tôi đã cố gắng rồi mà ...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong 1 khu rừng với màng đêm bao phủ khi ấy chỉ có những tiếng gió, tiếng quạ và tiếng mưa, bầu không khí vô cùng ảm đạm và ma mị
Và tại 1 cái hang gần đấy có 1 cậu thanh niên và 1 cô gái mà hình như cả hai đều đang bị thương rất nghiêm trọng
_laville: khi nào zata mới tới đây tình hình của rouie ngày càng nghiêm trọng rồi . Rouie e cố lên nhé có lẽ zata gần tới rồi sẽ ổn thôi e đừng ngủ lâu quá...
Cậu vừa nói vừa băng lại vết thương cho cô gái tên rouie ấy nhưng có lẽ cậu đã không để ý rằng chính cậu ấy cũng đang bị thương rất nặng những vết thương cứ rỉ máu từng đợt ,nhưng cậu lại không để ý tới nó mà chỉ quan tâm người đồng đội cậu coi là em gái này có sao không cậu đang ngồi băng bó thì bỗng nghe thấy 1 tiếng nói quen thuộc
Zata : LAVILLE ROUIE HAI NGƯỜI ĐÂU RỒI !!!!
laville : A! ZATA CHÚNG TÔI Ở ĐÂY
khi zata đi tới trước mặt anh là hai con người đầy vết thương nhưng anh chỉ để ý mỗi rouie cô gái đang nằm ngất trên đùi laville chứ không để ý vết thương của cậu đáng lí ra cậu mới là người cần đc quan tâm.Nhưng anh lại nói 1 câu khiến trái tim laville chết lặng
Zata: NÀY LAVILLE CẬU LÀ ĐỘI TRƯỞNG MÀ SAO LẠI ĐỂ THÀNH VIÊN TRONG ĐỘI RA NÔNG NỖI NÀY CHỨ CẬU ĐÚNG LÀ THỨ "VÔ DỤNG"

Hai từ "VÔ DỤNG" đã khứa vào trái tim nhỏ bé của laville rất nhiều cậu không bị phải làm sao cậu như chết lặng với câu nói mà người cậu yêu thốt ra.Cậu đau lắm phải nghe người mình yêu chửi mình vì người khác rất đau
Laville: zata...
Zata: NGƯƠI IM ĐI 1 TÊN PHẾ VẬT NHƯ VẬY KO XỨNG ĐỂ LÀM TRƯỞNG NHÓM
Nói rồi hắn bế rouie lên và quay đầu bỏ laville ở lại 1 mình trong cơn mưa
Laville : hức... Tại sao chứ tại sao...
Laville : tôi đã luôn cố gắng mà vẫn luôn bị phũ nhận mọi thứ....
Laville : tại sao chứ hức...
Khi cậu về tới tháp thì cũng là 12h đêm rồi cậu cố gắng đi nhẹ nhất có thể để về phòng.Cậu ngồi vào bàn và bắt đầu sơ cứu vết thương có những vết thương đã bị nhiễm trùng do lúc bế rouie tìm chỗ trú mà cậu đã bị ngã vô số lần do vết thương ở trân. Cậu từ từ sát trùng nhưng bth cậu thấy nó đau lắm nhưng hôm nay nó lại nhẹ nhàng và ko đau 1 tí nào có phải vì thần kinh của cậu đã bận đau ở chỗ khác.Đúng khi cậu nhớ lại những câu mà zata đã nói thì lòng cậu lại đau như có nghìn mũi tên bay vào. Khi cậu xử lí vết thương xong thì cũng gần 1h
Nhưng cậu vẫn chx ngủ mà ngồi làm hết đống tư liệu và giấy tờ mà thành viên của mình làm sai hoặc chưa làm cậu cứ cặm cụi làm tới 3h sáng rồi mới ngủ.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net