Chương 29

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến nơi thì trời cũng đã sẩm tối. Nhưng trông Sanji vẫn có vẻ tràn đầy năng lượng.

- Đến nơi rồi kìa. - Cậu reo lên.

Law mở cổng rồi lái xe vào gara. Sanji ngó nghiêng xung quanh để tìm Bepo.
Khi hai người bước xuống xe, Bepo liền chạy lại mừng rối rít. Sanji liền xoa đầu nó.

- Chú mày vẫn còn nhớ tao sao?

Khung cảnh khu vườn vẫn chẳng thay đổi gì nhiều khiến cậu ngỡ như mình đang quay trở về thời gian. Khi cậu đang thơ thẩn nhìn khu vườn thì hắn bỗng cất giọng.

- Vào trong nhà nhanh thôi.

Cả hai cùng đi vào nhà. Giống như khu vườn, căn nhà cũng không có mấy thay đổi. Chỉ có bộ so pha và chiếc bàn phòng khách là khác với trước kia.

- Mời ngồi, cậu muốn dùng trà gì?

- em muốn... hồng trà.

Law nhanh chóng cầm bình trà từ trong bếp đi ra. Cậu đã ngồi yên trên ghế so pha và đang chọt chọt ngón tay và bể thủy tinh để đùa nghịch với cá vàng trên bàn phòng khách. Trái tim hắn lại lần nữa lay động. " Ánh mắt em sao vẫn hồn nhiên như thế!?" Rồi em quay ra nhìn hắn cùng nụ cười hạnh phúc.

- Em không ngờ là ngài vẫn còn nuôi chúng đấy.

-... mảnh kí ức bỗng lùa vào tâm trí hắn. Vào cái ngày hắn nổi điên lên tới mức đập vỡ vụn cả bể cá vàng. Nhưng ngay sao đó, hắn đã bàng hoàng khi nhìn lũ cá dần ngoi ngóp. " Không được. Sanji đã yêu thích tụi mày đến vậy mà ta lại làm gì thế này! Sanji, ta xin lỗi!...". Vậy là hắn vội vã cầm đôi cá vàng thả vào chậu nước để cứu sống chúng. Và anh đã nuôi chúng tới tận bây giờ.

Law ngồi xuống ghế rồi rót trà ra chén cho Sanji. Cậu cầm chén trà lên nhấp một hụm. Rồi mặt cậu bỗng đỏ lên.

- Law san, hiện giờ ngài có đang... có một nhân tình nào không?

Hắn nhếch mép rồi trả lời.

- Có chứ.

- vậy sao? " vậy là mình cũng đã muộn rồi" - nỗi buồn len lỏi vào tâm trí cậu.

- còn cậu thì sao?

- Em. Em không.

- Ta tưởng cậu phải đang hạnh phúc cùng gia đình chứ?

- Không Law san, Em đã ly hôn với cô ấy lâu rồi.

- Chà, và giờ thì cậu muốn quay lại với ta sao?

Sanji thấy lòng mình đau nhói. Phải, cậu muốn quay lại, rất muốn quay lại. Khi gặp lại hắn thì cậu lại càng thấy mình yêu hắn nhiều hơn. Nhưng đâu thể nữa. Hắn đã có một nhân tình khác rồi. Giờ cậu cũng chỉ là một kẻ thừa thãi.

Cậu khẽ run rẩy cố nín nước mắt.

- Vậy thì xin lỗi ngài. Em đã quá khiếm nhã rồi...  Thật lòng mà nói thì... đúng là em rất muốn quay lại với ngài. Nhưng em đâu thể làm thế nữa. Vả lại dù không có nhân tình thì có lẽ ngài cũng không thể chấp nhận em nư... ưm ưm...

Sanji bị chặn lời bở nụ hôn của hắn. Hắn không thể kiềm chế bản thân thêm phút nào nữa. Sanji đã không hề biết rằng cậu đã khiêu gợi đến mức nào khi cứ thể hiệm cái sự say đắm ra như thế. Hắn nhả môi cậu ra rồi hôn dần xuống hõm cổ mịn màng.

- A Law san, a, dừng... dừng lại...

Sanji đã chẳng thể chống cự một chút nào. Cậu ngay lập tức bị cuốn sâu vào những cơn khoái cảm. Hắn để cậu nằm ngửa trên ghế Sopha. Và mặt cậu dại đi vì quá muốn hắn. Law bắt đầu cởi cúc áo cậu ra và ngậm lấy đầu vú khiến cậu co giật vì kích thích bất ngờ. Hắn liếm mút nó. Cơn khoái cảm cùng cực khiến Sanji cứ rướn người lên và không thể ngừng được những tiếng rên rỉ.

- Aa, Law san, Law aa, a, ưm. Law san. Nhân tình... nhân tình của ngài  ư. Nhân tình của ngài sẽ a... sẽ nổi giận với em mất. - cậu vừa rên rỉ vừa cố gắng nói.

- tất cả đều là lỗi của em thôi Sanji, ta không thể kiềm chế được cảm giác muốn làm tình với em Sanji. Nên là do em cả thôi. - Law liền luồn tay vào trong đũng quần Sanji nhẹ nhàng mơn trớn dương vật cậu.

- ư... a..

" Sanji... em vẫn cứ gợi tình như thế."

Sau khi tụt quần cậu xuống. Hắn lôi ra  dưới tấm đệm sopha lọ gei bôi trơn.

- ngài... vậy là ngài thường làm tình với nhân tình ở đây sao?

Sau khi đổ gei bôi trơn lên phần dưới của Sanji, hắn liền nhanh chóng đút một ngón tay vào bên trong hậu huyệt của cậu. " ha, chặt thật đấy."

- Aa... Law san, ngài không cảm thấy có lỗi với ư... với cậu ấy hay sao?

- em thì cảm thấy có lỗi khi rên rỉ như thế à?

Sau khi đút ba ngón tay vào hậu huyệt Sanji, hắn rút ngón tay ra và tụt quần mình xuống. Rồi hắn đâm mạnh dương vật của mình vào trong khiến cậu rên lên và mặt cậu giờ trông phê như thể cậu là thứ nô lệ của tình dục.

- Aa... Law san. Law san, Em nhớ nó, em nhớ nó...

- A, Sanji, em chặt lắm luôn. " Sướng quá... Sanji, làm tình với em là sướng nhất."

-  haa..Ý em là sao hả Sanji, ý là em... nhớ dương vật của ta ư? - Hắn vừa đẩy vừa nói.

- Aa... aa phải em ... ư....thực sự rất nhớ nó.

Dù những cú đẩy của hắn chẳng hề nhẹ nhàng gì bởi hắn đã làm tình như một con thú điên loạn. Nhưng Sanji cũng chẳng hề cảm thấy đau đớn. Vì quá hạnh phúc khi được làm tình với hắn, cậu chỉ cảm thấy sung sướng đến tột đỉnh và rên rỉ điên cuồng.

Cơn khoái cảm đến cực độ khiến Sanji bắn ra dòng tinh dịch trắng xóa. Cậu đã bắn rồi nhưng Law thì vẫn cứ thúc vào cậu một cách điên loạn. Cậu thậm chí không thể cầm được nước mắt vì cực khoái. " Law san, thật hạnh phúc khi em vẫn còn cơ hội được làm tình với ngài. Dù có bị nhân tình của ngài xỉ vả thì em cũng không hối hận đâu. Em yêu ngài. Yêu ngài rất nhiều." Rồi hắn bỗng gồng cơ lên và ôm chặt lấy cậu.

-  a Law san, ngài sắp bắn hả!?

Và rồi, dòng tinh dịch ấm nóng đươc hắn bắn hết vào trong hậu huyệt của cậu và trào cả ra bên ngoài. Cảm giác ấy khiến cậu sướng muốn điên.

- Law san, em yêu ngài, em yêu ngài... Trong cơn mê man, sanji đã lặp đi lặp lại câu nói ấy.

...

Làm tình xong, cả hai cũng kiệt sức.  Law nằm ườn trên ghế sopha và vì sopha rất hẹp nên hắn để Sanji nằm sấp phía trên người mình. Cả hai vẫn đang trần trụi sau cuộc ân ái.

- Law san, em yêu ngài...

Sau khi nghe Sanji nói câu ấy lần thứ n, Law nhăn mày tỏ ra chán ngán.

- chậc, thôi nào Sanji, em đã nói câu đó đến chán cả tai rồi đấy.

- Em muốn ngài biết em yêu ngài đến mức nào. - Cậu bỗng hờn dỗi nhìn hắn.

- Thế giờ em không cảm thấy có lỗi với nhân tình của ta à, cậu ta sẽ nổi điên lên và chửi vào mặt em đó Sanji. - Hắn điềm đạm.

Nghe hắn nói thế, Sanji bỗng ngồi dậy trên người hắn rồi nhìn vào mắt hắn bằng ánh mắt quả quyết.

- không hề gì, em muốn được ở bên ngài càng lâu càng tốt. Nếu ngài muốn em sẵn sàng là nhân tình thứ hai của ngài.

Law mở to mắt trước những lời cậu nói. Rồi hắn nhếch mép và hút một hơi thuốc.

- Em thật sự yêu ta đến thế luôn sao? Em cũng mồm mép lắm Sanji. Chỉ có ngày xưa ta vì quá ngu ngơ nên mới đặt niềm tin vào em. Còn bây giờ thì đừng mong ta sẽ yêu em như hồi đó. Em đâu biết sau khi em bỏ đi thì ta đã vì em mà đau khổ và thảm hại đến mức nào...

Sanji chợt nhìn sâu vào mắt hắn. Và nước mắt cậu tuôn rơi lã chã lên ngực hắn. Rồi khi trái tim như bị hắn bóp nghẹt, cậu nói cùng những tiếng nấc nghẹn ngào.

- Law san, em xin lỗi, xin lỗi ngài. Hức hức hức, thực ra khi ấy em đã rất đau khổ khi phải rời xa ngài. Bởi Law san...

- Em muốn được ở bên ngài đến hết đời, em yêu ngài hơn bất cứ ai. - cậu nói to. Sau đó thì ngồi thở hổn hển trên người hắn.

Tim hắn khẽ lỡ một nhịp khi em nói ra điều ấy một cách quả quyết đến thế. Khoảnh khắc đó, hắn như lại là một tên ngu dại, hắn bỗng quên hết thẩy những đau đớn đã phải trải qua mà đắm chìm trong niềm hạnh phúc ấm áp. Rồi hắn nhẹ nhàng cầm lấy bàn tay đeo trên đó chiếc nhẫn mà hắn đã tặng cho em. Hắn mân mê bàn tay cậu rồi đặt lên đó một nụ hôn dịu dàng và yêu chiều đến vô cùng. Hắn nhìn vào đôi mắt xanh biếc xinh đẹp của Sanji đầy say đắm...

- Sanji,... ta yêu em.

***

Tình yêu diệu kỳ ở chỗ nó có thể thay đổi một con người. Có thay đổi để tốt hơn thì cũng có thay đổi theo chiều hướng xấu đi... Nhưng chỉ có một điều chắc chắn rằng con người khi yêu hết lòng sẽ luôn trở nên ngu dại. Dù vậy ta sẽ chẳng bao giờ chạy thoát khỏi thứ tình yêu ngu dại mà lại tràn trề hương vị ngọt ngào đê mê ấy....

***

- The end. -









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net