Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhà bà Ngọc.
8 giờ sáng.
Bà Ngọc lên phòng  My gấp gáp
-My mày dậy chưa
Bà bước tới kéo dậy. Vừa kéo vừa thở hỗn hễnh
-Dậy dậy mau giải thích cho mẹ vụ hồi tối nhanh lên.
My nhắn nhó
-Dạaaa.. có cái gì đâu mà hơ.... lo vậy
- Con nói cái gì ko lo hả đồ trong nhà mất tiêu hết. Nói có phải thằng Hải lấy ko hả.
-Thì ảnh mượn đi mần ăn nữa có tiền trả mẹ mà.
-Hớ. Ko dám à thằng đó có tiền trả t cho mày làm mẹ.
-Mệt mẹ ghê thôi con đi ngủ.
Bà kéo dựt ngược My dậy.
-Tới giờ này mà mày còn binh nó nữa à. Nè qua đây t cho m sáng mắt ra.
-Hả cái gì nữa
Qua tới  phòng Bà
-Nè nè con thấy đẹp ko toàn là đồ đắc tiền ko đó
-Wow cái gì mà nhiều dữ vậy mẹ
Đó mày thấy chưa con phải lúc đó mẹ liên lạc được với con là giờ hai mẹ con mình ngon rồi.
Mẹ nói gì vậy. Con là con chỉ yêu có mình anh Hải thôi à.
Bà tức giận
-Cái con này.
-Wow đẹp quá ha mẹ
-Mà đâu có sao đâu mẹ hai mẹ con mình kiu con Bi rút tiền nhà đó gửi mẹ con mình xài khỏi cần lo.
Ờ mày hay lắm lỡ con đó làm hư chuyện rồi sao. Tao thấy là thằng --Giang mê nó lắm.
-Chời ơi đồ dân nhà quê mà mẹ mê mấy nhỏ như nó lắm. Ông đó mà gặp con là mê con hơn mê nó nữa.
-Ừ con gái mẹ mà
Hai mẹ con cười đểu haha.
Nhà ông Võ
Đang ăn cơm
-Ờ nè sao con hông dẫn vợ con đi biển quê mình.
-Ờ em đi biển với anh nha
-Ừm em cũng thích biển lắm. Mà em muốn bé Nhi cùng đi. Em sợ em Nhi ở nhà hoài buồn.
Giang phân vân
-Umum.. thôi cũng được.
Ngày hôm sau
Thành bước vào phòng
-Nè cô Đào chuẩn bị cho bé Nhi đi biển liền nha Anh Giang đang đợi
Mặt Đào vui mừng ra hiệu cho bé Nhi hiểu.
-Nè em với Chị chuẩn bị được anh Giang chở đi biển á nè chuẩn bị đồ đi. Chị cũng thây đồ đẹp đây.
-Ủa cô đi đâu. Anh Giang chỉ đưa --Mợ với bé Nhi đi thôi.
-Hả sao.?
-Thôi nhanh nhanh cậu đang chờ.
Đào quay vào chề mặt buồn nói với nhi.
-Nè nhi đi đi. Mợ hai ko cho chị đi
Nhi ú ớ (  Do cậu chuyện của mình nhân vật Nhi bị câm nên những gì Nhi nói mọi người trong truyện sẽ hk hỉu trứ Giang với Đào bác sĩ Hoàng. Sau này Bi mới hiểu đc cách giao tiếp với nhi)
Ra xe
-Rồi Nhi lên đi em để anh Hai đưa lên.
-ơ ơ ơ ( nhi ko đi có chị Đào Nhi mới đi )
-Kìa em
Nhi nhìn Đào.
Đào giả bộ hiểu chuyện
-Thôi bé Nhi đi đi chị ở nhà cũng dc mà
Ơ ơ ơ ( ko được )
- Dạ thôi để Đào đi chung cho vui.
Ừm thôi cũng được
Đào cười mỉm
Lúc trên xe
Nhi bị say xe cứ gục lên gục xuống
Bi thấy  vậy cho em tựa vào vai chăm sóc cho em từng li từng tí hỏi han nè em ăn kẹo cho đỡ nha.
Những việc ấy đã khiến Giang càng thương Bi hơn.
Tới nơi rồi.
Nhi cũng hết say xe rồi
Thôi mình đi dạo đi hé
-Nè cô Đào giữ Nhi đi
-Nè mình đi Bi
Giang nắm tay Bi kéo đi.
-Ơ dạ
Đào liếc
Giang cười dịu dàng nhìn Bi nè em đeo này đi anh mới mua thấy hợp với em nè.
-Dạ
-À em thấy mấy cái này có lẽ nhi thích để em đeo cho nhi
Bi quay đi Giang níu lại
- Nè Nhi có cô Đào lo rồi em qua đây anh đeo cho.
- Dạ thôi để em
- Không được để anh
Giang tỉ mỉ đeo vào 
Thành vào và nói
- Cậu ra ăn đi em kiu hết rồi
- Ừm mình đi em
Đang ăn
- Thôi mình đi ngắm biển đi
- Ừm được đó
Bi cười nhìn Nhi
- Bé Nhi cùng đi với chị nha
Đào lên tiếng
- Thôi gió to lắm sợ Nhi bệnh
- À à
- Có sao đâu cho Nhi đi đi
- Ừm để em đi cùng Nhi
Giang nghiêm mặt
Thôi để tôi với Nhi với Bi đi được rồi
Giang vỗ vai Thành
Em ở lại trông chừng đồ nhà
Thành đang ăn mấy con tôm hùm
- Dạ cậu chủ yên tâm để em
Đào cứng họng
Và ba người đi dạo trên biển
Bi lúc nào cũng cười tít mắt
- Nè nhi em có thích ko
Nhi cũng cười đáp lại ngật đầu.
- Nè em thích xây lâu đài cát hk chị với em cùng chơi nha
Ơ ơ
- Hahaha nè í í em xây giỏi quá à
Đây là tên chị còn đây là tên em hihi
Ơ ơ ( nhi lúc này thay đổi cách nhìn và cảm thấy bi rất tốt )
Giang chỉ đứng khoang tay cười
- Nè Bi em lại đây
- Dạ
- Anh thấy Nhi bắt đầu thích em rồi đó
- Dạ
- Chơi mà mặt lắm lem hết rồi
Lúc này anh thấy cô như đứa trẻ mới lớn hồn nhiên trong sáng.

Từ phía sau nghe tiếng nhi la lên a!a!
- Em có sao hk nhi máu quá trời rồi
Giang hoảng
- Đưa em vào bệnh viện
Về đến nhà
Mn vào phòng xem
Bà Võ vừa la vừa chửi xéo
- Chời ơi thấy chưa đã bảo thế nào ko đi mà
Đào cô làm ăn kiều gì cho Nhi bị thương vậy
- Dạ con đã cản rồi mà mợ thì muốn đi dạo nên ..
Ông Võ lên tiếng
- Thôi chuyện có gì đâu mà la lối um xùm
- Tội nghiệp cục vàng của mẹ họ hại con ra nông nổi này
- Kìa mẹ ai mà hại chỉ là tai nạn thôi
Bà Võ trừng mắt nhìn Bi
- Tôi cấm cô ko dc lại gần con gái tôi nghe chưa
Bi cúi mặt
- Dạ con..
- Kìa mẹ
Ông Võ: thôi mn đi ra cho Bác Sĩ khám bệnh.
Một lúc sau
Bs Hoàng bước ra rất điềm tỉnh
- À có Bi à ko Mợ Hai ở đây ko, Nhi muốn gặp Mợ
Mn ngạc nhiên
Bi bước vào nhi ôm lấy Bi cười tươi Bi vuốt tóc Nhi
- Đó bà thấy con nó mến con bé ko hại là hại làm sao
- Nhưng...
Giang bước đến cười
- À em ko còn nhớ anh Hai rồi đúng ko bây giờ chỉ nhớ Chị thôi
- Thôi mn ra ngoài cho em nó nghỉ ngơi
Giang: thôi để tôi tiễn Hoàng ra xe
Vừa đi ra xe
- Nè Giang tôi thấy ganh tị anh một lần nữa vì có cô vợ như Bi đó
- Nè nè anh kia sao khen vợ tôi hoài vậy
- Kkkk tôi giỡn thôi
- Nè mấy ngày nay theo dõi thì tôm vào giai đoạn lột vỏ nên rất yếu chúng ta nên cẩn thận đó
-Ùm thôi biết rồi thôi anh về.
___________________________________
Mọi người thấy thế nào nhỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#cabi