#6 Cánh hoa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

桃の花びらが散る、ちょうどあなたの出発の時間に...
(Cánh hoa đào rơi , chính là thời khác em rời đi...)
________________________________________
Hết tuần trại tập luyện ấy , chẳng khác gì địa ngục cho cậu cả...Chịu cái cảnh người thương tiếp xúc thậm chí là đang bước vào quan hệ mập mờ với gã , không nỗi đau nào sánh bằng.
Kozume đã rời bỏ được gã ta nhưng cậu chẳng thể nào rời bỏ anh, cậu lụy tình quá nặng rồi.
Bệnh cậu cũng nặng dần theo thời gian..Thật đớn đau làm sao , chỉ vỏn vẹn một tuần mà cậu như người mất hồn luôn rồi. Như hệt mất tất cả sức sống vậy , cậu mất nhiều máu hơn cho mỗi lần ho , cái cây trong phổi cũng đã đâm trồi nhiều hơn.
Đến gần xuân..Bệnh đã lâm nặng..rất nặng...
-"Ừm..sau tất cả nhưng cuộc thi trong kì thi mùa xuân này ..Khục..cuối cùng em cũng gặp mặt anh rồi nhỉ Kozume-san?"-Cậu cười nhẹ nhàng khi chạm trán với đối thủ vòng loại tiếp theo
-"Hãy gọi tôi là Kenma , và coi trọng sức khỏe cậu hơn đi , cậu cứ từ bỏ , nói với tôi bất cứ lúc nào cậu sẵn sàng cho việc phẫu thuật"-Kozume quay sang nói

____Cuộc chiến bãi phế liệu____
Cuộc chiến bãi phế liệu đã diễn ra trong êm đẹp , thật may mắn cho đội nhà Quạ, đã có chiến thắng viêng mãn trong suốt quãng thời gian dài đằng đẵng. Nhưng...cậu lại quặn đau lòng ngực , ôi cái cảnh anh chắn trái bóng kia , đôi mắt anh và gã như có chút..gì đấy của sự không nhường nhịn gì , tuy vậy nhưng sau đấy hai con người kia đã bước hẳng vào mối quan hệ......Thật tiếc cho cậu trai trẻ kia như cậu..

Đúng vậy..Ngọn núi mãi mãi chẳng chạm tới Mặt Trăng..[Yama là núi Tsuki là trăng]
Cuốn nhật ký ấy giờ chằn chịt những từ ngữ khó nghe nhất mà cậu dồn vào trong đấy , xong..kết thúc lại là..
"....Chúc cậu và anh ấy vẫn sẽ hạnh phúc bên nhau , tớ vẫn ở đây ngóng trông mối quan hệ ấy của cậu Tsukki!"

Này ? Liệu cậu còn tỉnh táo không vậy? Yamaguchi Tadashi!!?Đừng MÙ QUÁNG nữa...làm ơn đi , cậu đang tự đâm đầu vào cái cửa tử đấy?!!!

Trong căn phòng quen thuộc ấy , cậu ngồi thanh thản nghe chuyện anh nói , chưa một lần bào..anh tâm sự với cậu nhiều đến nhường này...Anh thay đổi vì gã..Anh thích gã ta rồi nhỉ? Thật khó chấp nhận..
-"Này Yamaguchi?..Tớ...thích Kuroo-san..liệu cậu có kì thị tớ không?.."-Tsukishima dè dặn hỏi cậu
-"Không sao..Tớ ủng hộ cậu mà Tsukki!! Tớ cũng thích con trai , và đều đó không gì phải kì thị cả?!!"-Cậu thẳng thừng trả lời với nụ cười tươi rói.
-Vị thần Tình yêu nhắm mắt bắn cung , thứ Thần nhắm đến là trái tim, không phải giới tính-
Nhưng..có lẽ Thần bắn nhầm mũi tên cho cậu mất rồi ...
Trong lúc nói chuyện với anh thì cậu đã ho liên tục..Máu ứa ra nhiều quá ..Hoa ra từ miệng cũng nhiều..Hức..
-"Khục..khực khục...Tsukki?!!..Khục..khục"-Cơn ho dữ dội khiến cậu khó khăn gọi tên anh.
-"Yamagusmchi?!! Cậu sao không ?! Tôi sẽ gọi cấp cứu , cậu ráng lên?!!"-Tay chân anh luống cuống tìm kiếm chiếc điện thoại để nhanh chóng gọi cho cứu thương đến.
Chẳng may mắn gì cho cậu rồi...
______________________________________


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net