Chương 37 Mất tất cả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Em chưa đủ tuổi uống thứ này đấu nhá-cốc đầu cô.

-Âu-xoa đầu.

-Đánh thì biết đau mà đi tự làm mình bị thương không đau à-Jiyeon

Cô muốn giựt lại chai rượu thì bị chị đánh vào tay khiến cô rụt lại nhíu chân mày.

-Bỏ ra-Liếc cô.

-Của em mà-giọng khàn.

-Chịu nói rồi à-cười.

Cô không thèm nữa lại nhìn sông hàn.

- Em muốn nhảy xuống đó đúng không

Cô giật mình nhìn sang chị. Jiyeon nói tiếp chứ không quay mặt nhìn cô.

-chị biết em hiện tại em đang đấu tranh cái gì. Nhưng nếu em thương mọi người ở cạnh em thì đừng làm điều dại dột.

- Em thương mọi người nên em vẫn còn ngồi đây. Em biết...đột nhiên mất đi một người thân không dễ chịu tí nào.

-Lisa chị hỏi em có phải trừ chuyện của Celen mất ra vẫn có chuyện khiến em trở thành một người như vậy đúng không, một con người em từng dùng cả lí trí bỏ nó đi một người luôn nóng giận đánh nhau một người không nói năng với ai điều gì đúng không Lisa-quay sang nhìn cô.

- Đúng là không có gì dấu được chị a....thật ra trước mấy ngày Celen mất em cũng đã mất đi một thứ đã từng quan trọng đối với em.

-Là Chaeyoung sao.

-Đúng rồi-gượng cười

-Khi Chaeyoung bị thương em có đi mua đồ nhưng khi quay lại chỗ cậu ấy em nghe được....-nhớ lại.

-Nghe được gì-Tò mò.

-Cậu ấy chỉ xem tình cảm của em là cuộc chơi là một cuộc cá cược với cậu ấy thôi không có gì gọi là tình yêu cả-đỏ mắt.

-Sao-nói lớn.

-Lúc đó em đau đến nổi không thở được mà lái xe chạy đi thì bị té nát luôn chiếc xe rồi Jisoo gọi em bảo Celen được đưa vào thú y lúc đó tâm em đau bằng cả khi em biết ba mẹ em bị người ta hại chết vậy.

- Lisa...chị xin lỗi ngày đó cũng chị không biết mới tát em.

-Em cũng đâu nhớ đâu-Gượng cười.

- Chị à em nói thật tại sao người bị bỏ lại luôn là em. Em chưa từng bỏ rơi ai chỉ có đối phương bỏ rơi em,chị biết không đôi lúc em tự mình có vấn đề gì sao.

-Lisa em chẳng sai gì cả chỉ là mỗi chúng ta sẽ luôn phải gặp người đó rồi lại rời đi vì bất kỳ lý do gì nhưng em hiểu đấy chính những người bỏ em họ có vui khi bỏ em không. Đôi khi họ cũng đau cùng em.

Cô bất giác im lặng nhưng những giọt nước mắt gượng lại kia cuối cùng cũng rơi. Cô khóc nức nở lên khiến cho chị theo phản xạ lúc nhỏ mà ôm lấy cô vổ lưng.

-Em ấy nhìn vào tuy rất mạnh mẽ nhưng dù vì đối với một đứa trẻ 18 tuổi đã nhận đủ đắng cay-nghĩ.

Nhưng rồi khi một cuộc điện thoại định mệnh lại gọi cho cô.

Cô nhẹ nhàng rơi đi cái ôm kia lấy điện thoại ra người gọi là Kim Jisoo.

Jisoo bên kia âm giọng mất bình tĩnh nói. Những điều Jisoo nói không biết là gì nhưng chẳng chờ ng kia cúp máy cô lại bỏ chạy đi mất với gương mặt lộ rõ sợ hãi. Nhìn hành động của cô khiến Jiyeon giật cả mình cũng chạy theo cô

Hướng cô là đường về nhà cô La gia bước chân cô càng ngày càng nhanh đến cả Jiyeon cũng chả thấy cô đâu nữa rồi.


Bước chân cô khựng lại khi nhìn thấy cảnh tượng La gia trước mắt.

Cô định nhào vào biển lửa kia nhưng Jisoo đã thấy liền ôm chặt cô lại.

-Bỏ tao ra tao phải vào trong đó-Hét.

-Mày điên rồi Lisa lửa cháy lớn lắm mày vào đó chỉ có chết thôi trong nhà cũng không có gì quan trọng cả-ôm cô chặt lại.

-Bỏ tao ra tron..trong đó có hình ba mẹ tao hình gia đình của tao yaaa đó là điều cuối cùng ba mẹ để lại cho tao yaaaa-khóc.

Cô càng đẩy Jisoo ra thì càng bị Jisoo ôm chặt rồi lại có thêm 2 người chạy tới giữ chặt cô là Jennie và người không ngờ lại đến là Park Chaeyoung.

3 người họ đều ôm chặt cô còn cô chỉ bất lực nhìn mọi thứ cháy đi kỉ niệm của cô và ba mẹ thật sự đã mất hết tất cả rồi chẳng còn gì nữa.

Jiyeon cũng chạy tới nhưng chỉ đứng lặng nhìn cảnh cháy kìa.

*Đùng*

Căn nhà nổ một tiếng căn nhà đã bị sụp đổ hoàn toàn.

Một lúc sau cô chẳng vung vẩy nữa 3 người họ cũng buông cô ra. Cô ngồi dậy nhìn đám tro tàn của căn nhà mà bất lực.

- Mất rồi...ba mẹ con xi...hức..hức xin lỗi


Một tiếng trước

-Xăng đã được đổ đầy rồi đảm bảo không thể dập.

- Căn nhà đẹp vậy mà tiếc ghê.

Người đó nói xong tỏ ra tiếc nhưng vẫn lấy Zip ra quanh xuống đường thẳng xăng.

Hiện tại

Cảnh cô chạy tới gào khóc đều được một người thu lại trong mắt.

Cảm thấy nhiệm vụ đã xong người đó liền bỏ đi như chưa từng có chuyện gì.

-Theo thông tin xác nhận đầu chúng tôi nghi ngờ La gia là bị người khác phóng hỏa và tôi cũng xem camera xung quanh cũng đã bị xóa toàn bộ dữ liệu. Chúng tô sẽ quay về điều tra về vụ việc mau tìm ra hung thủ-cảnh sát cuối đầu chào rồi cũng đi theo xe về.

Cô như kẻ thất thần trong miệng thì thao ba từ " Mất Hết Rồi" nhìn đám tro tàn Jisoo Jennie và cả Chaeyoung cũng không biết an ủi như thế nào nhưng chỉ biết bên cạnh cô thôi.

"Người đó là ai chứ tại sao lại ra tay đốt cháy nhà của cô. Họ có mục đích gì chứ, tất cả sẽ được giải đáp ở mấy chap sau cùng đón chờ sự thật đau lòng"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net