Tiếp Cận

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng chủ nhật.

Lalisa mặc bộ quần áo thể thao thoải mái, mang theo đôi giày bata vải để chạy bộ.

Gần nhà cô có một công viên, chạy tầm 5 phút là tới.

Nơi đây rộng lớn, bao phủ toàn bộ là một màu xanh lục thuận mắt, ở giữa là một cái hồ lớn, không khí trong lành khiến cô yêu thích vô cùng.

Bây giờ là 6 giờ sáng, ngoại trừ các lão nhân gia, thì chỉ có chưa tới 10 bạn trẻ giống Lalisa mà tập thể dục.

Lisa mang theo tâm trạng thoải mái, khởi động tay chân một hồi rồi bắt đầu cước bộ. Lalisa chạy không quá nhanh, trên đường gặp rất nhiều lão nhân chào hỏi, dù sao cô chạy ở đây cũng đã được gần 2 tuần, cũng quen biết được nhiều người cao tuổi.

Vừa chạy thì phía trước Lisa thấy có bóng dáng vẻ quen thuộc của một cô gái, bóng lưng chạy vô cùng xinh đẹp, tốc độ chạy cũng tương đương Lalisa, khá chậm, cô hai tăng tốc chạy, chủ yếu là để nhìn mặt người chạy trước, bởi vì nhìn người này có hơi quen mắt.

Vừa chạy đến gần người kia thì Lisa phanh gấp, người đó còn là ai khác ngoài nữ chủ Chaeyoung đây, Vội quay đầu định bỏ chạy thì không may, Chaeyoung đã quay đầu về phía trước nhìn người tính bỏ chạy kia, lúc nãy cô đã cảm nhận có người chạy sau, chỉ là đột nhiên thấy người nọ dừng lại nên mới mang theo cảm giác tò mò quay đầu lại nhìn có sự kiện gì xảy ra.

Thì kết quả bắt gặp Lalisa, Chaeyoung nhàn nhạt cười, còn chưa kịp để Lalisa chạy trốn đã lên tiếng.

" Hảo"

" Hắc, hảo sớm, Chaeyoung." Lisa cảm thấy đường lui bị chặt rồi, không còn cách nào chỉ có thể quay đầu lại tươi cười chào hỏi nữ chính.

Chaeyoung gật đầu tiếp lời " Không nghĩ Lalisa tiểu thư đây thật sớm đã chạy bộ."

" Ách, haha, Chaeyoung cùng thật sớm, nhưng mà không thấy hai người kia."

" Bọn họ? còn đang ngủ"

"..." Lalisa lâm vào trầm mặt, không biết nên nói gì tiếp, chỉ cười cười, bắt đầu tiếp tục chạy, Chaeyoung thấy thế cũng chạy kế bên.

Chạy được tầm 3,4 vòng quanh hồ lớn, Lalisa mới thở phì phò mà dừng lại, chỉ thấy Chaeyoung kia chỉ có vài giọt mồ hôi, đến cả hơi thở cũng không đổi. Quả nhiên là nữ chủ, năng lực vô cùng cường đại.

" La tiểu thư đã ăn gì chưa?" Chaeyoung bất ngờ lên tiếng làm cho Lisa load chậm thông tin.

" Hắc, vẫn chưa, bây giờ tôi định về nhà ăn."

" Vậy không bằng đi ăn cùng tôi."

" A, nhưng mà, cái này, phiền cậu quá."

" Không sao, dù sao tôi từng nói sẽ mời cậu một bữa. Bây giờ có dịp, cùng ăn được không."

Rõ ràng là một câu hỏi, nhưng Lalisa cảm thấy không thể từ chối, đành ngoan ngoãn gật đầu.

Chaeyoung thấy thế, cũng liền thở phào, vừa định lấy điện thoại ra gọi nhà quản gia cho cho xa đến thì Lisa đã ngăn lại.

" Đi với tôi đến quán này, không cần làm phiền quản gia nhà cậu." Chaeyoung thấy thế cũng không biểu tình, chỉ cất điện thoại rồi nhìn Lisa gật đầu.

Cả hai cùng đi song song trên đường, căn bản cũng không nói gì nhiều, chỉ hỏi một vài điều không quan trọng.

Đến một ngã tư đường, Lalisa mắt sáng nhìn cửa tiệm đối diện, phấn khởi nắm lấy cánh tay của Chaeyoung qua đường, miệng còn luôn nói tới rồi, tới rồi a.

Chaeyoung người này, từ nhỏ tới lớn bài xích đụng chạm, chỉ có hai người bạn thân cùng với gia đình mới thân thiết, không nghĩ đến cư nhiên Lalisa nắm tay một cách trắng trợn như vậy, vừa định hất bàn tay của nàng ra, nhưng lại nhìn đến gương mặt phấn khích kia của Lisa lại không đành lòng. Đành để mặc cho Lalisa nắm tay lôi kéo.

Lisa hăng hái nắm tay lôi vào một quán nhỏ bán hủ tiếu, nhanh nhẹn tìm đến một chỗ ngồi trong quán, từ đầu đến cuối quá trình đều không bỏ tay Chaeyoung ra, để khi vào bàn chuẩn bị ngồi xuống, bất đắc dĩ nhìn mình đang nắm bàn tay nữ chủ, liền vội buông ra, cười hề hề.

Sau đó, cúi đầu không dám ngẩng lên, lén lút nhìn Chaeyoung, thấy cô không biểu tình mới thở phào, tiếp theo lại lo Chaeyoung thấy quán này không thích liền hỏi, chỉ thấy nàng trả lời không sao. Liền an tâm.

Màn này vừa xong, từ bên ngoài bước vào một ông chú trung niên người đầy đầy hơi nóng, nhìn Lalisa.

" Nhóc con Lisa, hôm nay cũng chạy bộ sao, còn dẫn theo người bạn xinh đẹp tới" cười sảng khoái một tiếng rồi nhìn Chaeyoung, sau đấy hướng Lalisa nói tiếp " Lại như cũ đúng không?"

" Bác già, lại một phần như cũ" Lalisa trả lời xong lại xấu hổ hướng đến Chaeyoung vẫn im lặng hỏi

" Khụ, cậu muốn ăn gì?"

" Tôi không biết chọn, cậu chọn giúp tôi đi"

" Ách Bác già, cho hai phần giống như cũ"

Chỉ thấy ông chú trung niên trả lời
" Biết rồi" sau đó tiếp tục ra ngoài nấu.

Sau vài phút, ông chủ bưng ra hai tô nghi ngút khói đặt xuống bàn.

" Đây, hai tô hủ tiếu hoành thánh, xá xíu của con đây"

" Oa, cảm ơn chú" Lalisa mắt sáng, miệng vừa nói vừa cầm lấy đũa chuẩn bị ăn thì nhìn sang Chaeyoung vẫn im lặng, Cô nhìn người nọ chưa động đậy, thầy liền hiểu, người này là không quen chỗ này nên không biết là phải tự lấy đũa đây mà. Dù sao nhà hàng người ta phục vụ muỗng dĩa đều để ngay trên bàn ăn 囧

Chaeyoung không thấy muỗng đũa gì ở trong tô, liền nhìn lên phía chủ đầu bếp, lại nhìn xuống tô, muốn nói lại không biết nói thế nào.

Vẻ mặt vô cùng đăm chiêu.

Lalisa cười thầm, thì ra nữ chủ cũng có một mặt khả ái thế này, liền lấy một đôi đũa cùng muỗng, cẩn thận dùng khăn giấy, lau lại hai, ba lần. Rồi đưa cho Chaeyoung

" Đây, của cậu, ở quán này thì đũa muỗng để ở ngay đây," Nói rồi, chỉ chỉ vào cái hộp đựng trên bàn.

" C...cảm ơn cậu."

Xong một màn này, cả hai liền cắm cuối ăn, không nói chuyện.

Đến khi ăn xong thì Chaeyoung trả tiền, Lisa chị có thể cười hì hì bảo lần sau sẽ bao lại rồi ôm cái bụng đã no đi về.

Cả hai cùng đi chung một đoạn, thì đến ngã ba tách ra, đi theo hai hướng ngược nhau.

Lalisa mới nhận ra không ngờ nhà của Chaeyoung lại ở gần đây. Đột nhiên cảm thấy có một chút vui mừng, vậy là thường xuyên có thể gặp nhau rồi.

Chaeyoung về đến nhà, lúc bước lên lầu hai thì Suzy cũng vừa dậy mở cửa phòng, cô ngáp dài một cái, thấy Chaeyoung liền hỏi.

" A, Chaeyoung, đói không, tớ kêu người làm đồ ăn sáng cho chúng ta?"

" Không a, tớ ăn rồi,"

" Hả, ăn rồi, nhà hàng nào gần đây mở sớm thế à."

" Ừ, không gần lắm, cậu bảo Sara dậy rồi cùng ăn đi." Nói rồi cô mở cửa bước vào phòng, cô cảm thấy đột nhiên không muốn nói chuyện này với người nào khác. Đành giữ bí mật.

Nghĩ đến người kia, Chaeyoung hơi nhoẻn miệng cười, không ngờ là cô gái này còn có một mặt như thế, cứ nghĩ người giàu có không thích đến chỗ như thế, nhưng mà người này có vẻ đã đến chỗ đó thường xuyên.

Ngẫm lại quán đó, thật sự là rất ngon.

Có phải, cô ấy mỗi ngày đều tập vào sáng thế này không...

Vậy thì tốt rồi, mình có thể được gặp cô nàng.

Nói rồi, Chaeyoung lấy một bộ quần áo đem vào nhà tắm chuẩn bị tắm rửa. Tâm trạng cô cảm thấy vô cùng tốt, chỉ là, có vẻ như Chaeyoung không phát hiện điều kỳ lạ trong suy nghĩ của mình.

______________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net