chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên quốc lộ 1 chiếc BMW chạy với vận tốc không nhanh cũng không chậm.Trong xe đầy tiếng nói cười vui vẻ: 1 người phụ nữ trung niên có một vẻ đẹp tự nhiên trên môi bà luôn tỏa ra một nụ cười,một đôi vợ chồng nam thanh nữ tú đang mỉm cười nhìn âu yếm đứa con gái 1 tuổi của mình,sau xe là ba chàng trai tuấn tú đang chìm vào giấc ngủ....chiếc xe đang đi đến một vùng nông thôn.

Cũng thời gian này,tại một trường học nổi tiếng,một cô gái ngổ ngáo tinh nghịch giờ đây phải ngủ gà ngủ gật trong suốt 4 tiết học...Vào tiết cuối là giờ ngoại ngữ của bà Tiên điên,đôi mắt cô sáng lên chăm chú nghe giảng.

-"Hà Khiết ! Cậu không ngủ nữa sao?" Trường An bạn nam ngồi kế bên cô và là bạn thân.

-"Đúng đấy!giờ nhìn cậu như muốn ăn tươi nuốt sống Tiên điên vậy á!! "Lam Hòa bên cạnh cô chế giễu.

-"Tiểu Khiết!Mau ngậm miệng lại.... chảy nước kìa".(>_ -"Thôi được rồi! Hôm nay tôi có chuyện vui nên mặc mấy cậu..cứ ngồi đấy tiêu hao nước miếng." Hà Khiết bực dọc bĩu môi cầm bút làm bài tập tiếng anh cô giao cho.

Chuyện vui mà cô nói là hôm nay mámi cô sẽ về sau chuyến du lịch bên thông gia ở Trung quốc. Cô đương nhiên là vui rồi,lần này không chỉ mámi về mà còn có đứa cháu gái siêu dễ thương của cô về nữa..

############tua nhanh###############

-"Reng...reng..reng"

Giờ ra về,Hà Khiết vui vẻ đợi mọi người về hết rồi mình về sau, vốn dĩ cô không thích trà trộn trong đám đông vì sẽ ngửi thấy mùi chua chua của mồ hôi sau khi quậy xong của hs nam.

Trước cổng trường 1 chiếc BMW đậu ở đó,Hà Khiểt không phải là người tò mò nên ung dung bước đi,nhưng vừa đi qua điện thọai cô reo lên."Là mẹ" cô không khỏi vui mừng nhấn phím nghe

-"Mẹ!"

-"Hà Khiết..mẹ ở đằng sau con nè!"

-"......"im lặng ,bộ não chạy với tần suất cao cuối cùng'mẹ về đến rồi sao?'

Quay lại cô nhìn thấy mẹ mình đang trong chiểc BMW hồi nãy ngoắc ngoắc tay bảo cô đến...cô vui mừng nhảy cẩn lên chạy lại phía bà...

-"Mẹ a ! Mẹ về sớm thế!"

-"Hử? Biết vậy mẹ ở lại bên đó lâu một xíu!"nháy mắt bà bĩu môi đùa con mình..

-"Thôi mà mẹ"tửởng bà nói thật cô nhíu mày

-"Lên xe đi con.mình về"bà cười xòa nhẹ bảo Hà Khiết.

Cô ậm ừ rồi mở cửa xe sau nhưng có gì đó không ổn...'họ là ai va ai là họ' ngàn câu hỏi vì sao chạy dọc chạy ngang chạy chéo chạy thẳng khắp đầu não cô...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net