Chương 6: Không đề

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Butterfly và Murad bước vào, ở trên kia người ngồi trên ngai vàng, mặc bộ giáp vàng chói lóa, bên cạnh là thanh kiếm huyền thoại đã diệt trừ bao nhiêu yêu ma, trừ họa cho đất nước, không ai khác chính là Thane, vị vua của tòa lâu đài này. Hai người bước tới trước mặt Thane, quỳ một chân xuống.

Thane buông văn kiện trong tay xuống rồi đặt nó sang bên cạnh, hai tay anh đặt song song trên song ghế:

"- Nhiệm vụ ta giao hoàn thành tốt chứ?".- Anh điềm tĩnh hỏi

"- Thưa ngài, nhiệm vụ đều hoàn thành thuận lợi". Murad vội nói, đầu cúi xuống.

" - Tốt! Còn ngươi, Butterfly? ".- Thane gật đầu rồi nhìn Butterfly. Butterfly cúi đầu không nói gì, mãi đến khi Murad định quay sang nhắc nhở cô mới ngẩng mặt lên trả lời: "- Thưa ngài, nhiệm vụ thất bại...tôi đã không hoàn thành nhiệm vụ, xin ngài hãy xử phạt".- Những lời cuối cùng của Butterfly trở nên cứng ngắc, như tự động  bật thốt ra khỏi cổ vậy. Thane trầm tư, anh đứng dậy, bước lại chỗ cô và Murad.

"- Cả hai ngươi đều đứng lên đi, từ đầu ta đã biết ngươi không thể hoàn thành nhiệm vụ này Butterfly. Nakroth quá nguy hiểm, hắn là một tay sai đắc lực của Maloch, việc ám sát hắn chỉ mình ngươi thì không thể ".- Anh dừng lại rồi nói tiếp: "- Như vậy đi, ta sẽ cho ngươi thêm một cơ hội nữa, lần này Murad sẽ thực thi nhiệm vụ cùng ngươi".

Butterfly không nói gì, cô cúi đầu: "- Tuân mệnh!".

"- Nhớ kỹ Butterfly, đây là cơ hội cuối cùng của ngươi!".- Thane nói rồi xoay người.

Hai người  bước ra khỏi phòng, Butterfly bỏ đi ngay sau đó còn Murad í ới chạy theo sau: "- Này Butterfly, đợi tôi với! Cô đi từ từ thôi được không!!". Butterfly dừng bước quay đầu nhìn cậu: "- Đừng lẽo đẽo theo tôi nữa, có việc gì thì đi mà tìm cô nàng Airi của cậu ấy, thật phiền phức".

"- Ách! Tôi với cô ấy chỉ là bạn bè đồng môn thôi, với lại tôi định hỏi cô về nhiệm vụ của ngài Thane...".- Murad gãi đầu cười.
  

"- Ngày mai chúng ta sẽ xuất phát luôn, cậu đi nghỉ sớm đi".- Lười nói tiếp, Butterfly xoay người nhanh nhẹn trở về phòng.

" - Cái cô nàng này thật là...".- Murad thở dài bất lực, biết sao giờ đâm lao đành theo lao vậy, cậu tự nhủ.

=======≠========================

End chương 6

Py: Py đã quay lại và ăn hại hơn xưa, mà chap này ngắn tới đau đớn lun nhỉ, còn ai hóng hông cho tui zui :vvv

       

     

     


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net