#We're done.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mưa còn chưa ngừng, gió thổi lồng lộng, thân thể run lên vì lạnh. Park Chaeyoung ngồi ở một nơi ngắm nhìn về phía sâu xa, nghĩ về Lisa vào những ngày tháng gần đây. Cô ấy đột nhiên trở nên lạnh nhạt, cố ý tránh né Chaeyoung. Đang ngồi suy nghĩ, hạt mưa từ bên ngoài hắt vào khiến cho Chaeyoung bắt buộc phải đổi chỗ ngồi.

Nơi đây chỉ đơn giãn là chỗ trú mưa cho người đi đường, bởi vì đang chạy bộ thì trời đột nhiên lại mưa tầm tã. Di chuyển vào một chỗ an toàn hơn, Chaeyoung nhận ra nơi đây thông qua con hẻm để về đến dorm. Chờ đợi một lát, mưa cũng ngừng rơi hạt, Chaeyoung bấy giờ mới đứng dậy và đi về phía con hẻm đó.

Có chút lạnh lẽo, xoa xoa hai cánh tay đã gần như đóng băng. Vẫn đang thoải mái bước tiếp, ra được khỏi con hẻm, từ phía xa thấy một bóng dáng thân thuộc. Chaeyoung mỉm cười định đi đến, nhận ra có thêm một người con trai đang đưa bó hoa lớn đến cho Lisa. Nếu lúc ấy Lisa từ chối, Chaeyoung sẽ không thất vọng, thế nhưng ngược lại.

Cô cầm lấy bó hoa, còn cười mỉm một cái, vẫy tay chào anh ta rồi biến mất tăm. Park Chaeyoung như sụp đổ, hai hàng mi tuôn trào, là Lisa phản bội cô nàng sao? Cơ thể run lẩy bẩy, miệng không ngừng gọi tên Lisa, đôi chân tiến vào dorm, hiện tại ngoài lo sợ còn có sự căm phẫn.

"Chaeyoung, về rồi hả? Ướt hết rồi kìa!" Jennie cất giọng từ bên trong khi thấy bóng dáng ướt sũng của Chaeyoung, lo lắng cô nàng sẽ bị bệnh.

Lisa từ trong bếp nghe thấy thế cũng nhìn ra, thấy khuôn mặt nhợt nhạt, không cảm xúc của cô ấy thì có phần lo lắng. Pha một ly nước ấm, đem đến cho Chaeyoung. Người lạnh nhạt trong những ngày thàng này đang đứng trước mắt cô, vừa nãy còn nhìn thấy cô ấy nhận lấy bó hoa từ tên nào đó rồi sau đó còn mỉm cười.

Park Chaeyoung tức đến mức không nói nên lời, hất ly nước ấm đi, vung tay tát Lisa một cái mạnh.

CHÁT.

Ly thuỷ tinh rơi xuống sàn nhà tạo ra tiếng động lớn, thu hút sự chú ý của hai chị.

"Chaeyoung, em?" Jennie đứng dậy nhanh chóng can ngăn, Jisoo cũng thế.

Lisa ngẩn người, quan sát Chaeyoung với cặp mắt kinh ngạc. Nhưng đối phương lại bày ra gương mặt lạnh như băng, trong đôi mắt còn có sự phẫn nộ.

"Cậu..?"

"Chúng ta chia tay đi, Lalisa." Chaeyoung thốt một lời lạnh nhạt, đi về phòng của mình.

Lisa vẫn còn ngơ ngác đứng đó, mãi cho tới khi nhận ra lời vừa nãy của Chaeyoung, cô mới chạy vụt lên lầu tìm kiếm cô nàng. Mở cửa ra, Lisa thấy Chaeyoung đang đứng ở một góc tường. Còn cô khi thấy Lisa thì quay đi, nhanh tay lau đi những giọt nước mắt. Lisa thì hùng hổ đi đến, lòng bàn tay áp chặt vào tường, xoay người cô nàng lại, từng chữ một hỏi Chaeyoung.

"Cậu có ý gì? Đột nhiên lại chia tay?" Đôi mắt chăm chú nhìn Chaeyoung.

"Tự bản thân đã làm những gì, sao cậu không tự hỏi?" Cô rủ mí mắt, lẳng lặng nhìn Lisa.

"Tớ đã làm gì?"

"Bó hoa đó, cậu nhận nó từ kẻ nào?" Chaeyoung tức đến mức thở gấp, muốn thoát khỏi vòng tay của kẻ đã phản bội.

"C...đó không phải như cậu nghĩ." Lisa nhớ lại, điên cuồng giải thích, thế nhưng Chaeyoung lại cứ lạnh nhạt, mặc xác cô.

"Cha..Chaeyoung, nghe tớ, không phải như cậu nghĩ đâu mà."

"Đó cũng là lý do mà ngày tháng này cậu lạnh nhạt với tớ?" Chaeyoung tự giễu, bật cười.

Lisa từ đầu đến cuối lắc đầu nói không, chỉ là việc nói ra có chút khó nói.

"Kết thúc rồi, để cho tớ yên đi." Chaeyoung hất cánh tay của Lisa ra, nhưng chưa đầy một giây bị Lisa hôn lấy. Cô nàng vùng vẫy muốn thoát ra, hoảng loạn đẩy thân thể Lisa ra xa, cau mày vung tay đánh loạn xạ.

Chaeyoung đánh rất mạnh, như là muốn giải tỏa hết cơn đau đớn trong lòng và sự buồn tủi bấy lâu nay.

"Không phải mà, nghe tớ nói đi." Lisa ôm Chaeyoung vào trong lòng, cuối cùng cũng phải nói ra thỏa thuận mà cô và ông ta.

"Tớ phải làm như thế để lấy lòng được con trai của ông Kim, là do ba tớ ép buộc." Lisa thở dài, vuốt nhẹ lưng cô nàng, xoa dịu đi nỗi sợ hãi, kèm theo những giọt nước mắt.

"Tớ không tin."

Nếu đó là sự thật, vậy thì Lisa diễn quá tốt rồi, lạnh nhạt với Chaeyoung, sau đó còn lừa được cái tên thiếu gia kia.

Chaeyoung vẫn là thẩn thờ ngồi ở ngoài ban công nhìn cơn mưa tiếp tục rơi khi dừng một lúc lâu, nếu lúc đó Lisa không có tin nhắn chứng minh, có lẽ cô nàng sẽ không tha thứ cho cô nữa. Người ngồi bên cạnh không ngừng xoa cổ tay Chaeyoung, ánh mắt nhàn nhã nhìn cô từ đầu đến cuối.

Chaeyoung đưa mắt nhìn sang người bên cạnh, đôi mắt hiện lên sự buồn bã từ thâm tâm, bàn tay còn lại đưa lên vuốt khẽ tóc cô. Bản thân càng lúc càng trở nên yếu đuối khi ở cạnh Lisa, đến một lúc nhất định, có lẽ Chaeyoung sẽ không thể sống khi thiếu thân ảnh cô.

Và còn một điều nữa, tất cả mọi thứ như một vòng lặp, chính xác hơn là giấc mơ đang xảy ra.

"Rồi một ngày nào đó, tớ sẽ chết." Chaeyoung lầm bầm trong miệng, đột nhiên không kiểm soát được mà nói ra, Lisa nghe thì sợ xanh mặt, cau mày căng thẳng nhìn bạn gái mình.

"Cậu nói gì vậy? Cậu sẽ không chết, đừng nói bậy như thế." Lisa cáu vào một bên má Chaeyoung, khiến cho nó đỏ ửng lên, cô nàng có chút đau đớn nhưng không nói.

Chaeyoung mím môi, hạ mi mắt, tránh ánh mắt của Lisa.


Hiện thực không thể nào thay đổi, cho dù bản thân biết được trước, mọi thứ vẫn sẽ trở về quỹ đạo của nó.



Đã được một thời gian, kể từ cái lúc Chaeyoung nói lời chia tay, tưởng chừng Lisa sẽ không tái phạm nữa. Thay vào đó là luôn bận rộn vào những ngày cuối tuần, thậm chí còn bị báo chí bắt gặp đi ăn cùng các hậu bối, dính vào hàng ngàn tin đồn. YG đã cảnh cáo Lisa phải biết cẩn thận, nếu không mọi thứ sẽ đi tông.

Park Chaeyoung thì lại càng phụ thuộc vào Lisa hơn, càng ngày càng trở nên tiều tụy, đôi lúc còn tuyệt thực để chờ đợi Lisa trở về bên mình. Bấy giờ cầm điện thoại lên, Chaeyoung mới biết bản thân bị lừa dối rồi, cô ấy không đi làm, ngược lại là đi chơi cùng những cô gái đó.

"Chaeyoung..cậu gọi tớ có chuyện gì không?"

"Cậu đang làm gì vậy?" Giọng nói khàn đặc của Chaeyoung phát ra, không khỏi làm Lisa ngạc nhiên.

"Tớ đang bận công việc một chút, sao vậy?"

Lại là nói dối, rõ ràng tiếng nhạc ầm ĩ đang phát ra từ phía bên kia đầu dây.

"Thế thì đi sống cùng công việc chết tiệt của cậu đi, tên khốn." Chaeyoung tức giận gào thét vào trong điện thoại, sau đó là cúp máy.

Nhìn tấm ảnh của cả hai được đặt trên bàn, Chaeyoung có chút không nỡ, nhưng bản thân đã bị đem ra là trò đùa, thế thì không còn phải tiếc gì nữa. Ôm hai người chị gái lớn của mình, họ không muốn để cô nàng rời đi nhưng tình huống bắt buộc.

"Đừng lo, sẽ đến lúc em quay về mà." Chaeyoung nở một nụ cười, nghĩ rằng tất cả mọi thứ sẽ ổn, bắt đầu một cuộc sống mới, không có Lisa.

New Zealand, Chaeyoung dự định sẽ quay về thăm gia đình và ở đó trong vài tuần, khi tâm trạng ổn định, tìm lại được chính mình đã đánh mất. Khi máy bay cất cánh, cũng là lúc bóng dáng kẻ khốn đối với Chaeyoung xuất hiện, phẫn nộ nhìn chiếc máy bay đang lên cao.

"Chết tiệt, Park Chaeyoung!" Lisa thầm mắng chửi trong miệng, thân người đều mặc đồ đen, không được để người hâm mộ nhận ra.

Đi đến hàng ghế chờ, Lisa thất thần ngồi xuống, vẫn là nhìn theo chiếc máy bay đó.

"Tớ chỉ là đồng ý các buổi hẹn vì lịch sự thôi mà?" Lisa nghĩ thầm.

Kết thúc rồi, chúng ta kết thúc rồi.

__________
End chap 38
Vote, comment please 🥺


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net