Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thật ra thì những bạn nam sinh đã thách thức thầy Hà cũng chưa từng đọc qua Tam Quốc Diễn Nghĩa lần nào cả,chỉ ra oai làm thầy bẻ mặt,nào ngờ người bẻ mặt lại là bản thân

Vào giờ ra chơi,Mạnh Hạc Đường kéo Tần Tiêu Hiền trốn tiết để đi chơi game,cậu ta cảm thấy ở trường thật buồn ngủ,rủ cậu đi đánh Vinh Diệu một tí để "giải toả"

"Này!đi quán net đánh Vinh Diệu không?một tí vào tiết tao lại buồn ngủ mất"Mạnh Hạc Đường khoác vai Tần Tiêu Hiền vừa đi vừa cười trong giống mấy thanh niên báo thủ ngoài đường

Tần Tiêu Hiền tỏ vẻ "ghét bỏ" đẩy tay Mạnh Hạc Đường ra,cau mày không muốn đi"Tao không muốn đi,lười lắm,mày đi một mình đi.Hay rủ thằng Đào Dương kìa,nó "cấm trại" ở đấy từ hôm qua ấy"nói xong liền lên lớp gục xuống bàn ngủ thiếp đi

Mạnh Hạc Đường ngơ ngác không hiểu gì.Cả buổi hôm nay cứ thấy cậu bất thường kiểu gì,nhưng tên nhóc này cũng chả buồn quan tâm nữa mà chạy ra quán net chơi với Đào Dương

Vừa đi tới bờ tường định trèo ra thì bị một "ông thầy" gọi lại

"Này!tên nhóc kia định làm gì đấy?sắp vào học rồi mà đứng đấy làm gì?"Mạnh Hạc Đường quay lưng lại,tên nhóc họ Mạnh này cứ tưởng là ông thầy "mập địch" nào,trong tưởng tượng của nó,mấy ông thầy đa số toàn là bụng bia cao to đen hôi

Lúc quay lại đã chạm mặt một "anh thầy" cao tầm 1m90,thân hình mảnh mai,lúc đó nó chỉ có một từ để diễn tả anh thầy đó thôi "ĐẸP TRAI"

Mạnh Hạc Đường cũng khá giật mình nhìn anh thầy đẹp trai trước mắt,không biết làm gì hơn và cũng không biết phải giải thích thế nào.Thế nên chỉ im lặng đi về lại lớp

Cậu ta có vẻ khá cay cú về chuyện khi nảy,đáng lẻ ra giờ này cậu đã ở ngoài tiệm net đánh game mà giờ phải nghiến răng nghiến lợi đi vào lớp

"Ê,sao lại vào rồi?tao tưởng mày ra net đánh game với thằng Dương rồi chứ"cậu vỗ đầu Mạnh Hạc Đường nhướng mày hỏi

"Có ông thầy nào đó bắt tao,mẹ nó,may là ổng đẹp trai,không thì tao đấm cho nhừ tử ra rồi.Ổng cao tận 1m90,khốn kiếpppp"Mạnh Hạc Đường la làng lên,cả lớp hết cả hồn quay qua nhìn chầm chầm nó,thật tình,bức xúc gì mà dữ vậy chứ

"Phát giác được điều bất thường" nên nó cũng trở về trạng thái bình thường.Mà lúc nảy không đấm thầy nọ là vì ổng cao quá,nó sợ không đánh lại nên chuồng cho chắc vậy

Chán chả có gì làm nên nó gục xuống ngủ luôn,còn Tần Tiêu Hiền thì vẫn ngồi ngẫm nghĩ gì đó,nó cũng không rõ

Đang ngủ ngon lành thì lại có người đánh thức cậu ta dậy"Nhóc!dậy mau lên,đến giờ học...!"

Cậu ta tức giận đẩy tay ra rồi đứng dậy quát"Cái đéo gì thế này!để ông mày ngủ tí thì chết hết à!mẹ k-kiếp..."nó vừa ngước mặt lên nhìn thì đã muốn nuốt hết mấy lời nói vừa nảy vào hết trong bụng.Bởi vì người gọi nó dậy,là anh thầy ban nảy

Mạnh Hạc Đường nuốt nước sợ hãi nhìn con người to cao trước mặt.Thường ngày thì ngông thế thôi,chứ gặp bố nào to hơn lại sợ tè ra quần

*Con mẹ nó!phải làm sao đây,lại chơi ngu rồi*Mạnh Hạc Đường thầm nghĩ

Nhưng kỳ lạ thật,thầy ấy không hề tức giận hay phản ứng gì cả,nhìn nó một lát lại xoa đầu nó rồi đi lên bục chứ không mắng hay nói gì hết

Nó sững người có vẻ khó hiểu với sự "dịu dàng" này của thầy ta

"Chào!thầy tên Châu Cửu Lương,giáo viên dạy toán,nếu có gì thắc mắc cứ hỏi đi nhé"Cả lớp chỉ im lặng,thật ra thì cũng chẳng có gì để nói thật

"Hmmm,nếu không thắc mắc thì chúng ta bắt đầu học luôn nhé!"

Thông thường thì những tiết học mang tính chất lý thuyết này sẽ rất nhàm chán đối với Mạnh Hạc Đường và Tần Tiêu Hiền,nhưng hôm nay lại khác

Tiết học nhàm chán ngày ấy hôm nay lại tự dưng có sức cuốn hút đến lạ thường,đã thế bọn họ còn nhanh hiểu bài và làm được nhiều bài liên tục

Cách giảng dạy của thầy Châu rất khác với các giáo viên dạy toán khác,dựa vào khuôn mặt đẹp trai ngời ngời của thầy và phương pháp giảng dạy đỉnh cao này thì học sinh ngu cỡ nào cũng phải hiểu

Giáo viên thông thường đa số sẽ làm cho học sinh có một cảm giác áp lực và có chút lo lắng.Nhưng với thầy Châu thì khác hoàn toàn,anh dùng những phương pháp vừa học vừa chơi để học sinh có thể cảm thấy thoải mái hết mức có thể và lúc đó sẽ dễ tiếp thu bài hiệu quả hơn

Đẳng cấp hơn chắc chắn là nằm ở khuôn mặt khôi ngô tuấn tú đó của thầy Châu...thầy biết mình rất đẹp,thế nên đã lợi dụng ưu điểm này để làm động lực cho bọn họ

Còn đối với nam sinh,đương nhiên chuyện gì vui sẽ ưu tiên,thế nên thầy mới dùng đến phương pháp vừa học vừa chơi đó.Thầy Châu đúng là đẳng cấp thật

Ngay cả học sinh quậy phá như Mạnh Hạc Đường với Tần Tiêu Hiền còn làm được bài cơ mà

Lại hai tiết toán trôi qua.Vừa giảng xong,thầy Châu quay xuống mỉm cười nhẹ nhàng hỏi

"Mấy em có hiểu bài không?nếu có gì chưa hiểu thì tìm thầy,thầy sẽ giải thích cặn kẽ hơn,đừng có ngại ngùng gì nhé.Thầy đi đây,bai các em"nói xong,thầy lấy cặp sách chuẩn bị rời đi nhưng vẫn không quên nhìn về phía Mạnh Hạc Đường cười tít mắt

Nó cau mày khó chịu với hành động đó,thật là nhìn giống mấy thằng cha biến thái ấy,nó nổi hết cả da gà

Tiết cuối là tiết vật lý,lần này có vẻ nhàm chán thật,giảng chẳnh có vui vẻ gì cả nên nó với Tần Tiêu Hiền ngồi ngủ luôn,chả buồn quan tâm nữa

Tiếng chuông tan học vừa reo,hai cậu nhóc liền chạy ra ngoài trước sau đó đến quán net "cấm trại" ở đó với Đào Dương

"Ê Nấm!mày cấm trại ở đây bao lâu rồi đấy?chưa chịu về à?"Tần Tiêu Hiền ngồi xuống ghế bên cạnh vỗ vai Đào Dương

:Nấm nghĩa là nấm lùn á mấy bạn=)tại Đào Dương lùn👉👈

"Tao cấm từ hôm trước rồi,sao giờ mới đến?má,chờ lâu bỏ mẹ ra"Đào Dương cầm ly nước ngọt lên uống một ngụm vẫn không quên chửi cho hai đứa nó mấy câu

"Bọn tao...à không,tao định cúp học để bay qua đây chơi với mày,mà bị ông thầy toán bắt lại"Nó bảo

"Mà cái thằng tên Đại Lâm mày quen trên game ấy,đã gặp chưa?mặt mũi sao vậy,đẹp không?có định trap tiếp không mày?"Mạnh Hạc Đường vừa nói xong,Đào Dương lại đỏ mặt ngại ngùng

"À thì....tao không trap nữa,yêu thật,yêu...thật...rồi"vừa nói vừa cười trông khá đáng yêu

Nhắc mới nhớ chứ,Đào Dương là game thủ trên game Vương Dã Vinh Diệu,chúa tể trap boy,nhưng có lần chơi game cùng Quách Kỳ Lâm(thường xưng Đại Lâm),cảm thấy cậu ấy dễ thương nên định làm quen rồi trap,nhưng không trap được,tại yêu rồi

End chap 2
Editor:Quốc Khải


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net