14.3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cô bị bệnh à!" Tôi theo bản năng rủa một câu, ném gối qua.

"Đùa chút thôi, anh giận như vậy làm gì?" Cô gái thản nhiên đeo tai nghe vào, tiếp tục tươi cười xem phim.

Tôi không kìm được mà kéo chặt chăn, có cảm giác sau lưng ớn lạnh.

Lúc này, bên ngoài ký túc xá bị mây đen bao trùm, túi ni lông bay cao, tôi chợt nhớ hôm qua bản tin có nói cơn bão số 1 của năm nay đang ập đến, gió trung tâm có thể giật cấp 14, dự báo sẽ đổ bộ vào ngày mai.

Tôi cuộn tròn trên giường, bấm điện thoại để đánh lạc hướng sự chú ý của mình. Tôi rất nhát gan, đến giờ Trương Siêu vẫn chưa trả lời, càng ngày tôi càng lo cậu ta đã gặp chuyện.

Hơn nữa liệu có liên quan tới cô gái Quý Châu này không?

Đang lướt Wechat, tôi đột nhiên nhìn thấy một nhóm, là nhóm chỉ có bốn anh em ở ký túc xá chúng tôi.

"Ra ngoài, tất cả những người ở đây ra ngoài!"

Tôi @ Mọi người.

Đợi vài phút, không ai phản hồi.

Tôi không nhịn được mà bật dậy, có cảm giác bầu không khí không đúng lắm, bắt đầu liên lạc với từng người.

Hai bạn cùng phòng còn lại là Lý Dương và Đổng Kiện, tôi có thể chấp nhận việc Trương Siêu không trả lời tôi, nhưng hai người còn lại hình như cũng "mất liên lạc".

Mưa gió bên ngoài càng ngày càng dữ dội, cứ đập vừa cửa kính ban công phát ra tiếng ầm ầm.

Tôi ghét nhất cảm giác bị cô lập thế này.

Cho dù là hiện thực hay ở trên mạng.

Tôi không nhịn được mà gọi cho Lý Dương, không ai trả lời.

Điện thoại của Đổng Kiện cũng không bắt máy.

Đợi thêm mười phút, vẫn không có phản hồi.

Ba người họ không thể cùng lúc im lặng, nên biết là thời điểm này thường là thời gian hoạt động tích cực nhất của phòng chúng tôi.

Một linh cảm cực kỳ xấu cứ lởn vởn trong  lòng.

Đột nhiên di động rung lên.

Là hồi âm của họ sao? Lũ khốn này! Làm bố mày sợ chết khiếp!

Tôi háo hức bật điện thoại.

Thì ra là của phụ đạo viên.

"Lâm Phong, có chuyện này tôi nghĩ phải nói với em một tiếng, tôi định tối nay sẽ đến phòng  của em nhưng bây giờ bên ngoài mưa to gió lớn, tôi không qua được, đành phải nhắn tin với em, nhưng trước khi nói, tôi mong em chuẩn bị tâm lý trước!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net