉ cần Thiên Tuyệt Thần một đạo ý niệm nó sẽ chẻ Thiên Đạo thành trăm mảnh.
Thiên Đạo lúc này hóa thành một thanh niên mặc đạo bào màu trắng, Thiên Tuyệt Thần cùng hắn mặt đối mặt khí thế bùng nổ đến cực điểm, Chư Thiên bắt đầu theo đó rung lên.
" A Tuyệt, ngươi . . ." Thiên Đạo nét mặt mang theo sự rung động vô tận, hắn vậy mà không hề hay biết người trước mắt nay đã mạnh đến như vậy. Mạnh đến mức chỉ là đối mặt mà thôi cũng khiến hắn áp lực đến khó thở.
" Thiên Đạo, không cần nói nữa, dù bây giờ ngươi nói gì thì mọi thứ đều không thể thay đổi được nữa, nàng đã đi rồi, là bị ngươi hại chết. Vì vậy ngươi chịu chết đi thôi!" Thiên Tuyệt Thần lạnh lùng nói. Thiên Đạo nhìn anh như vậy trong lòng vốn có chút hối hận lập tức chuyển thành lửa giận ngập trời, lực lượng bùng phát, một quyền tung ra đấm thẳng vào ngực anh, chỉ thấy anh cả người bất động khóe miệng lại tràn ra một vệt máu. Mà phía sau lưng Thiên Tuyệt Thần chư thiên đảo ngược trật tự cái gì đều tán loạn . . .
" ẦM ẦM" . Chợt thấy anh cười nhợt nhạt, thân hình dần hóa thành hư ảo " Một quyền này trả lại những gì ta thiếu ngài. Vĩnh Biệt". Thiên Đạo thấy vậy càng điên cuồng "A a a. . . Chết tiệt . . . A Tuyệt ngươi rõ ràng có thể trở thành người dẫn dắt toàn bộ Tiên Cổ Thần Châu lần nữa xông phá giới hạn. Vì sao? Vì sao lại có thể chỉ vì một nữ phàm nhân . . . ? Vì sao . . .A a a!!!". Thân hình Thiên Tuyệt Thần lúc này đã biến mất, treo lơ lửng giữa thiên không thần kiếm rốt cục chém xuống. Trong chớp mắt trước khi hoàn toàn tan biến, Thiên Đạo suy nghĩ lại cả đời mình, từ khi Tiên Cổ Thần Giới khai sinh, trải qua đến giờ đã là đệ lục thời đại, chưa từng làm việc gì mà hối hận, kể cả lần này cũng vậy, hắn luôn nghĩ cách cho Thần Giới ngày càng hùng mạnh thật không ngờ mọi việc xảy ra lại khiến cho hắn tuyệt vọng. Chẳng lẽ hắn đã sai thật rồi !!!
" Băng Băng " . . . Chốc lát một vụ nổ kinh thiên xảy ra, Thiên Đạo hóa thành hư vô, Chư Thần Vong! Thần Giới hóa Thần mộ, Chư Thiên băng diệt!
Lúc này Thiên Tuyệt Thần lại xuất hiện, Thần Thể của anh ta dần dần tan ra hóa thành khôn cùng lực lượng, vốn sắp sụp đổ Chư Thiên Vạn Giới dần dần trở lại trạng thái ban đầu . . .
" Thần Hạo Huyền Hy nhất niệm nhất giới. Hôm nay, Tân Thần Giới lập, thời đại mới mở ra!!!" Thanh âm tựa tiếng chuông đồng vang vọng khắp thế gian, từ phàm nhân đến tuyệt thế cường giả đều nghe thấy. Vốn đã gần bên bờ vực hủy diệt Thần Giới bằng mắt thường cũng có thể thấy như đảo ngược thời không quay lại như cũ.
"ẦM ẦM" Đột nhiên, Thiên Tuyệt Thần thanh âm lại vang lên " Lấy ta lực lượng làm dẫn, tụ chư thần chi linh, ngưng chư thần chi thi, Oán Thiên Thần Mộ, lập !! " Tức khắc một cỗ hạo hãn vô biên lực lượng tràn ngập khắp nơi, chư thần đã tử trận còn sót lại oán linh cùng thần thể nhanh chóng bị cuốn đi, hóa thành một luồng đỏ thẫm tà dị mà mênh mông lực lượng bao trùm lấy một nửa Tân Thần Giới. Cứ như vậy Tân Thần Giới mới khai sinh bị chia làm hai phần, một nửa ngập tràn sức sống, một nửa lại bị bao phủ bởi một màn huyết sắc kinh dị khiến cho cả những vị thần còn sống sót đều lạnh run người.
" Lấy ta Thiên Tuyệt Thần chi danh! Nguyện chúc chư thiên muôn đời thịnh trị, vạn linh muôn sắc muôn hương !!! "

Tân Thần Giới, trên đỉnh ngọn núi cao nhất, ba người thanh niên, hai nam một nữ lặng lẽ đứng đó " Đại ca! Nếu thế gian thịnh lạc chính là người nguyện vọng vậy chúng ta tuyệt đối sẽ thay huynh thực hiện " ánh mắt họ như tỏa ra từng tia sáng chói lọi báo hiệu cho một tương lai không thể lường trước được. Đằng sau lưng họ là vô số thần dân thần binh quỳ phục.
Chư thiên chi ngoại, hai thân ảnh lặng yên mà đứng, cả hai đều có tuyệt thế phong thái, tràn ngập khí thế cường đại khiến thần ma đều sợ hãi. " Nam nhân kia . . . Cuối cùng cũng đi rồi! Hắn thực quá đáng sợ! " Người mặc hắc bào che kín toàn thân chậm rãi nói, giọng mang theo sự kính nể cùng sợ hãi thoáng qua." Vậy bây giờ ngươi sẽ tấn công Tân Thần Giới này sao!" Cô gái bên cạnh mặc một bộ váy trắng dài, khuôn mặt nghiêng thành lại mang nét dịu dàng hỏi. " Sao lại không, này 'Châu' cũng chỉ có ngươi có thể uy hiếp ta còn lại chẳng là vấn đề, thậm chí bây giờ ta có chút nhàm chán, thật là!" Nghe vậy cô gái kia khẽ nở một nụ cười, nụ cười này có thể để cho bất kỳ ai đắm say trong đó " Vậy sao? Vậy ngươi qua trăm năm hãy đến ta sẽ cho ngươi một món quà, tuyệt đối khiến ngươi hài lòng!" " Vậy đa tạ rồi, à quên chúc mừng ngươi trở thành Tân Thần Giới Thiên Đạo, thật không ngờ nam nhân kia lại giao chức vụ cho ngươi đấy, Thiên Ngưng! Tạm biệt thật hi vọng lần gặp mặt trăm năm sau!" Hắc bào chi nhân dần dần biến mất, Thiên Ngưng đột nhiên lạnh lùng nói " Quân Dao, ngươi cẩn thận lời nói, đừng có chơi với lửa! ". Nghe nói, Quân Dao chợt ngây người phút chốc rồi cười khẽ thanh âm linh động tựa mẹ thiên nhiên âm thanh " Thiên Ngưng ngươi thật dọa người nha!" Tiếng cười còn vang một hồi mới tan biến hẳn để lại Thiên Ngưng một mình đứng đó.
Một không gian kì dị, hai người thanh niên chợt xuất hiện. Nếu để Thần Giới người nhìn thấy e là sẽ nhận ra ngay lập tức một trong hai người không phải ai khác chính là Thiên Tuyệt Thần. " Thiên Nhất, kể từ bây giờ ngươi chính là cuốn sách này người thủ hộ. Hi vọng ngươi không để ta thất vọng. Nếu ai muốn trở thành chủ nhân của nơi này cần phải giải đáp được thứ mà ngươi muốn biết nhất!". Thiên Nhất cũng chính là thanh niên còn lại vội quỳ sụp xuống " Tuân lệnh điện hạ! " Lúc này Tuyệt Thần mặt ngước lên trời, lại một giọt lệ nữa rơi xuống " Thế nhân sẽ chẳng bao giờ hiểu được tại sao ta làm như vậy! Bọn họ sẽ chẳng bao giờ biết được, đối với ta, nàng còn quý giá hơn bất kỳ thứ gì, kể cả chính mạng sống, linh hồn của ta cũng chẳng sánh được với nửa sợi tóc của nàng. Ta rất nhớ nàng, nàng cũng vậy phải không, đừng lo nha đầu, ta đi tìm nàng ngay đây!!" Nói rồi tan biến thành từng hạt sáng linh lung, lần này chính linh hồn của anh cũng tan đi. Thiên Nhất mãi hồi lâu mới đứng dậy, anh ta thì thào " Nam nữ ái tình, gia đình thân tình, hảo hữu giao tình, bác ái nhân tình . . . Thế gian bốn loại chí tình ngài đã từng có tất cả, nhưng rồi thì được gì chứ, chính ngài lại phải chịu nỗi đau gấp bội lần . . . Thiên Tuyệt Thần Điện Hạ, tạm biệt . . ."
Một khu biệt thự rộng rãi vô ngần, ánh nắng ban mai ấm áp tràn ngập vào căn phòng xa hoa, từng đồ vật từ nhỏ đến lớn lớn đều là cao cấp nhất thế giới, một cậu bé chậm rãi tỉnh dậy.
" Vù vù !"
Gió mát qua khe cửa sổ bay vào, một đôi mắt tuyệt mĩ chậm rãi mở ra, như tinh không vô ngần, cuốn hút mê người, khuôn mặt non nớt tinh xảo, mái tóc đen hơi rối.
"Lại là giấc mơ kì quặc ấy!" Cậu bé khẽ thì thào trầm tư trong chốc lát rồi vươn người hít một hơi thật sâu, giấc mộng này đã liên tục trong đầu cậu từ hơn nửa năm trước.

Nó đem lại cho cậu cảm giác dường như không chỉ là một giấc mộng thông thường mà một thế giới chân thật, chân thật đến mức đôi khi chính cậu cũng chẳng thể phân biệt được đâu là mơ đâu là thực.
" Mẹ! Rốt cục con phải làm sao bây giờ! " Khẽ đưa tay lên chạm vào nửa miếng ngọc được treo trên ngực, cậu nhóc thì thào ngẩn ngơ hồi lâu rồi mới rời giường.
Bước ra khỏi cửa phòng ,như một thói quen, cậu quay đầu nhìn sang căn phòng bên cạnh thì lập tức có một cậu nhóc diện mạo có nét giống cậu nhưng nhiều hơn một phần khí chất khác biệt đang mỉm cười nhìn cậu:
" Sáng sớm tốt lành, ca!" " Buổi sáng tốt lành, Tiểu Phong!", cậu cười đáp lại. Không sai, hai người chính là anh em song sinh, cậu là anh, ở nhà gọi là Tử Thiên, còn cậu nhóc kia nhũ danh lại là Tử Phong, đều là do cả bố và mẹ hai người cùng nhau đặt, đối với cả hai đều mang ý nghĩa rất lớn bởi vì . . . Đây chính là một trong những di vật hiếm hoi mà mẹ đã để lại cho họ.
Nơi này chính New York một trong những thành phố lớn của cường quốc hàng đầu Lam Tinh, Eternity Union. Lam Tinh chính là một hành tinh thứ ba trong Thái Dương Hệ nằm ở rìa ngoài của Ngân Hà Vũ Trụ, trải qua hơn 4 tỷ năm tiến hóa, ngày nay nó đã tạm yên ổn tuy vẫn có xung đột nhỏ nhưng chiến tranh vũ trang hoàn toàn không, đồng thời còn sở hữu một nền văn minh khoa học công nghệ phát triển vượt bậc do các sinh vật có trí tuệ bậc cao sinh sống trên hành tinh sáng tạo ra, bọn họ tự xưng mình là "con người"!
Lam Tinh hiện tại chia làm 6 châu lục lớn và 4 đại dương với hơn 9 tỷ dân và gần 200 quốc gia, lãnh địa trong đó lấy 9 đại cường quốc thống lĩnh làm đầu sáng lập Hội Liên Hợp Quốc lần lượt là Eternity Union, La Sát Hoàng Triều, Roman Empire, Phù Tang Đế Quốc, Great Azure Kingdom , Thiên Tần Đế Triều, Gallia Republic, Thiên Trúc Thiền Quốc, Đại Úc Cổ Quốc và hàng chục tiểu quốc, thuộc địa.
Lúc này, tầng dưới, trong căn bếp rộng rãi, một thanh niên tuấn mĩ kinh người đang nấu ăn dọn cơm sáng, vừa làm vừa huýt sáo vui vẻ, hình tượng này nếu để người ngoài nhìn thấy e là sẽ sợ rớt hàm bởi vì anh ta chính là một trong những người quyền lực nhất thế giới này, một tay làm mưa làm gió trên cả hắc bạch song đạo, vừa là chủ tịch tập đoàn Hạo Vân đỉnh cấp thế giới, vừa là thủ lĩnh của thế lực ngầm vô địch Niệm Vân đoàn.
Không một ai biết anh ta đến từ đâu, chỉ biết cũng là ngày này 5 năm trước một thanh niên mới 22 tuổi tên Sở Thiên Hạo xuất hiện chinh phục thế lực ngầm lớn nhất Eagle Union để rồi chớp nhoáng nửa năm đánh toàn bộ thế lực ngầm khác, rồi tiến đến khống chế giới thương trường, cho đến lúc này đã hiếm có người bì nổi.
Sự thành công của Sở Thiên Hạo cũng có một phần công cực lớn của hai người anh chị của anh ta, bây giờ cũng là những người danh tiếng lừng lẫy, Luật Sư và cũng là Bác Sĩ hàng đầu thế giới Sở Huyền Lạc và Đại Thống Tướng Eagle Union Sở Thần Dật.
Nấu xong, Sở Thiên Hạo cất tiếng gọi "Thiên, Phong, nhanh xuống ăn cơm hai đứa!" "Vâng, bố!" Nghe tiếng gọi, cả hai đồng thanh đáp rồi nhanh chân bước xuống phòng ăn. Bữa cơm sáng nhanh chóng kết thúc trong bầu không khí yên tĩnh, lạnh nhạt.
Sau khi đưa cả hai đứa đi học, Thiên Hạo thở dài buồn bã đưa mắt nhìn theo hai bóng dáng nhỏ khuất dần, trong ánh mắt đầy ắp nhớ nhung xen lẫn sự thống khổ vô hạn
"Giá như Tử Vân nàng ấy còn ở đây thì hay biết mấy!" Chợt hai bóng người xuất hiện sau lưng anh, một cô gái ôm lấy anh vào lòng khẽ xoa đầu an ủi
"Tiểu Hạo, nếu Vân Nhi mà còn ắt sẽ không muốn em như vầy đâu!"
"Tỷ! Nhưng mà là em, là em đã hại chết nàng hại chết đứa bé, nếu không phải là em quyết định tấn công thì chắc chắn mọi chuyện đã khác rồi... !"
Thấy anh như vậy yếu đuối, người còn lại cau mày, gắt " Tiểu Hạo! Em thôi đi, chuyện đã xảy ra, muốn vãn hồi cùng không được, hơn nữa em thừa biết rằng bọn chúng đến là có chủ đích từ trước, cho dù không phải suy yếu chúng ta cũng căn bản không thắng được hiểu không!" "....". Tất cả lại lâm vào tĩnh mịch, bầu không khí nặng trịch.
"Tiểu Hạo, xin lỗi nhưng có điều này anh vẫn phải nói, bây giờ em cần phải làm là mạnh mẽ lên, không chỉ cho chính em mà còn cho hai đứa nhỏ nữa, bọn chúng quá thông minh, từ trước đến nay chưa một phàm nhân nào có thể đạt đến trình độ này, phải biết chúng mới có 7 tuổi thôi. Nhưng em biết đấy, rất thông minh đồng nghĩa với việc chúng rất nhanh sẽ khám phá ra bí mật của thế giới này, đến lúc đó chúng chắc chắn sẽ bước lên con đường không có lối quay đầu, mất mạng như chơi. Đấy là một cuộc đua với Tử Thần thực sự . . . " Sở Thần Dật càng nói càng xúc động, Sở Thiên Hạo mắt hơi lóe lên một tia sáng rồi nhanh chóng vụt tắt
" Chúng sẽ tự giải quyết được! "Thấy vậy Sở Huyền Lạc đều không nhịn được đối với Sở Thần Dật lắc đầu, đây đã không phải lần đầu hai người khuyên can thất bại, Sở Thần Dật đương nhiên cũng nhìn rõ ý nghĩ của Sở Thiên Hạo, điều này khiến anh vô cùng tuyệt vọng.
Cứ như thế này, bọn họ liệu còn cơ hội vùng dậy trả thù cho ngàn vạn người đã hi sinh chỉ vì mở một đường máu hay không?!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#eternity
Ẩn QC