Chap 37 - CONFUSION - H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây, Lisa đã ghét bản thân mình đến mức cô đã suy nghĩ về những điều không rõ ràng cho lắm. Đó hẳn là dấu hiệu cho thấy cô đang ở trong vùng nguy hiểm, cô đang mất trí. Cô không ngủ, không ăn, không muốn sống nữa. Cô đã tách mình ra khỏi thế giới bên ngoài, đó không phải là một nhiệm vụ dễ dàng gì nhưng tóm gọn cô không muốn gì cả, cô muốn ở một mình, được bao quanh bởi nguồn tiêu cực duy nhất của cô chính là rượu.

Lisa không tự hào về nó, dù sao đi nữa, cô đã không tự hào về bất kỳ hành động nào của mình, đặc biệt là điều ngu ngốc cuối cùng mà cô đã làm. Ý định của cô không phải là làm tổn thương Seulgi, mặc dù lúc đó điều duy nhất cô nghĩ đến là tạo cho Seulgi một cú sốc.

Đến một lúc nào đó, Lisa nhận ra rằng cơn giận của mình đã vượt quá tầm kiểm soát. Rằng cô đã tích tụ quá nhiều cảm giác tội lỗi, trả thù, buồn bã tạo thành quả cầu lửa khổng lồ này mà cô đang bắn hạ trên con đường của mình. Bản thân cô đã biết điều này kể từ khi cô xuất hiện trước căn hộ của Chaeyoung và ép nàng ngủ với cô. Tất nhiên cô không tự hào về điều đó. Vì vậy việc phải đối mặt với nàng sau đó là điều không thể tưởng tượng nổi và giải pháp duy nhất mà cô có là chạy trốn, trốn chạy trách nhiệm này.

Lisa pov's: Tao ghét mày, Lisa!!!


Sau khi phỉ nhổ vào mặt Seulgi quá khứ mà Chaeyoung đã che giấu dưới khuôn mặt mới của mình, Lisa biết rằng việc nhắc lại vấn đề này sau nhiều năm sẽ khiến nàng tổn thương. Cô chỉ hối hận sau khi bình tĩnh lại và trốn vào phòng ngủ của mình, cô rất tiếc vì cuối cùng cô đã xé hồ sơ mà Esther Yu đã đưa cho. Khi suy nghĩ của cô đã ổn định hơn, cô chỉ muốn đi ngủ và không bao giờ thức dậy nữa.

Tất cả những gì Lisa định làm dường như quay lưng lại với cô, cô không biết phải giải quyết như thế nào, cô lạc lõng đến mức không biết mình là ai nữa.

Lisa không biết!!!!

Thật kỳ lạ, người duy nhất Lisa nghĩ đến lại là Chaeyoug. Nàng là chìa khóa cho những câu hỏi của cô, cô tin rằng con đường của cả hai sẽ đang đi dù khác hướng sẽ phải gặp nhau dù bất kể như thế nào. Cả hai như thể có nam châm hút cả hai vào nhau bất cứ khi nào hai cơ thể ở gần nhau.

Nhìn thấy Chaeyoung nhưng không thể chạm vào nàng gần như Lisa không thể chịu đựng nổi. Nó không có ý nghĩa gì, cô thậm chí còn không hiểu suy nghĩ của mình, gosh!




Đã một vài ngày kể từ khi Lisa đặt niềm tự hào của mình sang một bên bằng cách thực hiện bước đầu tiên. Cuộn qua danh sách liên lạc của cô và nhấn tên Chaeyoung trên màn hình trong khi nhạc chuông đang phát, cơ thể cô trải qua một quá trình chuyển đổi kỳ lạ nhưng thật thất vọng, cuối cùng cô luôn rơi vào hộp thư thoại của nàng. Tuy nhiên, cô không ngạc nhiên khi nàng từ chối các cuộc gọi của cô nên cô quyết định đến chỗ làm của nàng vì ít nhất nàng sẽ khó tránh mặt hơn nếu cô đợi nàng trước văn phòng của nàng.

Nhưng Lisa đã rất ngạc nhiên khi một trong những nhân viên nói với cô rằng Chaeyoung đã không đi làm một thời gian, nghĩ rằng nàng đã bị ốm hoặc quá sợ hãi khi gặp cô nên nàng muốn chạy trốn.

Lý do thực sự là Chaeyoung đã được Seulgi mời đến trung tâm nơi cô ấy làm việc. Gặp gỡ các thanh thiếu niên và nói với họ về dự án mà cả hai đang tập trung vào. Lisa suy nghĩ lung tung, tưởng tượng phong phú về sự gần gũi của họ mang lại......nó cùng một cường độ đau đớn khi cô mất anh trai của mình mặc dù cảm giác khác nhau, nhưng cô vẫn không cảm thấy tốt.

Vì vậy, Lisa phải miễn cưỡng về nhà và nghĩ xem làm cách nào để có thể gặp lại Chaeyoung mà không cần nàng bảo cô tránh ra với ánh mắt kinh tởm. Cô cần hiểu điều gì đó mà lẽ ra cô phải cố gắng từ lâu nhưng lòng kiêu hãnh của cô đã là một phần lớn gây ra sự mù quáng. Cô nghĩ rằng đó là một bước tiến để chấp nhận rằng có điều gì đó không ổn với cô, phải không?





Trong một đêm, Lisa đã trốn trong chiếc xe của mình khi đậu gần tòa nhà của Chaeyoung. Lúc động cơ tắt, cô chìm trong bóng tối. Chỉ có những ngọn đèn đường xung quanh khu vực đó mới có thể phơi bày cô nhưng cô đã tạo cho mình sự kín đáo bằng cách mặc quần áo tối màu. Nhiều lần cô đã áp dụng thói quen này để ngủ qua đêm trong xe và kết quả là bị đau lưng

Nhưng đêm nay, ngay khi Lisa vừa định nhắm mắt, một chiếc xe quen thuộc đã tiến đến trước khi đậu vào bãi đậu xe dành riêng cho cư dân. Cô đột ngột bật dậy khỏi chỗ ngồi và suýt làm đổ cốc nước ở ghế bên cạnh.

Lisa nheo mắt để phân biệt hai bóng người bước ra khỏi xe. Tim cô đập nhanh khi nhìn thấy gương mặt của Chaeyoung tái đi trong tích tắc vì tiết trời ban đêm khá lạnh. Môi nàng hơi run run, điều mà cô nghĩ là đáng yêu nhất là khi nàng đang hờn dỗi như một đứa trẻ. Nhưng nụ cười của cô tắt dần khi Seulgi đến gần và ôm nàng vào lòng. Hai tay cô nắm chặt vô lăng vì nếu cô buông tay, cô sẽ làm hỏng một thứ gì đó hoặc làm tổn thương một ai đó.

Nhưng khi Seulgi đặt lên môi Chaeyoung một nụ hôn vội vàng, đôi môi thuộc về Lisa, thì đó chính là cọng rơm cuối cùng làm gãy lưng lạc đà. Nhìn vẻ mặt của Chaeyoung, cô suy ra rằng nàng không mong đợi nụ hôn nhưng nàng cũng không có vẻ gì là tức giận. Nàng trông biết ơn hơn.

Thật là kỳ diệu khi Lisa bất động cho đến khi Seulgi lên xe về trước khi đèn pha phía sau biến mất trong đêm đen. Cô phải hồi tưởng lại ý thức và tâm trí của mình trước khi đi theo Chaeyoung tới cửa nhà. Cô hơi hối hận vì cô đã trả lại chìa khóa mà cô đã làm trùng lặp vì cô thực sự nghi ngờ rằng trước khi nàng mở cửa cho cô, nàng sẽ xem là ai đến. Vì vậy, cầu trời, cô hy vọng rằng nàng sẽ không kiểm tra xem ai là người bấm chuông cửa của nàng vào giữa đêm.

Sau một vài giây, Lisa nghe thấy tiếng bước chân chạm sàn gần cửa và sau đó là giọng nói ngọt ngào của Chaeyoung mà cô không biết mình cần nghe. Nàng mở cửa với vẻ tươi tắn trên đôi môi...

- Đừng nói với tớ là xe của cậu đã hết xăng! Seul, tớ đã nói với cậu là tớ có thể bắt taxi về nhà, nhưng cậu lại như vậy.............LISA??????


Vài phút trước khi bị hố. Quá mệt mỏi với chuyến đi ngắn ngày này, Chaeyoung đã chuẩn bị một bồn tắm bong bóng mà nàng đã nghĩ đến trong vài giờ qua. Làm việc trong một môi trường không phải là văn phòng là một loại làm việc tự do. Mặc dù văn phòng của công ty rộng rãi và được trang bị tốt, nhưng tham gia tích cực vào một nơi giữa thiên nhiên thú vị hơn là cứ ở trong một căn phòng chật hẹp.

Chaeyoung thêm một vài giọt tinh dầu oải hương vào nước, sau đó dừng tắm khi chuông cửa reo vang lên. Nàng lập tức chộp lấy chiếc áo choàng tắm treo trên tường trước khi quấn thân vào nó. Pov's: Nếu xe Seulgi hết xăng, cậu ấy sẽ trả tiền ăn ở nhà hàng lại cho mình~~!

Chaeyoung cười toe toét...

- Đừng nói với tôi là xe của cậu đã hết xăng! Seul, tôi đã nói với cậu là tôi có thể bắt taxi về nhà, nhưng cậu lại như vậy.............LISA??????

Không phải là Seulgi, Chaeyoung nhìn thấy Lisa trước mặt mình. Lisa không có biểu hiện gì nhưng trông cô dường như không phải là một mối nguy hiểm trong đêm nay nữa. Đột nhiên cảm giác kỳ lạ mà nàng có trong bãi đậu xe có ý nghĩa - bây giờ thì nàng đã xác nhận chính cô đã đi theo nàng từ khi nàng đến trước căn hộ. Lúc đó, nàng nghĩ mình bị hoang tưởng vì quá nhớ cô, không phát hiện ra điều gì khả nghi nên từ bỏ ý định quay đầu tìm hiểu ai đi theo mình.

- Em đang làm gì ở đây????

Thay vào đó, Lisa không trả lời, cô nhìn Chaeyoung chằm chằm như thể cô đang tìm kiếm thứ gì đó và chỉ nàng là người duy nhất có thể giúp cô. Nhưng nàng từ chối suy nghĩ đó, vì vậy nàng luôn cảnh giác, thắt chặt áo choàng tắm quanh mình như thể nàng sẽ được thoát khỏi móng vuốt của cô.

- Lisa, làm ơn!!! Đã rất muộn và tôi rất mệt nên chúng ta có thể không cãi nhau được không.

- Xin đừng đẩy em ra tối nay!

Lisa nói với vẻ cầu xin khiến Chaeyoung phải đơ người một hồi lâu. Nàng đã không mong đợi phiên bản yếu đuối này của cô. Nàng không thể tin vào mắt mình vì giọng cô nghe mong manh quá. Tình trạng của cô có vẻ xấu đi khi má cô hơi hóp lại cùng quầng thâm ở dưới mắt. Nàng đã không nhận ra rằng vẻ ngoài của cô đã thay đổi nhiều như thế nào cho đến bây giờ được nhìn thấy.

- Tôi xin lỗi nhưng tôi thật sự không hiểu! Em đã uống rượu chưa? Nhìn này, tôi có thể gọi Jackson đến đón nếu......

- Không! Em không say. Chaeyoung, em..........chị làm ơn đừng ép em giải thích bây giờ? Chỉ cần, đừng đẩy em ra , có được không?

Lisa ngập ngừng nói, ngay cả nỗi sợ hãi thể hiện rõ trên khuôn mặt cô, cô sẽ không nhìn đi chỗ khác

- Tôi thực sự không hiểu......... ưmmmm~~~

Lisa cắt đứt câu nói của Chaeyoung bằng cách ném chính bản thân vào người nàng - môi cô tấn công nàng. Các chuyển động không được đồng bộ khi cả hai không cùng một tốc độ. Trong khi đó, tay cô vụng về giữ chặt lấy nàng. Cô đang gặp khó khăn trong việc quyết định đặt chúng ở đâu trước khi dứt khỏi nụ hôn và đặt trán cô chạm vào đầu nàng.

- Em là một mớ hỗn độn, em đang phát điên lên vì vậy hãy để em làm điều này! Em không muốn nói chuyện bây giờ, em chỉ muốn có chị. Làm ơn~~!

Nếu giọng Lisa không khẩn cầu như vậy, Chaeyoung đã đẩy thật mạnh cô ra và tát mấy cái cho tỉnh nhưng lúc này nàng không thể. Vì vậy, nàng nhắm mắt lại và từ từ mở ra để được chào đón bởi khuôn mặt xinh đẹp của cô - người chỉ đang cầu xin có được nàng vào đêm nay. Tất nhiên nàng cũng lạc lõng như cô, nhưng cô thì phức tạp hơn nàng.

Sau những phút dài không nói gì, sức nóng của Lisa khi nãy dần dần nhạt đi vì không thấy Chaeyoung phản ứng gì và trước khi cô gỡ tay ra khỏi eo nàng, nàng đã kịp vòng tay qua cổ cô và kéo cô lại phía nàng để trao nhau nụ hôn. Đôi mắt cô mở to ra nhưng cô không lãng phí thêm thời gian để theo dõi môi nàng và luồn chiếc lưỡi mềm mại của mình vào miệng nàng.

Lâu lắm rồi cả hai mới có được sự thân mật nhẹ nhàng như thế này. Ngay cả lần cuối cùng Lisa và Chaeyoung ngủ với nhau, cô cũng từ chối hôn nàng, lúc đó thứ cô muốn chỉ luôn luôn chỉ là tình dục và không hơn.

Lần này là khác nhau, nó nhẹ nhàng và chân thành hơn!!!

Lần lượt, Lisa và Chaeyoung để bản thân bị chi phối gây ra những tiếng rên rỉ và rên rỉ, bị kích thích tột độ bởi quần áo đang chắn, sau đó cô giúp nàng cởi quần áo, điều này nhanh chóng được giải quyết khi nàng chỉ được che bằng áo choàng tắm. Cả hai gần như vấp ngã trong khi quay về phía nhau, con đường đến phòng ngủ của nàng dường như kéo dài vô tận.

Chaeyoung thậm chí không thể đếm được số lần nàng va vào tường hay Lisa suýt làm vỡ những chiếc lọ trang trí cổ của nàng. Cuối cùng khi cả hai cũng vào được căn phòng thơm mùi oải hương, cô hụt hơi, dứt khỏi nụ hôn mãnh liệt.

- Giúp em cởi!

Chaeyoung gật đầu và khuỵu gối bắt đầu với chiếc quần tây đen của Lisa, nàng cởi cúc áo, nhưng mắt vẫn nhìn chằm chằm vào đôi mắt cô, thật đẹp, đôi mắt được chiếu sáng bởi ánh sáng đèn đường bên ngoài. Còn về phần Lisa, cô nuốt nước bọt khi Chaeyoung trần truồng trước ánh áng mờ ảo này, trong mắt cô, không có gì thay thế được vẻ đẹp của nàng, bất kể là có bận đồ hay không bận đồ.

Âm đạo của Chaeyoung ấm và mềm mịn trong miệng của cô, thật tuyệt vời. Nàng phản ứng rất tốt với chuyển động mà chiếc lưỡi lão luyện của cô đang thực hiện. Khi răng cô sượt nhẹ vào hạt đậu nhỏ của nàng, hai chân nàng gần như dạng ra. Cô đã dành thời gian của mình để bú nàng, tìm kiếm được nhiều lần rên rỉ và tên của cô lặp lại như một lời cầu nguyện.

- Lisa~~~

Chaeyoung thút thít, nhẹ nhàng vuốt tóc Lisa. Cô mút hạt đậu của nàng một cái thạt mạnh và tiếp tục bú nàng, lặp lại quá trình trong vài phút. Nàng cố gắng kiềm chế để không xuất tinh trong miệng cô, cô không biết tại sao, mặc dù đó là điều yêu thích của nàng.

Đột nhiên, Chaeyoung bắt Lisa đứng dậy và đẩy xuống giường. Thú hoang trong nàng rốt cuộc cũng tỉnh lại, trong mắt cô hiện lên từng đường cong của nàng như muốn ghi nhớ từng chi tiết. Cô cởi phụ kiện trên người của mình và ném nó xuống đất trước khi đến nàng tiến đến và đứng giữa hai chân cô, tự động đeo cho cô đai dương vậy.

Chỉ sau khi Chaeyoung ngồi lên và thâm nhập vào Lisa, nàng mới chợt nhận ra rằng cả hai không hề đeo bất kỳ biện pháp bảo vệ nào như những lần trước, ít nhất là màng phim. Còn bây giờ, không có bất kỳ cái nào cả.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net