Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi bạn có được một tình yêu thì mọi thứ đều trở nên rất đẹp đẽ.Bạn có thể làm những chuyện điên rồ mà mình không nghĩ tới vì tình yêu.

Điều này đúng với Trang hiện giờ, từ sáng tới giờ Trang đang ở trong..........bếp để làm một chiếc bánh mừng sinh nhật cho 1 người. Cái bánh này Trang muốn đích thân mình làm nên không nhờ người làm. Cả nhà ai cũng sock, không ai tin vào mắt mình nữa.

Phong lên tiếng với giọng châm chọc

- Đúng là sống tới bây giờ mới biết có nhiều chuyện lạ thiệt đó. Chẳng hạn như tiểu thư của chúng ta đang ở trong bếp với đống bột. Không biết ai bất hạnh ăn chiếc bánh nữa, cầu trời cho người bất hạnh kia qua khỏi ngày hôm nay.

Trang quay lại nhìn Phong định nói lại, nhưng lại thôi. Tại tâm trạng hôm nay tốt mà, nên để tâm vào cái bánh.Điều đó làm cho Phong khó chịu thêm, bình thường nó cãi lại vậy mà hay hơn, chứ bây giờ cứ như người khác vậy, Phong đang rất tò mò về người sẽ nhận được cái bánh này, người duy nhất trên thế giới đã làm Trang thay đổi một cách ngạc nhiên

- Tao hết thuốc với mày rồi . Bó tay. Không biết từ nay nên vui hay nên buồn đây.

- Yên tâm đi làm xong sẽ có phần của "anh hai" mà

- Hả, thôi đi mày cho xin hai chữ BÌNH YÊN . Tao đẹp trai, yêu đời chưa muốn gặp ông bà sớm đâu.

- Vậy chút nữa đừng có xin à nha !

- Tao còn tỉnh táo mà. Tao đi đây nhìn cảnh này chút nữa là tao tin trên đời này có superman quá.

Không quan tâm đến những điều Phong nói. Trang chăm chú vô nhào bột, đánh trứng với đôi bàn tay kiêu kì kia đã đỏ hết lên có ngón còn bông băng nữa. Cuối cùng cái bánh cũng nướng xong chỉ cần trét kem lên là hoàn thành .

Ôiiiii !!! nhìn cái bánh nó mới ....... sao mà nó không tròn lắm ta, đây có phải hình tròn không vậy Trang tự hỏi. Có lẽ đây là kết quả không ai ngạc nhiên. Nếu đây là bánh sinh nhật thì đây là cái bánh xấu nhất trong lịch sử những cái bánh.Còn vị của nó thì phải đợi người " bất hạnh " theo lời của Phong nếm cái đã.

Trang đã hẹn tại nhà Quỳnh món quà cũng với chiếc bánh Trang cười suốt trên đường đi.Quỳnh không thích đông người nên sinh nhật lần này chỉ có hai người mà thôi.Thật ra thì từ rất lâu rồi Quỳnh không có bữa sinh nhật nào hết và Quỳnh rất ghét ngày này.Nhưng hôm nay lại khác,Quỳnh rất ngạc nhiên tất nhiên là vì chiếc bánh mà chính Trang làm ra. Nhìn bàn tay của Trang có ngón được băng lại Q hôn lên bàn tay ấy

- Có cần phải làm vậy không. Để Quỳnh mua là được rồi mà

- Trang làm mới có ý nghĩa chứ, Quỳnh nhắm mắt lại đi. Trang lấy bánh ra nha, chừng nào kêu mở mới được mở đó

Quỳnh nhắm mắt lại khi nghe Trang kêu thì lập tức mở mắt ra. Chỉ sau 30s kềm chế Quỳnh phải phá lên cười, không có ai nhìn cái bánh mà không cười hết. Cái bánh sinh nhật không được giống như hình tròn, kem thì chỗ nhiều chỗ ít, chữ ghi lên bánh thì không biết nó ghi tiếng nước nào nữa đọc được chết liền.Quỳnh cười mà chảy nước mắt, Trang mặt thì đang đỏ dần lên

-Nè cái này Trang làm từ sáng tới giờ, vậy mà Quỳnh cười zậy đó hả

Còn đang cười nên Quỳnh cố gắng nói

- Xi..i..n l..ỗ..i nha, nhưng m..à không nhịn cười được.

- Vậy cười đủ chưa đó. Trang nói với giọng giận dỗi.

- Ừa , không cười nữa đâu, đừng giận mà. Quỳnh thử nha

- Khoan đốt nến lên rồi ước đã chứ

Quỳnh đã thổi tắt nến và ước ngưyện

- Giờ ăn được chưa

Đây có thể là người dũng cảm nhất Việt Nam, Quỳnh đang từng bước cầm chiếc nĩa để thử chiếc bánh tình yêu đáng sợ đó. Bỏ vô miệng rồi nhai, Trang trố mắt ra nhìn lòng hồi hợp.

- Ừ , coi bề ngoài không được đẹp lắm nhưng ngon đó.

- Wooooaaaa, tất nhiên rồi. Trang làm mà.

Quỳnh vẫn đang ăn bánh. Trang thấy Quỳnh ăn ngon vậy cũng không tin được chẳng lẽ mình làm ngon vậy sao,thử một miếng coi. Vừa bỏ vô miệng thì đã không nhai nổi. Bánh thì cứng, bơ và đường quá nhiều nên giống như đang ăn bánh nhúng đường vậy. Trang đơ ra nhìn Quỳnh

- Sao bánh ngon hông

- Bánh vậy mà Quỳnh khen ngon sao, đã vậy còn ăn quá chời

- Quỳnh không làm vậy thì Trang đâu dám ăn cái bánh mà mình tự làm ra đâu.

- Gì chứ, chời ơi thiệt là...

Trang đang đánh trả Quỳnh vì chơi khăm mình. Nói là đánh vậy thôi chứ làm sao mạnh tay được với lại Quỳnh còn có võ. Quỳnh liền vòng tay ôm Trang mũi của Quỳnh đụng mũi của Trang

- Cảm ơn Trang, hôm nay là sinh nhật đáng nhớ của Quỳnh. Thật ra cái bánh ngon lắm, vì là do Trang làm mà.

Trang trao cho Quỳnh nụ hôn thật dài như lời chúc mừng sinh nhật.

- À , Quỳnh có quà tặng Trang nè.

- Kì vậy sinh nhật Quỳnh mà

- Thì có sao đâu.

-Hay là hai đứ mình cùng đưa quà ra nha

Thật là bất ngờ hai chiếc hộp tuy màu khác nhau nhưng kích thước thì rất giống.

-Bây giờ mình cùng đưa đi. Để coi có giống như Quỳnh nghĩ hông

Hai người trao nhau hộp quà rồi cùng mở ra, nhìn nhau rồi phá lên cười. Hai món quà là 2 con búp bê làm từ đất sét đặc biệt của Nhật, loại đất sét này sau khi nặn thành hình thì sẽ tự động cứng lại vĩng viễn. 2 con búp bê cũng chính là Quỳnh và Trang

- Nè Trang ăn cắp ý tưởng tặng quà của Quỳnh sao.

- Ai thèm chứ. Hai tụi mình đúng là một cặp tặng cũng giống nhau.Sau này phải giữ gìn búp bê cẩn thận đó nó nhớ Trang thì lấy nó ra ngắm, cũng như thấy Trang vậy

- Không phải chứ sao coi búp bê như Trang được, kon búp bê này nó dễ thương .... hơn Trang nhiều chứ.

- Quỳnh đó lúc nào cũng vậy, không chọc Trang thì không chịu nổi hay sao.

- Nhưng mà Quỳnh làm vậy Trang cũng cười mà.

Quỳnh đưa hai tay đỡ mặt Trang lại hôn lên trán. Đêm đó hai người nói chuyện, vui cười. Ở bên Quỳnh lúc nào Trang cũng cảm thấy hạnh phúc, bình yên. Trang thầm cảm ơn trời phật đã cho Trang gặp được Quỳnh, để Trang biết được tình yêu đích thực và biến Trang thành con người tốt hơn.

- Khuya rồi Trang không về sao

- Hôm nay Trang ngủ lại đây được không.

- Ừa

- Quỳnh hát cho Trang nghe đi

- Hát... hát bài gì

- Bài nào cũng được

- SLEEPING CHILD nha

.....

Đang hát say sưa thì nhìn lại Trang đã ngủ mất rồi. Quỳnh nhìn Trang mỉm cười rồi bồng Trang lên phòng của mình. Nhìn Trang ngủ thật đẹp, Quỳnh vén tóc lại cho Trang rồi hôn lên trán

- Good night. My angel!!!

Nằm bên Trang hai gương mặt đối diện nhau. Mọi thứ giờ đây dường như không còn ý nghĩa gì với Quỳnh. Không phải chỉ mình Trang là hạnh phúc khi ở bên Quỳnh, mà còn có Quỳnh nữa. Đã có lúc Quỳnh dường như đã không nghĩ hay đắn đo khi ở bên cạnh Trang. Nhưng đây là hiện tại, cuộc đời đôi lúc nghiệt ngã và không có những lúc như ta mong muốn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net