16|

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

xin chào một lần nữa

Tôi chờ bạn nhắn cho tôi bảo rằng chuyện bạn quên tôi và cả nhóm là đùa đấy, là bạn cố tình đấy, là bạn làm vậy để chắc chắn tôi vẫn nói chuyện cùng bạn sau sự việc kia.

Nhưng không, bạn không nhắn cho tôi bất kì điều gì.

Tôi vẫn khư khư giữ suy nghĩ bạn đang cố tình quên mà thôi, cố gắng bình tĩnh để hỏi bạn một câu ngăn ngắn:

"Này này, cậu quên thật à?"

"Xin chào, tôi xin lỗi."

*

Mỗi sáng, tôi đều bắt chuyện với bạn bằng hai chữ xin chào. Mất khá lâu để bạn không xem tôi như người xa lạ nữa.

Tôi tập thói quen chụp ảnh cây xanh, vừa để nhìn mỗi sáng vừa để gửi cho bạn. Chẳng hiểu sao bạn không còn gửi ảnh cho tôi.

Tôi tập thói quen theo dõi dự báo thời tiết để biết chỗ bạn có mưa không để tự tìm đến bảo bạn tâm sự những điều làm bạn buồn đi, bởi sao bạn buồn nhiều mà không tâm sự như trước.

Tôi tập rất nhiều, rất nhiều...

Cho đến lúc bạn gửi lại cho tôi một tấm ảnh cây xanh, mắng tôi việc ôm mèo đi ngủ,...

Tôi thở phào nhẹ nhõm, nghĩ chắc bạn hết giả vờ quên rồi, chắc bạn bình thường lại rồi đó. Kìm nén cảm xúc của bản thân bao ngày qua lại rồi thủ thỉ:

"Cậu từng nói cậu sẽ cố gắng nhớ tớ thật lâu, nên đừng lặp lại chuyện này nhé!"

"Tớ có nói câu đó hả cậu? Hay cậu nhắc lại chuyện lần đó đi."

Này, bạn quên thật à?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net