Rời đi hay ở lại?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


===

*Cạch*

Ôn Khách Hành bây giờ mới từ bang về, trên người bây giờ lại là một bộ vest vô cùng nghiêm chỉnh, chân đi giày da, eo đeo thắt lưng. Trên tay còn xách một túi giấy, bên trong đựng bộ đồ Triết Hạn mua cho hắn. Ban đầu Châu Dã vốn định vứt nó đi, suýt chút bị cho ăn chửi một trận, "Đồ A Hạn mua cho ta, chưa tới lượt ngươi quản". Châu Dã lúc đó bị nói tới đờ cả người, từ lúc lon ton theo hắn tới bây giờ, chưa bao giờ nó bị nói cho tối mặt tối mũi như thế, lại còn chỉ vì mấy thứ đồ nhỏ nhặt vặt vãnh của người khác mua cho.

Hắn về tới nhà, nét mặt nhìn thoáng qua còn tưởng không phải Lão Ôn Nha Đầu mọi khi. Ánh mắt mang theo tới mười phần lạnh lùng, xuyên vào đúng Cung Tuấn đã không ngờ rồi, càng không ngờ hơn tên đó lại là bang chủ của hơn ba ngàn người. Mà những người đứng dưới trướng hắn, chẳng khác nào lũ quỷ ở Quỷ Cốc Thanh Nhai, còn ai có thể quen thuộc hơn được nữa.

Bọn người ở đó cũng phát hiện chủ nhân bị đoạt xá, có mấy tên làm liều muốn thử trình hắn, xông lên làm một trận long trời lở đất. Cuối cùng mới phát hiện đánh không lại, miễn cưỡng quỳ xuống, "Tham kiến Cốc chủ". Ôn Khách Hành thân không phòng bị, chỉ có võ công, tay cầm cây quạt tri kỉ tặng, một mình đấu với gần năm chục người, vậy mà vẫn có thể thắng. Cung Tuấn sau khi bị đoạt xá thành Ôn Khách Hành, thân thế cực tốt, mạnh gấp nhiều lần hồi trước. Hắn đánh một trận xong, bị máu dính vào tay, mặt mày nhăn nhó đến khó coi. Đưa tới vòi nước, kêu Châu Dã ra rửa sạch cho hắn.

===

Trương Triết Hạn ngồi chờ hắn về, ngồi một lúc mệt quá ngủ gục luôn ở ngoài sofa. Hắn về, cũng không bị tiếng đóng mở cửa làm cho thức giấc, hình như mệt lắm rồi. Ôn Khách Hành nhẹ nhàng tiến lại gần, nhấc anh lên, bế vào trong giường, chỉnh lại chăn gối rồi mới ra phòng ngoài ngồi. Hắn ngồi đó. Một nửa giờ đồng hồ trôi qua, trong đầu chỉ nghĩ tới, bây giờ phải lựa chọn như thế nào. Nếu rời tổ chức, bọn họ sẽ không để hai người yên. Ôn Khách Hành có thể chống trả lại rất dễ dàng, nhưng còn anh, một đám người bình thường yếu như cọng bún còn có thể bắt nạt được, lí nào bọn xã hội đen trong nghề lâu năm không thể làm hại tới. Còn nếu hắn tiếp tục ở lại, Triết Hạn sẽ có hai tên lâu la của Quỷ Vô Thường theo sau bảo vệ. Nhưng bọn ở phe phái khác sẽ lăm le tới anh. Kết quả đều là Trương Triết Hạn bị thiệt.

Ôn Khách Hành nhấc tay đang cầm điện thoại lên, nhìn chăm chú nhìn vào màn hình. Từ bây giờ tới nửa đêm chỉ còn có hơn một giờ đồng hồ, đồng nghĩa với với Quỷ Cốc cũng sẽ chỉ kiên nhẫn với hắn thêm hơn một giờ đồng hồ đó, sau đúng mười hai giờ đêm sẽ không còn nhân nhượng nữa. Suy nghĩ không dứt khoát, sẽ tốn thời gian, ảnh hưởng tới cả hai người đang sống ở căn chung cư này.

Hắn hít vào một hơi, nhắn trả lời cho tổ chức. Đồng ý ở lại.

Trả lời rồi, xong lại chẳng biết phải nói chuyện này với Triết Hạn như thế nào. Hắn sợ sẽ làm kinh động tới anh, một mực mà rời bỏ hắn. Ôn Khách Hành để ý, lúc anh biết hắn xuyên vào thân thể Cung Tuấn, mừng tới rơi nước mắt, sau này có thể hai người sẽ gần gũi hơn một chút. Nhưng cũng chính vì xuyên vào đúng thân thể tên đó, mà hai người có thể lại phải rời xa nhau thêm một khoảng thời gian nữa.

===

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net