detect

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vậy là giữa một giờ sáng, cả bọn đều rời văn phòng mà đi. Người vác balo, người vác vali di chuyển. Chính thức giờ họ sẽ phải ở ngoài một thời gian để bình tĩnh lại ở cả hai phía. Hiện tại cả nhóm vẫn còn thời gian thực tập tại văn phòng nên có xin đi đâu cũng sẽ rất bất tiện. Cả nhóm đều hiểu chuyện không có muốn tức lên ai hết. Lỗi cũng không phải do Levi-senpai, mà cũng chẳng do cả hội. Vì quá giấu kí trong lòng những cảm xúc tích tục bấy lâu nên nghe nhưng lời lẽ chỉ trích từ đối phương ai cũng không kìm lòng mà tức giận:

- Vậy bây giờ chúng ta đi đâu đây? - Sasha bước đi và nói

- Giờ ở ngoài đường chứ sao? Cả nhóm cũng chả còn lấy một xu trong người - Jean vừa bất lực thốt

- Phải tận 2 tuần nữa chúng ta mới lãnh lương và có bằng chứng chỉ luật sư. Bây giờ có đi ra gần biển ngồi chơi đợi trời sáng suy nghĩ rồi quay lại văn phòng làm việc tiếp - Armin thảnh thơi suy nghĩ nói

- Có chuyện gì tớ cũng không quay lại sớm như vậy đâu. Đây không phải lần đầu tiên, chúng ta đã trưởng thành rồi. Cũng biết như thế nào, sống ra sao. Tại sao chúng ta lại phải sống trong sự bảo vệ quá mức. Vậy những người mà chúng ta đã nhận giúp đỡ thì sao? Dù họ chết rồi thì chúng ta vẫn phải giúp họ đưa sự thật ra ánh sáng chứ? Thế vụ án này các cậu định bỏ mặc nó thật hả? - Eren cố gắng bao biện

- Không. Vụ án này tớ sẽ không để nó khép lại nhưng chúng ta sẽ tạm thời giao cho văn phòng thám tử nào đó giải quyết. Hãy giải quyết manh mối trên tờ giấy mà vừa nãy cậu cầm ý, Eren. Tạm thời nhóm ta nên tìm một chỗ nào đó ngồi đi. Chắc khoảng hai giờ sáng rồi, điện thoại Armin hết pin nên cũng không nói chuẩn được. Bọn mình sẽ tạm thời rời đi 1 tuần xem thế nào, nếu ổn hơn chúng ta sẽ quay về - Mikasa nói với cả bọn nghe

Lúc đó, Eren móc túi quần về từ giấy manh mối thì mới phát hiện ra. Cậu đã để quên trong bàn ở văn phòng Ackerman lúc nào chẳng hay...

Quay lại với văn phòng Ackerman lúc bấy giờ

Vậy là Levi đã biết rằng chuyện không ổn từ đây. Anh thấy tờ giấy trên bàn liền cầm lên đọc, trên tờ giấy viết số điện thoại, địa chỉ và một dòng chữ nhật kí tự Kanji. Nhìn thoáng qua thì đây là một địa điểm ở cảng biển, 28-Whisky là kí tự của một đoàn tàu chở hàng qua phía Đông cũng không quá khó để nhận ra. Số điện thoại +4408157387709, không dám chắc đây còn là số điện thoại tồn tại hay không bởi vì tờ giấy rất nhàu. Tuy nhiên Cục đã khám nghiệm hết bao gồm cả căn nhà kho cũng không thấy. Đến lúc bọn nhóc đi vào lại có cái đùi của cô gái đó ở đấy vào tờ giấy chả nhẽ hung thủ cố tình sắp đặt hay nạn nhân tiếp theo của hắn là bọn nhóc. Càng nghĩ đến đấy càng không ổn bởi vì anh chả muốn mất thêm bất kì ai nữa. Levi đã chịu quá nhiều ám ảnh về đồng đội cũ, họ đã hi sinh vì anh trong cuộc cách mạng Đông-Nam...Điều này khiến anh phát điên lên vì lo lắng, lòng tự trọng quá lớn anh cũng chẳng thể đi tìm được đồng nghiệp của mình. Khi nhìn vào dòng chữ kí tự Kanji thì anh đã không còn bình tĩnh nổi. Levi xé nát tờ giấy và vứt xuống đất. Ackerman ngẩng mặt lên nhìn trần nhà âm thầm bất lực trong lòng.

2 giờ sáng dòng nước lạnh của biển, nghe tiếng sóng vỗ bên cạnh tiếng gió dì dào. Từng người trong hội đã chìm vào giấc ngủ sau một ngày dài chỉ còn lại Eren và Mikasa thức. Ánh trăng cuối tháng 3 thật đẹp khi nó rọi xuống biển. Eren không ngủ được vì suy nghĩ về lời nói vừa rồi của mình với tiền bối "Liệu mình có nặng lời quá không?" "Bây giờ xin lỗi à?" "Không có chuyện đó đâu". Mikasa thì chẳng ngủ vì Eren, thấy vậy cô hỏi:

- Cậu vẫn còn suy nghĩ về chuyện vừa rồi hả?

- Không. Chỉ là tôi không thể ngủ được thôi

- Vậy à?

Hai người lại rơi vào trầm tư không biết nên nói gì, Eren đã mở lời:

- Đã gần 9 năm rồi nhỉ?

- Hả?

- Sự kiện chiến tranh năm đó...

- Đúng rồi

- Lúc đấy thật khốc liệt nhỉ? Nếu bây giờ có chiến tranh chắc chúng ta cũng phải lên hàng ngũ đầu quá

- Ừ

Hai người lại tiếp tục rơi vào trầm tư. Bỗng nhiên không khí ấy bị dập tắt bởi một tiếng nói:

- Ể? Sao mấy đứa lại ở đây vào giờ này

Thì ra là chị bác sĩ Hange đợt chữa cho Levi đang đi dạo ở đây

- Chị làm gì giờ này mà lại ở đây vậy ạ?- Eren hỏi

- Câu đó tôi hỏi mấy đứa mới đúng? Bị đuổi khỏi văn phòng hay gì mà lại ở đây giờ này?

- Ờ thì gần đúng là thế đó chị -Eren ngập ngùng trả lời

- Thật là, đúng là một tên không biết nhường nhịn cấp dưới một chút nào cả

- À, thực ra Levi-senpai cũng không hẳn là người sai

Cả ba lại tiếp tục không nói gì, sau đó Hange cũng ngỏ lời:

- Này ở đây giờ này thì lạnh lắm đấy cộng thêm mấy đứa còn ở biển nữa hay về văn phòng chị vài hôm không?

- Ở phòng khám của chị á? - Eren nói

- Ừ, thực ra phòng khám trông bên ngoài nhỏ vậy thôi chứ rộng lắm á. Nói chung ngoài trợ lý của chị ở đó ra thì vẫn thừa chỗ cho cả mấy đứa.

- T-thế thì cảm ơn chị, tạm thời cho bọn em ở đó tạm vài hôm ạ. Sau khi giải quyết xong chúng em sẽ rời đi luôn. - Mikasa cất tiếng

- Không sao đâu. Khám có một lần cho tên đó là chị đủ hiểu rồi, đừng khiêm tốn quá - Hange vừa cười vừa nói

Vậy là Eren và Mikasa nhanh chóng đánh thức 3 người còn lại dậy rồi cả 5 người di chuyển về phòng khám của Hange. Lần lượt từng người cảm ơn Hange rốt rít, không biết các đủ diễn đạt cảm xúc lúc đó của mình như nào Hange chỉ dám cười gượng ghịu với một đám trẻ người non dạ bấy giờ. Rồi mọi người cũng về đến phòng khám cứ tưởng kết thúc một ngày mệt mỏi ai ngờ đâu còn tranh cãi vì việc chọn phòng:

Eren: Mọi người chọn phòng đi nào...

Connie: Nè Sasha đây là phòng của tớ mà sao cậu lại nằm ở đây

Sasha: Tớ vào trước rồi mà...tớ đã nằm thì đây là...

Jean: Cái giường gì mà mềm hơn gối vậy. Còn đống gấu bông này là thế nào. Sao phòng bừa vậy?!??!!!!

*Hange: A! Phòng đó là phòng trẻ con nên mới nhiều gấu bông vậy đó, chắc đám trẻ chiều nay vào chơi nên bừa vậy. Cậu chịu khó tí nhé!!!

Jean: Ứ chịu, tao sang phòng khác *vô phòng Eren bên cạnh*

Eren: Phòng này là của tao rồi ai cho mày vô?!?!!!!

Jean: Tao nằm rồi là của taoo ai bảo mày không vào trước giữ chỗ???

Eren: Thằng này?!!!

- Giờ này là đêm ròi mà sao còn hét ầm lên vậy?!!! Không cho ai ngủ à?

- Gần sáng rồi ông nội ơi, ơ?!!! - Armin bất ngờ

- Có chuyện gì vậy? -Hange hỏi

- Ơ? Có phải Moblit phải không???

- Uả Armin?! Sao cậu ở đây?

- Aaa! Lâu lắm rồi không gặp phải từ kết thúc huấn luyện tác chiến cho quân đội rồi nhỉ?

- Đúng rồi, nghe nói giờ cậu làm đội trợ lý cho luật sư Levi đúng không? Ngay từ khi đi là cậu đã ham muốn làm luật sư rồi. Nhưng mà sao lại ở đây giờ này

- À, tại văn phòng có chút chuyện riêng nên bọn tớ ở tạm đây í mà, giờ cậu là trợ lý cho chị Hange rồi hả?

- Ừ, đúng rồi. Thế còn đây là ai vậy

- À, bạn chung đội với tớ. Sorry vì đã làm phiền đến giấc ngủ của cậu nhé

- Không sao đâu, bạn lâu năm khong gặp thế này là mừng mà.

Armin và Moblit nhận ra nhau trong một hoàn cảnh gọi là hơi khó chịu nhưng mà lâu ngày không gặp thì cũng thông cảm. Khi cả hai đang nói chuyện rôm rả thì Hange chen vào:

- Uả tưởng cậu về nhà? Nay ngủ đây à?

- À, em bị mẹ đuổi nên không dám vào

- Thế thôi, ổn định lại rồi đi ngủ đi mấy đứa. Mai còn giải quyết nào!!!!!

- OK CHỊ

Vậy là kết thúc một buổi mệt mỏi trong một cuộc nói chuyện rồi không biết ngày mai sẽ có những gì xảy ra tiếp theo, chỉ mong rằng mọi chuyện sẽ ổn

--------------------------------------------------------------

Giai thích: Đoạn Mikasa nói lên hàng ngũ đầu đó là bởi vì tất cả đều đã từng đi tác chiến cho quân đội 1 thời gian với tấm bằng loại xuất sắc trước khi vào văn phòng Levi-senpai làm việc rồi. Những ai có tấm bằng xuất sắc chắc chắn phải lên hàng ngũ đầu đó.

Và xin lỗi mọi người vì đã ngủm suốt 3 tháng rưỡi nhé><








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net