Chap 21: Quỷ vương hồi sinh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại căn phòng chữa trị, tất cả mọi người đều đã tập hợp đầy đủ. Payna nhanh chóng lấy thuốc của Baldum và trộn thứ thuốc ấy với Mộc Khải Dược tạo ra một thứ gì đó nhờn nhờn, nhớp nhớp màu xanh lục. Cô đi đến gần thi thể của Maloch, nhìn đăm chiêu Maloch, tỏ vẻ khó chịu, dường như cô không muốn làm việc mày chút nào.

Tel'Annas: Payna? Ngươi làm gì vậy? Nhanh cứu hắn đi chứ?

Payna: Ngài... Ngài đã suy nghĩ kĩ chưa? Đây là một quyết định lớn đấy! Nó sẽ ra sao nếu khi hắn tỉnh dậy hắn không nghe lời chúng ta?

Ilumia: Ta nghĩ Payna nói đúng đấy! Bản chất của Maloch là một kẻ xấu xa, tham lam và độc ác! Cô nghĩ rằng hắn sẽ nghe lời cô và làm việc cho cô ư?

Tel'Annas không muốn nói nhiều, liền giựt lấy lọ thuốc của Payna đang cầm trên tay đổ vào miệng của Maloch. Trước sự bất ngờ của mọi người, Tel'Annas cố gắng kìm chế và im lặng

Payna: Nữ hoàng à? Sao lúc nào cô cũng như vậy? Sao lúc nào cô cũng chỉ nghĩ đến bản thân của mình? Cô là nữ hoàng cơ mà?

Thane: Thôi! Mọi chuyện rồi chuyện gì muốn tới thì nó cũng sẽ tới! Cái quan trọng lúc này là coi cái thuốc gì đó của Payna nó có hiệu lực trên cơ thể của Maloch thế nào cơ!

Lauriel: Đổ thuốc vào nãy tới giờ mà vẫn chưa thấy động tĩnh gì nhỉ?

Ilumia: Chắc phải đợi từ từ rồi nó mới phát huy tác dụng!

Ignis: Chắc vậy đó!

Mọi người vẫn đang chờ đợi, chờ đợi một điều kì tích sẽ xảy đến...

Maloch:... Oáp~~? Hửm? Các ngươi là ai? Ta đang ở đâu đây?

Astrid: À thì.... Ôi cái đựu quát đờ phắc???!!!

Payna: Ôi! Thật không thể tin nổi! Hắn đã sống lại rồi!

Tel'Annas: Chào mừng ngươi đã tới đây! - Khuôn mặt hớn hở vui mừng.

Maloch: Ta là ai? Ngươi là ai? Chúng ta là gì?

Tel'Annas: Ta là nữ hoàng của vùng đất này! Ngươi là người bạn mới của ta! Chúng ta sẽ mãi là bạn bên nhau nhé.

Maloch dường như đã mất hết kí ức, khuôn mặt khờ khạo ngây ngô đã biểu hiện rõ điều đó. Tel'Annas hình như đang rất hạnh phúc, vì cô đã hoàn toàn có khả năng khống chế tên quỷ vương này.

Tulen: Ôi thật không thể tin!!!

Lauriel: Ta cũng vậy! Ôi thần linh ỡi~~!

•-----------------------
...
Trên một ngọn núi đầy băng tuyết bao phủ, cô tiên nhỏ bé của chúng ta. Cô ấy đã dừng lại.

Krixi: Không! Anh định tính làm gì tôi?

Zephys: Cô sẽ là món tráng miệng tuyệt vời của tôi! Ka ka ka!!!

Krixi: Thằng khốn này! Thả ta ra ngay! - Cố gắng giọng la lên thật lớn .

Zephys nhẹ nhàng cởi lấy chiếc áo của Krixi ra, mặc cho cô ấy rên la quằn quại, có vẻ như khuôn mặt dễ thương của Krixi đã kích thích tâm trí của hắn mất rồi.

Zephys: Hay để tôi lột quần của cô luôn nhé!

Krixi: Thằng l*n! Thằng chó đẻ! Thả tao ra!

Zephys vẫn không ngừng lột đồ của Krixi ra, từ cái váy che bên ngoài, lẫn quần lót của cô bên trong.

Krixi: Ưm ưm! Ơ ơ! Dừng lại ngay! Thằng khốn ~~!

Bỗng nhiên trong cái giây phút tưởng rằng Krixi sẽ có chửa trong đêm nay thì một tên lạ mặt đã xuất hiện, hắn đội lên một chiếc mặt nạ thoạt trông có vẻ nguy hiểm, nhưng ngẫm lại thì đúng là nguy hiểm thật.

Nakroth: Thằng khốn! Mày là bạn của tao mà mày dám làm chuyện như thế này sao thằng mặt chó kia!

Zephys: Từ từ đã nào anh bạn! Làm gì mà phải nóng thế!

Krixi: Nakroth ơi!!! Hắn... Hắn sàm sỡ em huhuhuhu!!!!

Nakroth: Đậu má thằng lờn còn đụng vợ tao sống chết với mày!

Zephys ba chục chân bốn trăm cẳng chạy nhanh ra khỏi đây để thoát thâ. Nakroth tức tối định chạy theo nhưng vì Krixi đã níu giữ chân anh lại, anh không thể đi trong lúc này được!

Krixi: ...

Nakroth: Em bị làm sao vậy! Mà em có sao không! Tên đó có làm gì không!

Krixi: Anh có biết không? Em đi tìm anh mệt lắm đấy, còn lạnh nữa!

Nakroth: Em không mặc đồ ở chỗ này coi chừng bị bệnh đấy!

Krixi: Không sao đâu anh! Cái lạnh này có đáng là gì so với tình yêu của em dành cho anh!

Nakroth: Em đừng nói như vậy! Anh lo cho em lắm đấy! Để anh bế em vào cái hang động kia tránh tuyết! Chứ ở ngoài này tuyết rơi nhiều lắm!

Krixi: Dạ vâng^^! Anh bế em lên đi!!!

Nakroth: Được rồi! Lên nào!

Krixi: Được ở bên anh em vui lắm!

Nakroth phóng thật nhanh đến cái hang gần đó, trên tay bồng bế lấy Krixi. Tới nơi, anh đặt nhẹ cô xuống nền đá.

Krixi: Anh có phải đi nữa không?

Nakroth: Không! Anh sẽ ở đây với em!

Krixi: Em yêu anh!

Nakroth: Anh cũng yêu em!
.....
•----------------------
.....
Tại một căn nhà hoang trong rừng, nơi đã là vết tích của các cuộc chiến tranh từng xảy ra.

Diliana: Ưm ưm! Sao cô lại bắt tôi!

Liliana: Có vẻ cô đã quên nhiệm vụ mà cô phải gánh vác khi ở bên hắn rồi nhỉ?

Diliana: Hắn? Ý cô đang nói là ai?

Liliana: Ngươi còn cố gắng giả ngu?

Diliana: Đừng nói ý cô nói là .... Thane? Cái quái gì thế?

Liliana: Đúng rồi! Nhiệm vụ của cô là phải mê hoặc hắn! Để cho Lâu Đài Khởi Nguyên hoàn toàn loạn lên! Lúc đấy ta sẽ dễ hành động hơn!

Diliana: Ta sẽ không làm đâu! Mà sao ngươi không đọc lên tên Thane mà cứ gọi hắn hắn quài thế!

Liliana: Cái gì? Ngươi dám cãi lời ta sao? Ta không muốn bẩn miệng của mình được chứ!

Diliana: Bởi vì... Ta yêu hắn! Ta không muốn làm hại hắn!

Liliana: Ngươi bị điên rồi à? Sao ngươi lại có thể yêu hắn được chứ! Hắn là thù, chúng ta là đồng minh! Ngươi hiểu chứ?

Diliana: Ta hiểu! Nhưng....!

Liliana: Hiểu rồi thì còn nhưng nhị gì nữa! Ngươi có hai lựa chọn! Một là ngươi làm theo lời ta và mê hoặc hắn! Còn hai, ta sẽ giết ngươi tại đây! Ngươi lựa chọn đi!

Diliana:...

Liliana: Sao ngươi không nói hả! Mở miệng ra ngay!

Vừa nói xong, Liliana dùng Hồ Quang Lực tấn công Diliana. Cú tấn công đầy uy lực của Liliana làm Diliana phải khiếp sợ.

Diliana: Được rồi....!

Liliana: Ngươi quyết định như thế này là đúng! Tốt lắm!

...
~~~~~~|hết chap|~~~~~~

•Chap tới: "Krixi và lần đầu"
•Để lại comment và vote nhé! <3
•MÃI YÊU💘💘💘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net