Chương 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lão đại cũng có lúc ngọt ngào

Chương 7

An Diệp nhìn thấy liền khó chịu,nói
"Tôi về phòng trước"
Lãnh Tự nghĩ "Đây là ăn dấm ư?"
"Ây da....anh yêu..anh không nhớ em à?"
"Lục Trinh,ai cho em đến đây?"
"Người ta nhớ anh thì đến không được ư?"
Lãnh Tự không nói gì,bước vào nhà trước.Lục Trinh bước vào nhà liền sai người giúp việc như là chủ trong nhà,thấy An Diệp đi qua,Lục Trinh liền nói
"Ây dô,cô kia không thấy phu nhân của lâu đài này à?Mau chào đi"
"Vậy cho hỏi cô tên gì?"
"Lục Trinh"
An Diệp không nói gì,cười một cái rồi lên phòng của mình.Đến giờ ăn tối,Lãnh Tự và Lục Trinh đã ở trên bàn ăn,nhưng An Diệp không xuống ăn.Lãnh Tự định lên gọi thì bị Lục Trinh giữ lại
"Anh à,ăn mau đi anh,người ta đói lắm rồi"
Tự đành phải ngồi ăn xong mới lên tìm An Diệp.Chưa kịp ăn xong thì thấy An Diệp xách vali,Lãnh Tự bất ngờ hỏi
"Em đi đâu vậy?"
"Dật tiên sinh,xin lỗi ngài,tôi chưa biết là ngài đã có vợ nên đã ở đây,cảm ơn ngài trong suốt thời gian qua,giờ chắc tôi không nên làm phiền ngài nữa"
"Em...em vừa gọi tôi là gì?"
"Dật tiên sinh,ngài..."
"Em đi đi"Lãnh Tự buồn bã nói

An Diệp kéo vali,vừa đi nước mắt vừa rơi lã chã.Cô bước ra ngoài lâu đài,cô vừa đi vừa khóc
"Mình đã yêu Lãnh Tự rồi,Tự ơi,em đã hiểu cảm giác của mình đối với anh rồi,nhưng em không ngờ,tình cảm của em là một tình cảm không nên có"An Diệp đau khổ nói.Vương Nhật đi ngang qua lâu đài,thấy An Diệp khóc lóc,liền chạy tới hỏi
"Đại tẩu,cô sao vậy?"
"Cậu đừng gọi tôi là Đại tẩu"
"Sao vậy?"
"Lục phu nhân về rồi"
"Lục phu nhân?Lục phu nhân nào?"
"Đó chẳng phải là vợ của Lãnh Tự sao?"
Vương Nhật cười
"Đó là lí do cô khóc đó hả?Lão Đại của tôi chưa từng có vợ"
"Ừ!Việc đó giờ không quan trọng nữa rồi.Vương Nhật,anh đưa tôi về nhà được không?"
"Được,lên xe"

Vương Nhật đưa An Diệp về nhà Lục An(chị họ của An Diệp).Vừa về tới nơi,Lục An bước ra đón An Diệp vào.Vương Nhật đơ người khi nhìn thấy Lục An,bỗng Lục An lên tiếng
"Cậu thanh niên này,cậu có vào nhà không?"
"Chị,chị xinh thế này,cho em làm quen được không?"Vương Nhật cười nói
"Cậu không phải là bạn trai của An Diệp à?"
"Mỹ nữ,chị đừng nói thế,bạn trai của An Diệp mà nghe được thì em chết thật đấy"
"Vậy được!Thích thì chị đây sẽ đi uống với cậu một ly"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ngontinh