Chap 30

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mà Chitthip bên này khi nhìn thấy Chaeyoung cùng bạn cô đi vào, liền chú ý đến cô, dù sao đây cũng là lần đầu tiên bà Manoban gặp gặp bạn của con mình trực tiếp. Khi Chaeyoung nhìn Lalisa, đáy mắt nồng đậm yêu thương cùng tiếc thương, ai cũng đều không phát hiện nhưng không có nghĩa người lão làng như bà không nhận ra, hoảng hốt nhìn người trước mặt sau đó nhìn đến con mình.

Biết ánh mắt của mình có người phát giác, Chaeyoung chỉ đành thu lại tình ý của bản thân, quay trở lại ban đầu, mỉm cười với bà Manoban rồi nói lời tạm biệt sau đó đi ra khỏi phòng Lalisa.

Mà Chitthip lại có cảm giác nghi hoặc, bà không nghỉ việc mình vừa thấy là giả, nhưng cũng lại nghĩ bản thân nghĩ quá nhiều, liền tạm gác việc đó qua một bên tiếp tục nhìn con gái mình. Tuy nhiên, trong lòng bà vẫn còn mơ hồ cảm giác được đứa bé kia không đơn giản chút nào.

________________

Hai ngày sau, Chaeyoung được xuất viện, nhưng mà Lalisa vẫn chưa tỉnh lại.

Ba ngày sau, Jin In Young được đưa đến trước mặt Chaeyoung xét xử, nhưng cô chỉ bảo đợi khi Lalisa tỉnh lại sẽ tính.

Năm ngày sau, Lalisa vẫn chưa có dấu hiệu tỉnh lại, Chaeyoung bắt đầu mất kiên nhẫn muốn chuyển bệnh viện, cô sợ rằng trong người Lalisa có bệnh lạ mà bệnh viện này xét không ra.

Nhưng Chaeyoung quên mất một điều, đây là bệnh viện tốt nhất ở đất nước này.

Mà Lalisa bây giờ, đang vô cùng cảm thấy mơ Hồ. Nàng chỉ nhớ mình ngất đi khi ở trong nhà kho ôm lấy nữ chủ, mà hiện tại tỉnh lại, nàng đang ở địa phương xa lạ.

Đang hoảng sợ suy tính, con mẹ nó, chẳng lẽ lão nương là chết một lần nữa sao, bản cô nương chỉ vừa mới nhận thức được tình cảm của mình với nữ chủ thôi mà.

Vừa dứt lời, Lalisa lại nặng nề đóng lại mắt của mình, chìm vào bóng tối tĩnh mịch.

Lần nữa mở mắt ra, nàng thấy ba mẹ ruột của mình ở thế giới cũ đang đứng trước mặt nàng, Lalisa vui mừng vừa định kêu hai tiếng ba mẹ liền nghe tiếng khóc nức nở của người thân mình, nàng đần độn nhìn họ, bối rối định bảo họ đừng khóc thì phát hiện mình thế nào cũng không thể chạm vào được người trước mặt.

Lần này Lalisa triệt để hoảng hốt, quay người lại chỉ thấy đống gạch đổ nát kia, giờ thì nàng hiểu rồi, bản thân mình đã chết ở thế giới này.

Nhìn ba mẹ mình vẫn còn đang khóc vô cùng thương tâm, miệng luôn kêu tên mình, Lalisa có loại xúc động muốn Khóc nhưng nàng vẫn còn kìm nén được, Lalisa cắn môi, lẳng lặng nhìn người ta lấy thi thể đã nát bét của mình ra rồi lại nhìn ba mẹ làm lễ tang cho bản thân mình.

Loại cảm giác này

rất khó nói...

cũng rất khổ sở...

Trong lễ tang của bản thân, nhìn ba mẹ khóc đến thương tâm, Lalisa nắm chặt tay của mình, không đành lòng nhìn cảnh tượng này, khóe mắt của nàng cũng đã phiếm hồng.

" Mẹ, ba, chị đâu rồi, sao lại có hình chị ở trên đấy ?." Giọng nói ngây thơ của trẻ con vang lên trong không khí đau thương, giờ lại càng khiến nó trở nên trầm mặc.

" Ngoan đi con, chị con đang đi một nơi rất xa." Vừa nói, mẹ của Lisa kìm ném nước mắt, xoa đầu đứa con gái nhỏ của mình.

Mà câu nói càng khiến đứa trẻ con trở nên kích động, con bé nắm lấy góc áo mẹ, bắt đầu khóc. " Không chịu đâu, mẹ ơi, mẹ kêu chị ấy về đi, con muốn chị Sa của con."

Tiếng khóc của đứa bé càng khiến lễ tang trở nên bi thương, không ai nói lời nào, bạn bè cùng gia đình, chỉ lặng lẽ khóc, nhưng tiếng khóc của trẻ con lại vang vọng rất lớn.

Kèm theo lời nói ngây ngô của trẻ con. " Con không cần kẹo nữa, con chỉ muốn chị con, đem chị con về đi, con... con hứa sẽ không ăn vặt nữa... Oa... Oaaa"

Mà Lalisa ở đó, nàng liền chứng kiến hết thảy, Nước mắt không biết lúc nào đã tràn ra liên tục, cảm giác thương tâm chiếm lấy cô, nhìn về phía gia đình, chị hy vọng họ sẽ sống không có cô thật hạnh phúc.

Cô biết, ông trời cho cô thấy cảnh này, chính là để cô có thể nói một lời từ biệt thật tử tế.

" Mẹ, Ba, Em, hãy sống thật tốt." Nói rồi thân ảnh của Lalisa dần biến mất.

Mà đứa em này của nàng đột nhiên lại nín khóc, níu lấy áo mẹ ba la toáng " Mẹ, Ba, chị con vừa nói kìa, vừa nói kìa. Chị ơi..."

             
                                ........


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net