Chương 101: Thâu hương (Hơi H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Phác phủ.

Một vệt bóng đen thừa dịp bóng đêm, vượt nóc băng tường, dáng người thoăn thoắt nhảy vào phòng chính giữa phía sau viện tử.

Phía đông biệt viện chính là khuê phòng Thái Anh, Lệ Sa hóp lưng lại như mèo, cực nhanh lẻn qua hành lang, trực tiếp đi vào phòng ngủ.

Trong phòng an tịnh u ám, mượn ánh trăng yếu ớt, có thể trông thấy một bộ mỹ thể nằm nghiêng màn trướng, ngủ say sưa.

Lệ Sa nhịp tim một chút liền nhanh, nàng không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, đi đến bên giường, vung lên màn trướng.

Giai nhân lộ ra cảnh ngủ xinh đẹp, Thái Anh hô hấp thanh cạn, khóe miệng giống như ngậm lấy một chút xíu ý cười.

Ước chừng đang ở mộng đẹp sao?

Nhịn không được đưa tay vuốt mặt đỏ ửng của Thái Anh, Lệ Sa ôn nhu nhìn chăm chú nàng, cảm giác vô cùng thỏa mãn.

Nàng đặt nàng ở trong trái tim.

"Ừm ~"

Trong lúc ngủ mơ Thái Anh đột nhiên lẩm bẩm, sau đó trở mình, ngửa mặt hướng lên trên, bộ ngực nửa lộ.

"Lệ Sa ~"

Thói quen thì thầm, Lệ Sa đầu ngón tay run lên bần bật, toàn thân đều kích thích một cỗ tê dại ngứa ý.

"Ùng ục ~"

Nàng tựa hồ nghe thấy thanh âm nuốt nước bọt.

Thật sự là chịu không nổi, Lệ Sa tiện đường tới không thể lưu lại quá lâu, nguyên vốn chuẩn bị nhìn một chút Thái Anh liền đi, bây giờ giống như dính dưới đất đi không được.

Kiểm tra không quan trọng đi, cũng không chậm trễ.

Dục niệm buông lỏng, tay trái Lệ Sa đem chăn gấm nhấc lên một chút, tay phải lặng lẽ duỗi đi vào, chậm rãi du tẩu.

Trước bàn tay cách y phục sờ đến đôi mỹ nhũ kia, Lệ Sa không dám dùng quá sức, chỉ là nhẹ nhàng xoa lấy, vòng qua đảo quanh tiểu đậu nhô lên.

Thật sự là thật mềm ~ đáng tiếc không thể hảo hảo chà đạp, Lệ Sa cảm thấy tiếc nuối, nhưng sau đó liền nắm tay tiếp tục duỗi xuống phía dưới.

Nàng yêu nhất vẫn là chỗ kia.

Tiết khố cũng không chặt, tay thế mà thuận lợi chui vào, Lệ Sa trong lòng cuồng hỉ, dạng này "thâu hương" thật sự là khoái cảm.

"Ừm~"

Thái Anh bỗng nhiên lại giật giật, Lệ Sa lập tức dừng lại hành động, đầu ngón tay sờ lấy bụng dưới, cách chỗ tiêu hồn kia một thước xa.

Qua những ngày qua, cỏ dại lại từ gốc rạ mọc ra một đoạn nhỏ, ngón tay sờ lấy có cảm giác đâm đâm.

Bất quá vẫn là một phen thú vị, Lệ Sa dùng lòng bàn tay mài mài, vui vẻ cảm thụ lòng bàn tay ngứa tê dại.

Đùa bỡn, nàng lại nhìn Thái Anh một chút, không có dấu hiệu tỉnh lại, ngược lại giống như nàng mộng thấy cái gì, hai chân vậy mà có chút tách ra.

Tốt lắm! Lệ Sa thừa cơ sờ một cái, ngón giữa chụp lên nhục phùng nhụy châu quen thuộc.

Khe nhỏ non nớt thế mà lại cảm thấy ẩm ướt.

Lại nhìn Thái Anh một mặt ửng đỏ nhàn nhạt, Lệ Sa không khỏi suy đoán: "Hẳn là nàng mơ dâm mộng?

Mặc kệ như thế nào, Lệ Sa là nhịn không được, đầu ngón tay trượt trượt, tìm tới tiểu hoa môi đóng chặt, vừa dùng lực, chậm rãi cắm vào.

"Ngô ~"

Cánh hoa bị gạt mở, ngón giữa Lệ Sa cắm vào bên trong huyệt chặt chẽ, bị huyệt thịt ngậm lấy, ẩm ướt rất ấm.

Thái Anh phát ra tiếng ừm, Lệ Sa càng là dục hỏa khó nhịn, nhịn không được liền nhàn nhạt trừu sáp.

Nàng không nghĩ đánh thức Thái Anh, mà Thái Anh hôm nay mới về đến trong nhà, thân thể cũng mệt mỏi, thế mà liền không có lập tức tỉnh lại.

"Ừm hừ ~"

Cửa huyệt bị cọ xát lấy, một đốt ngón tay trừu sáp ra vào, Thái Anh hai gò má dần dần nổi lên ửng đỏ, dịch ẩm ướt nhiều hơn chút xíu.

Đều có thể nghe tiếng nước "lách tách" Lệ Sa ho khan giật giật yết hầu, ngón giữa tìm tòi, cắm vào chỗ sâu.

Cả ngón tay đều bị quấn lấy, Lệ Sa đều có thể tưởng tượng đến dâm thủ bị cắm tràn ra ngoài.

Nộn huyệt này, thật sự là cực tiêu hồn!

"A ~"

Cảm giác xâm nhập khiến Thái Anh giật mình tỉnh lại, nàng bỗng nhiên mở mắt, còn không kịp phản ứng, liền bị Lệ Sa che miệng lại.

"Ngô?"

Quen thuộc mềm mại cùng thanh hương, Thái Anh đầu óc thành bột nhão: Lệ Sa?

Cái lưỡi bị cuốn lấy, Lệ Sa cuồng dã quấy động, nuốt nước bọt của Thái Anh, sau đó ngón tay liền làm huyệt của nàng.

Một chút hai lần... thật sâu thao làm gần mười cái, huyệt đều bị thao, Lệ Sa mới cong lên đầu ngón tay, dùng ngón tay mang theo vết chai mỏng sờ sờ vách trong.

Đầu lưỡi không quên nhấm nháp Thái Anh, Lệ Sa bỗng nhiên rút ngón tay ra, liền đem ướt át bôi lên nhụy châu nàng.

"Ô..."

Thân thể Thái Anh phát run, bên trong huyệt căng thẳng còn chưa làm dịu, tiểu hạch liền bị Lệ Sa đè lại rung mạnh!

Tê dại gây ra tiểu cao triều, Thái Anh thở dốc chưa định, Lệ Sa kết thúc nụ hôn này, cấp tốc ở trên mặt nàng hôn một chút.

Thái Anh vừa thẹn vừa xấu hổ, đêm khuya bị Lệ Sa cắm tỉnh, đang chờ đánh cái phôi tử dâm sắc, Lệ Sa đột nhiên lách mình chạy mất!

Màn trướng phất động, gian phòng bên trong an tịnh như thường, dường như chưa từng có gì xảy ra, chỉ là mộng tiêu hồn.

Thái Anh đều ngơ ngẩn, một lát sau mới ngốc sờ giữa hai chân... ẩm ướt nóng hầm, tiểu hạch đều cương lên!

Ẩn ẩn ám hương phù động chính là khí tức quen thuộc nhất, Thái Anh lập tức nghiến răng nghiến lợi "A! Lạp Lệ Sa là hái hoa tặc!"

Nhưng mắng thì mắng, Lệ Sa sớm trốn đi không thấy, mà tiểu huyệt kiền nộn của mình cũng bị nàng âm thầm làm cho ướt.

Huyệt phùng đều có chút cổ động, Thái Anh đỏ mặt đến mang tai, thẹn phải hận không thể chui xuống đất trốn.

Âm thầm mắng vài tiếng "hái hoa tặc" sau đó nha một tiếng, Thái Anh chui hoàn toàn vào trong chăn, quấn chặt xấu hổ muốn choáng.

Cũng may mắn nàng hôm nay mệt, mắng vài tiếng liền ngủ thiếp đi, không thì sợ Lệ Sa tối nay hắt xì không dừng được.

Hôm sau lại tỉnh sớm.

Trong khe huyệt y nhiên có chút ẩm ướt, Thái Anh gọi thị nữ rửa mặt, lặng lẽ để người nấu nước, mình cầm khăn mặt lau một chút.

Miễn không được muốn đỏ mặt "mắng" Lệ Sa vài câu, thế là Lệ Sa ở trong tẩm điện đang ngủ thuận lợi hắt xì mấy cái.

Canh giờ còn sớm, Thái Anh lại ngủ không được, dứt khoát đổi y phục, lấy duy mũ, mang theo hai tráng phụ thiếp thân đi ra ngoài.

Cửa hàng chưa mở, nhưng trong phường tiểu điếm sớm đã vô cùng náo nhiệt, hai bên hàng quán, bán bánh hấp trận trận hương thơm, hồ bánh vừa mới ra lò, còn có nồi nấu nước sủi cảo thơm ngon.

Thái Anh chọn cửa hàng quen thuộc, mua mấy cái bánh hấp cùng mấy bát canh thang, cùng một ít dưa muối ngâm, để mình cùng hai tráng phụ đi theo ăn.

Nàng xưa nay không làm bộ làm tịch gì, hai cái tráng phụ liên tục chối từ, cuối cùng mới cung kính ngồi xuống, dùng thức ăn.

Đợi hơn hai khắc, lại nghe tiếng trống lôi lôi bên ngoài, lính giữ cửa thành hét to báo giờ, từ nam sang bắc, từ đông sang tây, bắt đầu mở cửa, từ từ mười hai đại môn đều theo thứ tự mở ra, tuyên bố cấm dạ kết thúc.

Cửa Chu Tước hoàng thành, cửa Hàm Quang mở ngay sau đó, chuông lớn ở Đại Tướng quốc tự, Phật âm sâu xa, vang tận mây xanh.

Các cửa lớn ở phường sau đó cũng mở ra, Thái Anh chạy đến hàng, chỉ thấy người như sóng triều, ở cửa thập tự nhai có rất nhiều quan viên cưỡi ngựa đi ra khỏi phường.

Phác phủ ở Vĩnh Thà Phường, cũng là một phường lớn, ở đây phòng cho quan lại thuê không ít, cưỡi ngựa hoặc cưỡi lừa, mặc sắc bào không đồng nhất, Thái Anh không ngoài ý muốn trông thấy đệ đệ Phác Ký Minh.

Thái Anh theo thói quen liếc nhìn, lại không thấy phụ thân Phác Quân.

Bất quá cũng không sao, có lẽ phụ thân muốn ra ngoài trễ chút, Thái Anh mặc mặc đưa mắt nhìn đệ đệ đi ra khỏi cửa phường, bản thân nàng đi về một hướng khác.

Thập Tư Nhai cuối cùng cũng mở hết cửa phường, Thái Anh ở trên đường phố rộng lớn, đi dọc theo phía đông.

Kỳ thật nàng cũng không có mục đích gì, chỉ là thuần túy đi dạo, bất tri bất giác liền tới Tĩnh An Phường.

Tĩnh An Phường ở phía nam hoàng thành, cho nên chỉ là con đường bán chủ ý tranh chữ, Thái Anh dừng lại bước chân ngẩng đầu nhìn lên, thấy là Thính Tuyết Lâu.

Trà lâu tửu quán ở Trường An rất nhiều, Thính Tuyết Lâu này cũng là một nơi nổi danh, nhất là kỹ thuật pha trà, cùng tạp quả anh đào đều là đứng đầu.

Thái Anh không đói, nàng nghĩ đến hương liệu trong phòng dùng đến cũng vừa hết, lại ra ngoài lặn lội tìm hương liệu, liền xoay mắt trông thấy một thân ảnh vô cùng quen thuộc.

Là phụ thân của nàng Phác Quân.

Áo bào màu xanh, Phác Quân chính là đi về phía Thính Tuyết Lâu, đi lại nhàn nhã, nhìn qua dường như đến kết bạn.

Thái Anh không khỏi lưu ý một chút, lúc này Thính Tuyết Lâu bỗng nhiên có một người đi ra, vừa đúng lúc nghênh tiếp Phác Quân.

Hai người chắp tay hành lễ với nhau, dáng vẻ quen thuộc lạ lẫm, Thái Anh lúc nhận ra người kia là ai, hoàn toàn sửng sốt.

Người kia không phải là người khác chính là Tạ gia tộc trưởng Tạ Thủ Vân.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net