chap 184

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Park Chaeyoung ban đầu nghĩ rằng La Lisa sẽ về rất muộn, vì vậy sau khi đọc một cuốn sách, nàng đăng nhập vào trang web.

Nhiều fan đã nhắn tin hỏi thăm sức khỏe của nàng, sau đó nàng phát sóng trực tiếp giải thích rằng chân mình bị thương, nhưng họ không ngờ rằng La Lisa bất ngờ đi đến trước camera.

La Lisa không ngờ rằng mình sẽ xuất hiện trên phát sóng trực tiếp, sau khi phản ứng, cô vội vàng đi đến góc khuất của camera.

Nhưng mọi người xem trực tiếp đều thấy người đi vào bất ngờ, hoa trên tay che mặt, đứng sau Rosé. Mặc dù đứng xa, nhanh chóng tránh ra nhưng vẫn khiến fan vô cùng phấn khích.

[ gì! ! Tôi đã thấy gì! ]

[Ai đây? Vào phòng Rosé một cách tùy tiện? ]

[Đây là nhà của Rosé, đây là buổi tối, người phụt ôm bó hoa đi vào tự nhiên ! ! Điều này thể hiện cái gì! ]

[ Rosé, bạn có người yêu chưa? ]

[Rosé bị chấn thương lớn ở chân, vậy bạn có nhờ người yêu chăm sóc ở nhà không? ]

[Ai đây? Đôi chân dài! Hình dáng đẹp]

[Đó là một bông hoa hướng dương, tôi nghĩ về một người nào đó, vua hot search]

[Fuck, tôi nhớ, La tổng đã đăng một bức ảnh về hoa hướng dương cách đây một thời gian, đây không phải là La tổng chứ? ]

[Tôi cá một trăm đô la, đây chắc chắn là La tổng, không phải tôi uống sữa hết hạn!]

[Trời ơi, CP của mình tái hợp sau một năm? ]

Park Chaeyoung nhìn La Lisa đang đứng ôm hoa sang một bên, sợ cô tức giận, nói: "Ừ ... Bạn bè bình thường, sau khi phẫu thuật chân, tôi sẽ ở nhà một người bạn này một thời gian."

Bạn bình thường…

La Lisa ngẩng đầu nhìn Park Chaeyoung đang trả lời câu hỏi của fan trước khi phát sóng trực tiếp, trong mắt hiện lên tia cô đơn, nắm chặt bông hoa trong tay.

Park Chaeyoung chưa tiếp nhận cô, cô không dám tùy ý vượt qua ranh giới, đó là thế giới âm nhạc của Rosé.

Cô muốn đợi Park Chaeyoung thật sự tiếp nhận mình mới an tâm, lúc đó ... Cô hi vọng Park Chaeyoung bằng lòng giới thiệu bản thân cô với mọi người.

Ánh mắt của Park Chaeyoung không ngừng hướng về phía La Lisa, cuối cùng kết thúc buổi phát sóng trực tiếp trước thời hạn và đặt máy tính lên bàn.

“Là hoa cho tôi sao?” Park Chaeyoung chủ động nói.

La Lisa bước đến mép giường và đưa cho nàng những bông hoa, và thì thầm, "Đẹp không?"

"Đẹp, bất cứ thứ gì chị chọn đều đẹp."

"Đem hoa cắm vào bình sẽ càng đẹp hơn. Lúc nào cũng có thể nhìn thấy. Tôi đã nhờ chú Han cắm hoa hướng dương ở phòng khách và hành lang." La Lisa cầm lấy bình, cắm hoa vào.

"Xin lỗi, vì những gì đã nói trong buổi phát sóng trực tiếp vừa rồi ..."

La Lisa cầm chiếc bình trong tay một lúc, sững sờ nhìn Park Chaeyoung rồi thở dài: "Tôi không tức giận, tôi biết em vẫn chưa sẵn sàng. Đó là Rosé, không phải Park Chaeyoung. Tôi sẽ đợi cho đến một ngày khi em bằng lòng để giới thiệu tôi với họ. "

Park Chaeyoung mím chặt môi, cầm lấy một đóa hướng dương đưa cho La Lisa, nói: " Tặng cho chị, có thể đặt ở trong thư phòng.."

La Lisa cầm lấy bó hoa, nhìn Park Chaeyoung cười nói: "Đây là ... bồi thường cho tôi sao? Nhưng những đóa hoa này là tôi mua, cho nên cũng không tính là tặng tôi."

"Em hôn chị nhé? Hả?"

Mặt Park Chaeyoung, đột nhiên đỏ lên nàng nắm chặt hoa hướng dương trong tay, trong mắt hiện lên vẻ khó xử.

"Vậy em gọi tôi là Lisa được không? Chỉ một lần, tôi muốn nghe em gọi tên của tôi."

La Lisa  muốn nghe lại cái tên quen thuộc đó từ miệng Park Chaeyoung.

Thấy Park Chaeyoung không có phản ứng gì, trong mắt La Lisa không giấu được vẻ thất vọng, cô giả vờ cười thoải mái: "Được rồi, đừng làm phiền cô, tôi đi xem dì Lee đã chuẩn bị cơm chưa. Đợi lát nữa tôi ôm em đi xuống.”

La Lisa đứng dậy xoa đầu, xoay người bước ra ngoài cửa.

"Lisa ..."

La Lisa sững người ngay lập tức sau khi nghe tiếng gọi, không tin quay lại nhìn Park Chaeyoung.

La Lisa cảm thấy mình như được rót vào một hũ mật, khóe miệng không khỏi nhếch lên, trong mắt hiện lên ý cười.

"Được."

...

Nước Z, nhà cũ họ Kim ( Kim Jisoo ).

Tòa nhà kiểu lâu đài cổ điển và lộng lẫy được bao quanh bởi những bức tường, và có một vài người mặc đồ đen ở cổng.

Cha Kim nhìn theo dấu vết Kim Jisoo vừa mới rời đi, nhìn thấy Kim Jisoo đang đi theo người phụ nữ trong bức ảnh, trong mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.

Cô chủ hào môn nhà họ Kim gia tộc đầu tiên của nước Z lại chạy sang làm thuộc hạ của người khác, đáng lẽ không nên cho cô đi học ở nước Hàn.

Người đàn ông mặc áo đen đưa cho cha Kim một cái túi giấy, cung kính nói: "Kim lão gia, đây là tư liệu về Kim Jennie."

Cha Kim lạnh lùng xem thông tin, nhìn thấy người đang đánh đàn cùng Kim Jennie trong ảnh, liền hỏi: "Người này là ai?"

"Cô ấy tên là Park Chaeyoung, người nước Hàn. Cô ấy là con gái duy nhất của tập đoàn Park thị. Cô ấy gặp Kim Jennie ở trường trung học, học cùng trường với Jisoo tiểu thư. Kim Jennie si mê cô ấy rất nhiều nhiều năm và yêu cô ấy sâu đậm. Nhiều lần Jisoo tiểu thư thổ lộ đều bị từ chối. Bởi vì Kim Jennie vẫn yêu người này. "

Cha Kim nhìn nhiều tấm ảnh chụp Kim Jennie và Park Chaeyoung trong ảnh, lạnh lùng nói: "Đem tư liệu của Park Chaeyoung cho tôi."

Sau khi đọc thông tin của Park Chaeyoung, cha Kim thoáng thấy kinh ngạc.

Chẳng trách Kim Jennie lợi dụng Jisoo mà vẫn không tóm được, hóa ra Park Chaeyoung là người của La gia, ông biết rõ thủ đoạn của La Lisa.

Cha Kim gõ bàn nhìn Kim Jennie và Park Chaeyoung trong bức ảnh, đột nhiên nói: "Cậu nghĩ xem nếu Kim Jennie ở cùng người mình thích, liệu Jisoo có dính vào không?"

"Vâng, thuộc hạ đã hiểu."

Là người thừa kế nhà họ Kim, hẳn là không có điểm yếu, huống chi là tình cảm.

...

La Lisa đem người đến trên giường đắp chăn bông, xoay người đi vào phòng làm việc, nhưng bị nàng nắm tay.

Park Chaeyoung chớp chớp mắt nói: "Hôm nay, chị vẫn ở trong phòng làm việc sao?"

La Lisa sửng sốt, nhẹ giọng nói: "Tôi không đi nữa, tôi ở đây cùng em."

Ánh trăng chiếu vào, nhưng cả hai người trên giường đều không ngủ.

“Chaeyoung, có phải tôi dỗ người rất tệ không?” La Lisa đột nhiên nói.

Park Chaeyoung quay đầu nhìn cô, nghi hoặc nói: "Tại sao nói như vậy?"

"Khi ở cùng với tôi, em có vẻ không vui lắm. Tôi rõ ràng muốn theo đuổi em, nhưng tôi không biết phải làm thế nào ... Để em mở lòng với tôi. Tôi muốn em mở lòng với tôi, nhưng khi em ở cạnh tôi vẫn không thấy em thoải mái…”

Park Chaeyoung nhìn thấy ánh sáng lóe lên trong mắt La Lisa, từ từ đưa tay vuốt lên, chua xót nói: "Không phải do chị, là do em."

Bác sĩ Choi gọi cho nàng, Park Chaeyoung nói với bác sĩ Choi để cô tái khám.

"Chaeyoung, hiện tại tất cả khó khăn khúc mắc đều đã qua, cô ta hiện tại yêu em hết lòng, muốn khôi phục quan hệ với em, hai người sẽ càng ngày càng tốt, phải buông bỏ ký ức kia đi."

Trong khoảng thời gian này, La Lisa thực sự rất dịu dàng và tốt với nàng, tốt đến mức Park Chaeyoung sợ rằng tất cả những thứ này đều là giả, chỉ là một giấc mơ.

Nàng không dám cất bước, nàng sợ tất cả những điều này chỉ là tưởng tượng của nàng, nếu phụ lòng nàng, nàng sẽ lại bị tổn thương...

Nhưng Park Chaeyoung không ngờ rằng sự do dự của mình lại khiến La Lisa bị tổn thương, hóa ra trong mắt có tồn tại cô nhưng nàng không nói gì.

"Ngủ ngon ... Lisa."

Cho dù đó là giấc mơ, hãy buông tay và thử một lần ...

...

Thời gian trôi qua nhanh chóng, tiết trời dần dần lạnh đi, bên ngoài gió thu thổi qua, Park Chaeyoung ngồi ở bên cửa sổ nhìn bình luận hiện trên màn hình.

"Album mới? À, album thứ hai sẽ được phát hành vào tháng 12. Bài hát mới đã được hoàn thành, và nó sẽ được phát hành trong vài ngày tới."

Một người nào đó hỏi cơ thể nàng đang hồi phục như thế nào thì Park Chaeyoung cúi đầu và liếc nhìn đôi chân mà nàng có thể đi được khi đã tháo giá đỡ.

"Nó đã được phục hồi, và sẽ không mất nhiều thời gian để quay lại studio. Gần đây, tôi nhận được rất nhiều lời mời cho các chương trình."

Đột nhiên, có tiếng mở cửa, Park Chaeyoung nhìn lại, giơ tay hạ âm thanh phát sóng trực tiếp.

Sau một lúc, một bàn tay vươn tới camera và đưa cho Park Chaeyoung trái cây vừa cắt.

Park Chaeyoung cầm lấy vừa nhìn ra ngoài máy quay, cười nói: "Chị cắt rồi? Ngọt hay không ngọt?"

"A, có thích không? Ăn thêm vài miếng nếu thích."

Sau đó bàn tay đó đem một đĩa hoa quả đưa cho Park Chaeyoung, Park Chaeyoung ăn mấy miếng rồi mới đặt xuống.

Người hâm mộ trong buổi phát sóng trực tiếp nhìn thấy bàn tay đó lại bắt đầu vuốt màn hình, và điên cuồng tung ra những bình luận.

[Đối xử với nhau hòa hợp như vậy, nói không phải người yêu thì tôi không tin! ]

[Dù sao thì "người bạn bình thường" này là ai! Tôi thực sự muốn nhìn thấy khuôn mặt của cô ấy! ]

[Đây có được tính là một lần cho ăn không? Tôi dường như thường thấy bàn tay này đang ăn trong chương trình phát sóng trực tiếp]

["Bạn bình thường" đã trở thành người yêu? Rất dịu dàng a]

[Khơi dậy trái tim hóng chuyện của tôi, người bạn này đang chăm sóc cho Rosé này là ai! ]

[Mỗi lần đều thấy vặn nhỏ âm thanh, tôi không thể nghe thấy tiếng Rosé của mình ăn]

[Đội điều tra kính hiển vi của tôi ở đâu? Tôi muốn biết tất cả thông tin về người phụ nữ này trong vòng một giờ]

Khi buổi phát sóng trực tiếp kết thúc, Park Chaeyoung dụi dụi đôi mắt đau nhức nhìn ra ngoài cửa sổ, đứng dậy cầm nhạc phổ đi đến phòng đàn.

Ngay khi nàng bước vào, nàng liền thấy La Lisa đang tham gia một cuộc họp video với những người khác, giọng nói của chị ấy dừng lại khi thấy nàng bước vào.

"Buổi phát sóng trực tiếp kết thúc? Em có mệt không?" La Lisa vừa dứt lời, giọng nói của La Hwan từ máy tính truyền đến.

Park Chaeyoung lắc đầu đi tới, trên màn hình nhìn thấy La Hwan và Lee Ji Eun.

"Chaeyoung, nước da của em trông rất tốt. Có vẻ như Lisa đã chăm sóc em rất tốt. Chân của em có bị đau khi đi lại không?"

"Nó không còn đau nữa. Dưỡng thương lâu như vậy đã sớm hồi phục."

La Lisa khoác áo lên người Park Chaeyoung, ánh mắt đầy dịu dàng, cô nói: "Hôm nay trời giảm nhiệt, em luyện tập ít hơn nhé."

"Được."

Park Chaeyoung ngồi bên cây đàn đánh đàn, nhưng nàng có thể cảm nhận được ánh mắt của La Lisa lúc nào cũng nhìn mình chằm chằm, trong mắt nàng thoáng hiện lên một nụ cười.

Những lời nói của La Lisa đêm hôm đó đã khiến nàng tỉnh giấc, kể từ hôm đó, Park Chaeyoung cố gắng cởi bỏ nút thắt trong lòng và cố gắng đáp lại tình yêu này.

Mỗi ngày La Lisa đều đưa nàng đến phòng chơi piano, khi nàng luyện tập trong phòng piano, La Lisa thì làm việc ở bên cạnh.

Những ngày bình thường đơn giản luôn trôi qua nhanh chóng, đã hai tháng không biết chừng, đôi chân của nàng đã bình phục trở lại.

Lúc đầu, nói rằng đến La gia dưỡng thương đến khi chân hồi phục. Bây giờ chân nàng đã hồi phục và đã đến lúc ra đi ...

...

Cửa phòng bị đẩy ra, La Lisa bước đến bên giường nhìn người đang ngủ, trong mắt thoáng qua một tia buồn bực, cô lẩm bẩm nói: "Em lại phải đi?"

La Lisa nắm bàn tay trắng nõn và thon dài của Park Chaeyoung, nhìn về nơi từng đeo chiếc nhẫn, dấu vết đã hoàn toàn biến mất.

"Chaeyoung ... Chị muốn em đeo nhẫn cưới lần nữa, em có đồng ý không?"

Chuyện La Lisa nói với La Hwan và Lee Ji Eun trong video hôm nay không phải về công ty, mà là ... chiếc nhẫn cưới dùng để cầu hôn ...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net