Ngoại truyện: Lần đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chaeyoung im lặng nhìn con đường qua chiếc cửa kính ô tô. Cảnh vật lặng lẽ lướt qua. Lặng lẽ mà cô đơn. Thấy vẻ mặt đăm chiêu còn đang đắm chìm trong suy nghĩ miên man của cô, chị liếc nhìn sang, chị nhíu chặt chân mày. Cô gái này thật là lạ. Bước chân ra khỏi nhà. Không khóc, không có sự nuối tiếc chỉ trầm lặng. Chị ghét khi nhìn bản thân mình như không khí trước mặt cô.
"Em tên gì?"
"Chaeyoung, Park Chaeyoung."
Chỉ trả lời những gì được hỏi sau đó không ai nói gì nữa. Chị vẫn tiếp tục lái xe, cô thì vẫn cứ quay mặt ra cửa kính ô tô nhìn khung cảnh đang lả lướt bên ngoài, không ai noi với ai câu nào.Sự im lặng đến chết người lại bao trùm quanh hai người khiến Lisa ngứa ngáy khó chịu. Bỗng chị phanh kít xe, đỗ vào một con hẻm nhỏ. Chaeyoung vẫn chẳng nhúc nhích người, ngồi im nhìn ra ngoài cửa sổ. Chị kéo khuôn mặt cô đối diện phía mình. Hai mắt đối nhau. Mắt Lisa bừng bừng lửa giận, đáy mắt thoáng lộ rõ những tia máu, đối diện với lửa nóng chết người đó mà Chaeyoung lại không mảy may sợ lại ngược lại mắt Chaeyoung lại bình thản không gợn sóng. Chị như hổ đói dấn tới. Bờ môi lạnh của chị chạm vào bờ môi đỏ mọng của cô. Ngọt ngào pha chút dục vọng. Nụ hôn kéo dài mãi, Chaeyoung lần này đã không chịu nổi mà ậm ừ khó chịu.

Ưm~

Vừa hé răng ra đã bị đầu lưỡi lạ lẫm chui vào càn quấy. Lưỡi chị cuốn lấy chiếc lưỡi đinh hương thơm ngọt của cô. Hút cạn không khí của cô.

Chaeyoung đã đến giới hạn cô đung hết sức bình sinh ẩn chị ra. Vì là người học võ, cô chẳng hề yếu. Bất ngờ khiến chịbị ẩn hẳn về phía sau.
"Cô gái à, em khoẻ đấy. Ừm...cũng thơm nữa."
Chị cười tà mị rồi chỉnh đốn lại trang phục, tiếp tục lái xe. Chaeyoung ngồi cạnh sau cùng cũng chẳng giữ nổi bình tĩnh mà cô đã cố tạo nên lúc ban đầu. Khuôn mặt đỏ ửng, hai tay bấu chặt lấy nhau. Vành tai run nhẹ, cô khẽ nháy nháy mi mắt hai cái để điều chỉnh cảm xúc. Thế mà lại không dừng lại, càng cố gắng kìm nén không cho cảm xúc thoát ra lại càng khiến cảm xúc tuôn trào. Chaeyoung không ngờ là bản thân dường như rất thích dư vị của Lisa còn sót lại trên cánh môi của mình, khẽ liếm nhẹ, cô lại nghĩ chả nhẽ Lisa có sức hút đến thế, chỉ với một nụ hôn đã khiến tâm trí cô liêu xiêu lạc lối nơi nào. Đến đây nhịn không được khuôn mặt cùng hai tai đỏ ứng trông cực kỳ đáng yêu.
Nhìn phản ứng của cô, chị cười thầm. Cũng chịu gỡ bỏ cái mặt nạ ấy rồi sao.
"Nhanh vậy, tôi tưởng cũng phải khó khăn hơn chứ, ai ngờ quá dễ dàng."
Chaeyoung thầm nghĩ trong bụng, cô cho rằng chính mình trước mặt Lisa quả thật không có tiền đồ, mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn. Cắn răng chịu đựng.
Một lúc sau, chiếc xe đứng trước một cánh cửa lớn mạ vàng, tiến nhanh vào trong khuôn viên rộng lớn. Chị xuống xe. Sau đó vòng ra bên kia lịch sự mở cửa cho cô. Dưới ánh nắng mặt trời, trông chị đẹp đến nghẹt thở, Chaeyoung nhìn cũng phải nuốt nước bọt. Cô theo sau cchị vào nhà.
"Ở đây tôi sẽ phải làm gì?"
Chị quay người nhìn thân hình đang vất vả đi theo sau.

"Làm người phụ nữ của tôi."

Cả cơ thể Chaeyoung căng cứng, đứng hẳn lại nhìn Lisa. Chưa kịp đề phòng đã bị chị vác lên vai, trời đất như chao đảo trước mặt cô. Vào phòng khách rồi lên tầng hai, mà đầu cô như nổ tung ra mất rồi. Còn chưa định thần được mình đang ở đâu, cô đã bị chị phĩ phàng ném xuống giường. Cô nhanh chóng ổn định lại muốn đứng dậy thì chị nhanh hơn , chị đã không thương hoa tiếc ngọc mà dùng lực lớn ẩn mạnh cơ thể mềm mại như không xướng của cô xuống giường.
"Em mất trinh chưa?"
Lisa đã xác định từ đầu câu trả lời sẽ là "Không" nhưng chị lại không ngờ.
"Em...chưa"
Lisa nhíu chặt mày. Cô gái này còn chưa mất trinh sao thật phi lí mà.
Lisa cũng chẳng nghĩ thêm gì nhiều. Mất hay chưa thì kiểu gì cũng đã là người phụ nữ của chị,.
"Cởi ra."
Cô lắp bắp, cơ thể lùi lại phía sau.
"Quần áo của em, cởi ra. Đừng bắt tôi phải nói lần thứ ba. Không tôi sẽ tự tay cởi."
Chaeyoung có chút sợ hãi trước giọng nói lạnh như băng của chị. Cô nghĩ thì đằng nào cũng phải cải thà tự còn hơn để chị làm.
Tay cô chạm vào chiếc áo sơ mi cởi từng nút một.
"Nhanh lên. Tôi không kiên nhẫn chơi trò mèo vờn chuột với em đâu."

Cô nuốt nước bọt cái ực rồi nhanh chóng kéo chiếc áo sơ mi ra khỏi người, lộ rõ bờ vai trắng muốt cùng xương quai xanh cực kì quyến rũ. Chaeyoung lần sờ xuống cúc quần bò. Chiếc quần nhanh chóng bị lột ra.

"Xong rồi."
"Thế hai mảnh vải còn lại em định giữ lại đó làm nền à."
Chaeyoung sợ phát run lên. Dù gì cũng là lần đầu tiên cô loã lồ trước mặt nữ nhân khác, làm sao tránh khỏi cảm giác ngượng ngùng.
"Không việc gì phải ngượng, tôi kiểu gì cũng nhìn thấy hết. Chỉ là sớm hay muộn thôi."
Chaeyoung ccố lấy lại can đảm, cô hít thật sâu rồi cũng cởi nút áo lót. Bộ ngực hồng hào, to lớn như được giải thoát bật ra.
"Quần lót."
Cô với tay xuống chiếc quần lót ren, vật cản duy nhất còn lại để chị ta nhìn thấy hết còn cơ thể của cô. Cô nhắm mắt, tụt nhanh chiếc quần ra khỏi vùng tam giác thần bí.
"Em, đứng ra đây, trước mặt tôi."
Chaeyoung cũng không dám phản bác ,chập chững bước xuống giường, cúi gằm mặt đứng trước chị.
"Cự vật" của chị đã bắt đầu nổi dậy biểu tình. Nhìn thân thể hoàn mỹ này, chị hít thật sâu, kìm nén dục vọng. Cô gái này, thật sự rất đẹp. Mọi thứ đều hoàn hảo đến tận mi- li- mét.
"Em đẹp lắm."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net