2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi : Lạp Lệ Sa
Em : Phác Thái Anh

_____________

Năm tôi 21, em 21.

Hôm đó là sinh nhật tôi, em đến trễ lắm, làm tôi cứ lo mãi sợ em xảy ra chuyện gì cứ đứng ngồi không yên. Một lúc sau, hơn 20 giờ tôi mới thấy bóng dáng em cười đùa vẫy tay với ai đó rồi mới đi vào.

Nhìn thấy em tôi mỉm cười, vội bước nhanh ra đón em nhưng rồi tôi lại hối hận, nụ cười chợt tắt, cũng trở nên thật ngượng ngùng khi nhìn thấy em và anh ta đang trao nhau một nụ hôn.

Anh ta đã về, em cũng quay đầu, nhìn thấy tôi em mỉm cười trên gương mặt chẳng giấu nổi hạnh phúc, em bước đến ôm lấy tôi, trong vòng tay tôi em nói

"Lệ Sa, sinh nhật vui vẻ, hôm nay tôi rất vui"

Tôi ậm ừ gượng gạo cười, đưa tay lên vỗ về lưng em.

"Vậy sao"

Tôi vờ như thật ổn mà hỏi lại em, cố mỉm cười khi em ngẩn đầu nhìn tôi. Giây phút đó tôi thấy trong mắt em chứa đựng biết bao nhiêu là hạnh phúc, em cười và bắt đầu kể về ngày hôm nay. Em nói, hôm nay em vui lắm, người em yêu đã tỏ tình với em, em mỉm cười khóe môi giương cao đầy kiêu hãnh, gò má hôm nào cũng ửng hồng. Em ngại ngùng kể lại cho tôi nghe những câu từ anh ta đã nói, em nói

"Anh ấy đã tỏ tình tôi, tôi thật sự rất bất ngờ, cũng rất hạnh phúc"

Tôi lại cười hỏi em

"Vậy...cậu chấp nhận sao?"

"Ừ, tôi đã chấp nhận ngay sau đó"

Em nói, càng nói càng vui vẻ, ở trong lòng tôi em hạnh phúc nhắc về anh ta. Tôi cũng cười, cười chúc mừng em hạnh phúc, cười giễu cợt tình yêu tôi.

Đêm đó, em hạnh phúc say giấc nồng, tôi bên cạnh thầm lặng khóc đến thiếp đi.

....

Năm em 22, tôi 22

Em hạnh phúc bên anh ta 1 năm, khoảng thời gian chẳng ngắn cũng chẳng dài.

1 năm qua, tôi đã tự chôn vùi tình yêu dành cho em, tôi cố ý né tránh em, né tránh những hành động thân mật. Giữa chúng tôi dường như chẳng còn như trước, một khoảng cách thật xa chẳng thể lại gần, tôi với em nhạt nhòa, tình cảm xưa cũng dần tan biến. Có lẽ đã trưởng thành nên con người ta đã thay đổi chẳng cần chi tình cảm khi xưa.

....

Năm tôi 24, em 24.

Đêm đó em chạy đến nhà tôi, gặp được tôi em òa lên nức nở. Tôi hoảng hốt ôm lấy em lần nữa, lại như xưa mà vỗ về trong tay.

"Sao lại khóc?"

Em chẳng nói chẳng rằng cứ vùi đầu vào vai tôi mà nức nở. Tôi bất lực, bế em trong tay đi vào nhà, từng chút từng chút kiên nhẫn dỗ dành em.

"Nói tôi nghe, xảy ra chuyện gì?"

Em thút thít, tay nắm tay tôi, nhỏ giọng nói

"Tôi...tôi chia tay rồi"

"Sao lại chia tay?"

"Anh ta...anh ta ngoại tình..tôi bắt gặp và rồi chia tay"

Tôi ậm ừ, cúi đầu tiếp tục lau đi những vết bẩn trên quần em. Trong lòng tôi thật sự vui khi nghe em nói thế nhưng rồi lại tự trách bản thân là bạn tồi.

Em cúi đầu nhìn vào tóc tôi, đưa tay đến và rồi chạm vào nó, tôi cảm nhận được nhưng vẫn là mặc kệ em muốn làm gì thì làm. Em bên trên xoa lấy tóc tôi, bàn tay mềm mại chạm lên đầu tôi, bao nhiêu cảm xúc nhớ thương về ngày trước lần nữa hiện về. Vẫn như trước kia, em cúi đầu hôn lên tóc tôi. Em nói

"Cậu thay đổi nhiều quá, tóc sao lại cắt ngắn đến vậy?"

"Ai rồi mà chẳng thay đổi, tôi cảm thấy nó phù hợp thì đổi một chút thôi"

Tôi cười gượng, chẳng dám ngẩn đầu nhìn em bởi tôi biết đôi mắt mà ngàn lần tôi mơ thấy ấy đang chằm chằm nhìn vào tôi.

Em lại nói : "Cậu...không để mái nữa sao?"

Tôi ngẩn người, động tác cũng dừng lại. Em không thấy tôi trả lời, mí mắt cũng cụp xuống. Giây phút tôi ngẩn đầu dường như tôi đã nhìn thấy em đang không được vui. Tôi lại chẳng nghĩ nhiều, chắc là do em vừa chia tay nên thế.

"Xong rồi, đi ngủ đi"

Tôi nói xong rồi quay người đi lên lầu, ở phía sau, em nhìn theo tôi trong lòng xuất hiện một chút hụt hẫng, em lí nhí hỏi :

"Không bế như trước đây sao?"

Tôi cau mày, quay đầu nhìn em, nhìn thấy em trên sofa ủy khuất đan tay vào nhau, đôi mắt cũng lần nữa ẩm ướt. Tôi vội vàng đi đến gần em, hốt hoảng dỗ dành. Bao lần vẫn như thế, chỉ khi nhìn em khóc tôi liền không bình tĩnh được.

"Sao...sao lại khóc nữa rồi"

Em thút thít, cái mũi nhỏ hồng lên trông đáng yêu làm sao

"Hic..Lệ Sa...Lệ Sa không bế tôi nữa, chân đau quá đi không nổi"

Em làm nũng, tay nắm tay tôi lắc lắc. Tôi cười, thật chịu thua em, cúi người tôi ôm ngang hông em, em bị hành động của tôi làm cho bất ngờ, vội vàng ôm chầm lấy tôi, gục trên vai tôi hưởng thụ.

"Cậu ốm hơn rồi"

"Ừm, Lệ Sa nuôi tôi béo lại đi"

Tôi phì cười, em cũng cười. Đêm nay thật ngọt ngào đối với tôi...









____________

HE hay SE nhỉ?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net