Chương 13.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Cũng hên là gần nhà!"
Vi trở ra sau khi quay về nhà vệ sinh cá nhân và thay đồ. Tóc được chải chuốt lại mà còn vuốt keo nữa, với chín phần mái và một phần không mái. Tuy vẫn khoác trên người cái áo đỏ nhưng ít ra không cài kín người, bên trong là áo dài tay và quần thun dài.
"Nhưng mà giờ đi đâu?"
"Chị hổng biết!"
Vi lại nhìn Vân.
Vân lại nhìn Vi.
Hai đứa cười hề hề.
"Vậy thôi chị cút đi em vô nhà chơi game, tạm biệt không tiễn--"
"Chị tưởng chỉ nhắn tin em mới nói vậy thôi, không ngờ bên ngoài cũng vậy ha!"
Vi ngớ ra nhìn Vân, sau đó nháy mắt mỉm cười:
"Hihi, em trong ngoài như một!"
"Chị mày đã đích thân qua tới tận đây rồi thì dù không muốn đi không biết đi đâu hay 7749 lý do nào khác cũng không thể cản chị lôi em đi đâu. Giờ thì lên xe, dọc đường sẽ biết đi đâu thôi!!"
"Haizz phiền phức thiệt."

Vân nhìn Vi kiểu: lên xe sống không lên chết, khiến nó lạnh người.
-o-
"Thư viện thành phố thì sao?"
"Cái nơi buồn tẻ đó hả? No."
"Quán nước thì sao?"
"Mình mới uống xong."
"Công viên?"
"Rồi tới đó làm gì? Ngồi ngắm trời hả?"
"Khu vui chơi?"
"Công viên thứ hai nhưng không có ghế để ngắm trời."
"..."
"..."
Brừm... Brừm...
"Nhắc mới nhớ..." sau khoảng thời gian từ chối từ nơi này đến nơi khác cuối cùng Vi cũng lên tiếng đề nghị "Em chưa ăn sáng."
Hiện tại là 10h45.
"Nhưng chị ăn rồi."
"Nhưng em chưa ăn."
"..."
Và thế là cả hai quẹo vô quán cơm tấm để ăn, với Vân là ăn trưa Clcòn với Vi ăn sáng...ơ vừa là bữa sáng vừa là bữa trưa.
Sau bữa sá--bữa trưa, cả hai lại ngồi lên xe chạy tè tè trên đường tới hết xăng, cũng hên là gần đó có trạm. Sau khi nhận thức được tình hình vô cùng không ổn khi cứ chạy bừa không có đích đến này, cả hai liền thi triển động não chi thuật.
"Urg, vậy mình đi... net nha?" Vi đề xuất
"..." Vân nhướn mi "Thế sao không tới nhà em luôn cho rồi?"
"..." Vi chớp mắt "Tee-hee!" rồi nháy mắt
"..."
"..."
Sau đó lại là một chuỗi trầm lặng.
"Vậy giờ mình về nhà chơi game nha."
"Ừm."
Kết luận: hai đứa mù đường suốt ngày ở lì trong nhà không nên rủ nhau ra ngoài.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net