Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Về đến nhà, Lisa mệt mỏi nằm xuống giường, xoa xoa cái bụng nhỏ của mình, thầm cảm thán sức ăn của nhóm đại gia kia. Lấy điện thoại ra nhìn nhóm chat vừa lập, mục đích chỉ để nói vài chuyện nhảm nhí, gồm có 7 thành viên.

Avatar ai đều có mặt của bản thân, đều rất xinh đẹp, chỉ có Lisa để hình avatar là một chú chó Shiba đang được lấy làm meme.

Đang nhìn ngắm chat thì một tin nhắn đến một cách bất ngờ khiến điện thoại của nữ phụ nhà ta đáp xuống gương mặt khả ái, đau đớn là một tiếng.

Sau đó mở tin nhắn, người gửi là Chaeyoung, nội dung ngắn gọn

" Cảm ơn cậu."

" A, là về cái gì ?."

" Ngày hôm nay, rất vui."

" Không sao, sẵn tiện tôi cũng được ăn ké (\='∀`\)"

" Mai tôi qua đón đón cậu nhé?"

" À, thôi, tôi có xe."

" Đi chung vẫn tốt hơn."

Sau 5 phút Chaeyoung vẫn chưa thấy nhắn lại từ Lalisa, vô cùng thắc mắc là có chút lo lắng nàng sẽ gặp chuyện, Định nhắn thêm tin thứ hai thì tin nhắn đến.

" Tôi sợ có rắc rối."

" Làm sao có thể?"

" Tôi là bần sĩ, đi với tôi sẽ có rắc rối."

" Nhà giàu đứng thứ 12 thế giới, tôi không nghĩ đó là bần sĩ."

" A, sao cậu biết ∑\ ('◉△◉\')?"

" Sao tôi có không biết?"

" Chính là...."

" Hửm?"

" A, không có gì."

" Vậy mai tôi qua đón cậu."

" Nhưng.."

" Không nhưng gì cả, bạn bè đi chung với nhau bình thường mà."

" A, được...."

" Mai 6 giờ 30?"

" Được."

" địa chỉ nhà cậu?"

" khu 12, nhà số 5."

" A, gần khu tôi."

" Trùng hợp thật."

" Vậy, ngủ ngon."

" Ngủ ngon."

Vừa nhắn xong Lalisa bật dậy khỏi giường, không có chút hình tượng chạy thẳng xuống lầu, nói với bà Chitthip.

" Mama, mai bảo chú tài xế không cần đón con."

" Vậy con đi bằng gì? nghỉ học là không đượ.."

" Azz, mama nghĩ sai rồi, con không nghỉ học, mai bạn con chở."

" Bạn con? A, bạn trai sao, như thế nào, đẹp trai không?" Vừa nói bà Chitthip liền đứng cạnh Lisa hỏi dồn dập khiến cô phải lùi lại.

" Không, không, không, mẹ nghĩ bậy rồi, là con gái, không phải bạn trai gì cả."

" A, con gái, khẩu vị con thay đổi sao, vậy là bạn gái? Không sao, miễn con vui là được, thế con bé thế nào? Xinh đẹp không, có hơn mẹ không?" Bà Chitthip tiếp tục nói, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Lisa.

Lalisa chỉ biết dở khóc dở cười với mẹ mình, liên tục phất tay.

" Không phải, không phải, chỉ là bạn bình thường, thôi, con đi ngủ. Mama ngủ ngon."nói xong, chạy nhanh về phòng, để lại bà Chitthip ôm bụng cười không có hình tượng.

Mấy cô giúp việc cảm thán, nhà này không có hình tượng chút nào của phu nhân, tiểu thư cả...

Mà bên kia Chaeyoung, sau khi nhắn xong thì bất giác trong điện thoại cười, có lẽ đến chính cô cũng không nhận ra mình đang ngày càng khác bình thường.

Cả hai ngày càng thân thiết, nhưng không ai biết được, cảm xúc của hai người hướng về nhau ngày càng lớn, mà cảm xúc đó, lại không chỉ đơn thuần là bạn bè.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net