Chương 28: CỔ MÁY THỜI KHÔNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày bình thường như biết bao nhiêu ngày bình thường khác, Mina dậy rất sớm, thay đồ đàng hoàng, lịch sự, mang theo viên đá Andura và chạy ra khỏi nhà.

Nơi mà cô đến chính là viện nghiên cứu của của Min. Cô bé từng nói với Mina là muốn tạo ra một cổ máy du hành thời không và rất cần viên Andura của cô. Tất nhiên là Mina đã vui vẻ nhận lời với điều kiện là cho cô ấy xài trước vài lần.

Theo lý thuyết thì cỗ máy đó sẽ giúp cho người sử dụng đi xuyên qua không gian và thời gian, đi đến mọi thời điểm trong quá khứ và tương lai, thậm chí cả những thế giới song song khác cũng không thành vấn đề.

Nhưng trên thực tế, cỗ máy du hành thời không này không thể du hành thời không. Nó chỉ giúp khuếch đại sức mạnh của viên đá Andura và giúp người dùng đi đến đúng thời gian và địa điểm hơn thôi. :v
___________________________________

-Yo! Min! Cô đến đúng giờ chứ?

-Cô làm cái gì mà đổ mồ hôi thế? Đừng nói là cô chạy bộ đến đây đấy?!

-Đúng rồi. :v

-Cô đang cầm Andura trên tay mà không dùng à?

-Không thích. Sáng sớm nên cô chạy bộ cho khỏe. Vậy thôi. :v

-Lý do khoa học quá nhỉ? =_=

-Thôi. Thôi. Bàn chuyện này làm gì? Cỗ máy du hành thời không đâu? Cho cô đi xem với.
___________________________________

Min dẫn Mina đến một căn phòng khác. Bên trong căn phòng có một cỗ máy vô cùng đồ sộ chiếm gần hết diện tích của nó.

-Ủa? Lớn vậy. Cô tưởng mấy cỗ máy thời gian này nọ đâu có khủng như vầy.

-Cô xem phim ít lại dùm cháu! Làm mấy cái này đâu có dễ giống như lắp ráp xe hơi. =_=

-Ai biết đâu. Tưởng cháu giỏi lắm chớ. :v

-Chậc. Thôi. Thôi. Đưa cháu viên đá Andura đi!

-Đây! Đây!

Mina đưa Andura cho Min. Cô bé cầm lấy viên đá và gắn vào một lỗ hổng trên cỗ máy thời không rồi khởi động nó. Mặc dù chỉ là lần đầu hoạt động nhưng dường như nó không gặp bất cứ trục trặc gì.

-Chà. Không có trục trặc gì luôn! Vậy mà cái WCH của cháu lần trước hại cô mém chết. Hay thật!

-Đừng có nhắc chuyện cũ nữa. =_=

Min đi đến cái bàn gần đó, lấy một chiếc máy tính bảng và bắt đầu ghi chép các thứ vào đó.

-Mà này! Cô dự tính sẽ đi đến đâu? - Min hỏi

-Nhiều nơi lắm. Nhưng cô không biết nên đi chỗ nào nữa. Khó chọn quá! Hay là cho cô đi nhiều lần được không?! :v

-Cô tham lam vừa thôi chứ!

-Vậy là không được hở?! - Mina tỏ ra vẻ đau khổ, tội nghiệp. :v

-Không phải không được nhưng mà... một lần đi như vậy phải nạp lại rất nhiều năng lượng cho nên...

-Chờ hơi lâu chứ gì? Không sao. Cô chờ được mà. Thời gian cô đây không thiếu. :v

-Vậy bây giờ cô nói thử xem. Cô tính đi đến những đâu.

-Để xem... Đầu tiên cô muốn về thời điểm trước khi cha mẹ của cô có con. Xem xem cuộc sống lúc trước của họ như thế nào. :v

-Cô cũng rảnh lắm ấy. Tiếp đi!

-Tiếp theo. Cô muốn về khoảng thời gian trước khi cô gia nhập Lực Lượng Sa Đọa.

-Hở? Cô về đó làm gì kia chứ?!

-Vì trong khoảng thời gian đó có một chuyện mà cô không hiểu. Đó là sau khi cô ăn hành của Zephys thì bị thương rất nặng, trong tình trạng như vậy thì không thể chạy xa được. Vậy tại sao cô lại đến được Khu Rừng Chạng Vạng mặc dù bản thân không biết chút gì về nơi đó?!

-Thế là cô muốn về đó tìm hiểu?

-Ừ. Xem người cứu cô là ai. Nếu không có ai cứu thì cô sẽ tự cứu mình luôn. :v

-Nghe Thú Dzị đấy! Tiếp đi cô!

-Sau đó cô muốn về khoảng thời gian một ngàn năm trước thời đại của cô.

-Hả?! Cô đi xa thế để làm gì?!

-Vì cô nghe nói trong khoảng thời gian đó Nữ Vương Tel'Annas đã đánh bại Chúa Tể Bóng Tối. Cô muốn tới đó xem để mở mang tầm mắt. :v

-Chà. Thú Dzị hơn cái vừa nãy luôn! Còn nữa không cô?

-Còn chứ. Lần này cô không xuyên thời gian nữa mà sẽ xuyên không.

-Vậy cô muốn xuyên tới đâu?!

-Cô tính đi thăm bản thân ở một dòng thời gian khác.

-Nani?! Cô đang nói gì vậy? •_•

-Cháu không biết à? Đấng Garena Taiwan đã đổi cốt truyện của cô đi một chút rồi. Việc lịch sử bị thay đổi sẽ tạo ra một dòng thời gian khác tồn tại song song với dòng thời gian này. Cô muốn qua đó xem cô ở đấy như thế nào. :v

-Quào. Thặc là Thú Dzị quá đi!

Min ghi lại những nơi mà Mina muốn đến và nhập số liệu vào cỗ máy thời không.

-Vậy cháu sẽ cho cô về thăm cha mẹ cô trước nhé?!

-Ủa? Đi ngay được à?

-Cháu đã nạp đầy năng lượng rồi nên có thể đi ngay!

-Yay! Cháu thật là chu đáo! Cô đúng là đang muốn đi ngay đây. :v

-Cháu thừa biết cô nghĩ gì mà. =_=

-Giờ làm sao để đi đây?!

-Cô cứ đứng lên đó là được.

-Rồi! Vậy nếu cô muốn về thì sao?!

Nghe Mina hỏi thế, Min sực nhớ ra thứ gì đó. Cô vội chạy lại chỗ bàn làm việc, lấy một cái máy nhỏ rồi đưa cho Mina.

-Xém chút nữa cháu quên. Khi nào cô cần về thì cứ bấm vào cái nút trên đây là được.

-Quên? Cháu làm ăn kiểu gì vậy? =_=

-Cho cháu xin lỗi đi.

-Xì... Thế cô đi được bao lâu hả?!

-Bao lâu cũng được. Cháu đã đặt thời điểm cô về là năm phút sau ở hiện tại rồi nên cô cứ quẩy thoải mái, không cần lo cháu phải chờ lâu gì cả.

-Tuyệt vời! :v

-Mà này. Cô không được làm mất nó đâu đấy! Không có nó thì cô sẽ bị kẹt lại ở quá khứ, không về đây được nữa.

-Xời! Tưởng gì. Cô đã có giải pháp khác phòng khi cái máy đó mất rồi. Cháu không cần lo!

-G...Giải pháp? Giải pháp gì? Làm sao cô có thể về khi không thiết bị của cháu được?! Vô lý. - Min tỏ ra ngạc nhiên trước câu nói vừa rồi của Mina.

-Cháu yêu! Trình độ của cháu chưa đủ để hiểu được cô đang nghĩ gì đâu.

-Hở...?!

-Cháu ngây người ra đấy làm gì? Mau cho máy khởi động đi!

Min bắt đầu khởi động cỗ máy thời không đưa Mina về thăm cha mẹ của cô ấy. Đúng năm phút sau, Mina quay trở lại.

Sau khi kể cho Min nghe những gì đã xảy ra, Mina tạm biệt cô bé và rời khỏi viện nghiên cứu. Trước khi đi, Min đã hẹn cô ấy một tuần nữa hẳn trở lại để đi chuyến tiếp theo.
___________________________________

Mina quay trở về nhà với tâm trạng hết sức vui vẻ. Tuy nhiên, niềm vui đó nhanh chóng bị dập tắt bởi Zephys.

-Em đi đâu mà sớm vậy? - Zephys hỏi.

-Em... Em đi tới viện nghiên cứu của Min.

-Em đến đó để giúp người ta thử nghiệm phát minh mới chứ gì? Sao em thích làm chuột bạch của người khác quá vậy?!

-Nhưng... em thấy như vậy đâu có vấn đề gì đâu?

-Cái gì mà không có vấn đề? Mấy thứ phát minh mới đó rủi ro lớn lắm em biết không?!

-Nhưng cái hôm nay rất là an toàn mà!

-An toàn? Cứ cho nó là an toàn đi. Thế em dám cá là ở đó không có khí độc hay phóng xạ gì đó không? Chúng rất có hại cho sức khỏe của em đấy. - Zephys lớn tiếng.

-Khí độc thì sao? Phóng xạ thì sao? Em không sợ thì mắc mớ gì đến anh?!

-Anh chỉ đang quan tâm đến sức khỏe của em thôi.

-Em không cần! Ngày trước anh suốt ngày tra hỏi em là em phiền lắm rồi. Bây giờ lại còn giở thói cấm đoán nữa. Kiểu quan tâm gì kì vậy?!

-Anh.....

-Em tuột hết cảm xúc rồi. Lên lầu đánh một giấc cho cân bằng lại mới được.

Mina bỏ lên phòng của mình. Không quên dập cửa thật mạnh để tỏ rõ tâm trạng bức bối của mình.

Còn Zephys. Anh ta đang hết sức khó xử. Những nơi Mina đến toàn là những nơi có độ nguy hiểm nhất định. Anh không muốn cô ấy đến những nơi đó để tránh ảnh hưởng đến con của mình. Tuy nhiên, cách biểu đạt vừa rồi lại mang đến kết quả trái với mong đợi.

-Mình thật sự phải làm sao mới đúng đây?
___________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net