---I---

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tại 1 thành phố nhỏ gần Sài Gòn, 1 ngày đông cuối tháng 12... 10h tối, tuy thời tiết lúc naỳ thực sự đã u ám và khá lạnh như 1 ngày đông thực sự, xen lẫn vài cơn mưa nhưng vẫn không ngăn được dòng người vội vã, nhộn nhịp hằng ngày trên đường. Trong bệnh viện, sự ảm đạm lẫn đau buồn của nơi này có lẽ cũng không bị ảnh hưởng mấy bởi những điều ngoài kia. Có chăng cũng chỉ thê lương thêm với nhiều người khi nhìn mưa cùng nỗi đau của mình- theo kiểu gì là tùy.  Lặng trên hành lang, có 1 cô gái đang cất bước trong bóng tối cùng màn mưa dày đặc ngoài kia. Khi đến băng ghế chờ rồi, cô mở điện thoại. Lần tìm trong những dòng tin nhắn cũ, bất chợt cô nhìn thấy 1 tin nhắn lạ. Nó- Tin nhắn này- Vẫn tên người gửi quen thuộc như lúc xưa, chỉ khác là thời gian gần đây hơn các tin cùng hộp thoại và đính kèm với 1 đoạn ghi âm. Cho dù lúc trước đã có thấy,  thế mà hiện giờ cô lại thực sự quan tâm lẫn muốn biết anh( người lần cuối gửi nó cho mình) đã nói điều gì. Mở tin nhắn cùng đoạn ghi âm ra,  đọc từng dòng,  nghe từng lời cuối mà anh gửi mình. Chính lúc này- lúc cô hiểu được mọi chuyện,  có lẽ cô mới nhận ra 1 điều:" Nếu cô xem và chịu xem tin này sớm hơn 1 chút, thì hẳn sẽ không có kết thúc như hiện tại!". Xem xong rồi, buông điện thoại, cô lặng dần đi cùng dòng tin đó và suy nghĩ. Tuy đã tắt điện thoại và tin nhắn đã đóng,  nhưng trong tâm trí cô lúc này,  chúng vẫn hiện rõ  mồn một tựa như còn bên tay lúc nãy. Từng dòng đó- Từng dòng, từ dòng cuối anh nhắn cô...

         -  .... Chào em! Cũng hơn 3 năm rồi anh chưa liên lạc với em. Dạo này em sống thế nào, công việc ổn chưa. Anh xin lỗi vì đã không thể quan tâm em trong suốt thời gian qua được ! Có lẽ em cũng thắc mắc tại sau suốt 1 năm đầu anh không trả lời tin nhắn hay điện thoại em. Là do anh bận phải tr... thôi không nói chuyện buồn nữa, để khi khác anh sẽ kể cho. À cũng gần tới mùa  đông rồi, mery x'mas! Chúc em 1 nô- oen vui vẻ và đúng nghĩa bên đó. À, em nhớ  ngủ sớm và giữ ấm nữa nhe. Bên đó lạnh lắm đó, dù có thích tuyết em cũng đừng nghịch nhiều quá đấy... "Tạm biệt em!"

Sau dòng tin nhắn này, đoạn nhạc mà âm gửi kèm vào file ghi âm lại 1 lần nữa in lên tâm trí cô. Dù trước giờ Hy- cô gái được anh gửi nó, thường không nghe hoặc không đủ kiên nhẫn để nghe hết những bài hát anh sáng tác. Đối với cô các ca khúc anh hay tự sáng tác và hát này không hẳn là 1 bài nhạc đúng nghĩa. Không khung nhạc, không nốt, không quãng, không theo nhịp điệu chính thống nào,... đến cả viết lời ra giấy anh cũng ít khi làm. Thì làm sau Hy có thể nghe 1 cách đúng nghĩa hay hát giùm  những bài anh viết cho giọng nữ được. Cũng còn nhiều lý do khác khiến cô không thích nhạc của Nguyên- người nhạc sĩ luôn viết những bài hát trong tâm trí của anh và là người yêu thương cô nhất, dành tất cả mọi thứ tốt nhất cho cô. Có lẽ 1 phần là do giọng hát của anh, nó không lên xuống uyển chuyển được làm những bài mà anh hát hơi thiếu cảm xúc và rất buồn cười- cảm giác Hy thường cảm nhận được khi nghe. Và hơn hết chính là nội dung của chúng. Tuy anh chỉ viết 1 vài bài về tình yêu còn phần lớn nhạc của anh theo chủ đề là tình cảm gia đình, nhưng chính chúng lại là thứ mà anh hay hát cho cô nghe cũng như giớ thiệu cho Hy mỗi khi nghĩ ra xong. Lúc đó, đối với Hy- 1 người mà chính bản cô đã từng yêu và thất tình vài lần rồi thì những cảm giác đc miêu tả trong chúng cô hoàn toàn thấy rằng không có. Hy không hiểu, lẫn không cho là Nguyên- 1 người trước giờ chưa từng yêu 1 ai bao giờ có thể hiểu và viết 1 bài hát đúng tâm trạng cô hay ai đã từng yêu đc. Cho đến hiện tại, trong tất cả những gì anh viết, chỉ có 1 bài- là ca khúc mà anh đã gửi cho cô là ứng với tình cảnh của Hy và Nguyên hiện giờ. Nhưng chỉ tiếc bây giờ người sáng tác và từng hát nhiều đoạn demo trong đó vốn đã không còn tồn tại ở chốn này để hát tiếp hay nói thêm điều gì với Hy nữa. Tựa như câu trả lời cho câu hỏi ở tên bài hát:"Liệu đông sau tuyết có rơi ?", sự trông chờ của cả Nguyên và Hy giờ chỉ là vô vọng.

"...À quên nữa anh gửi em một bài anh mới sáng tác nhân đông đầu em qua bển nhe. Cũng là 1 bài về mùa đông đó em. Anh mới nghĩ xong, để anh thu xong rồi gửi lời và nhạc cho em. Quà giáng sinh năm nay anh tặng em đây...- 1 đoạn ngừng khá lâu trong đoạn ghi âm-... Thôi! Để anh làm nhạc đàng hoàng rồi up lên Zing mp3. Làm vậy chắc dễ cho em hơn. Ráng chờ anh đông sau, được không em?

                                         ....

Em nói đúng,  anh chưa làm nhạc sĩ được. Viết nốt vô khung thôi mà tốn gần hết năm rồi. Nhưng lần này khác trước, anh biết làm hợp âm rồi,  chắc sẽ hay hơn mấy bài trước. Nhưng có nhiều hợp âm quá,  chắc năm nữa anh mới xong. Ráng chờ đi em. Lâu nhưng sẽ chất. Mà thôi 23 rồi,  trời bên đó chắc lạnh lắm, em nhớ giữ ấm. Ngủ đủ,  dậy sớm đừng bị trễ học. Mery x'mas 201×, còn quà ông già Nô-en chuyển em ngày mai. Nhưng nhạc của anh thì sang năm ổng mới đưa chung với quà anh cho em được

                                      ....

Anh bất tài thiệt đó em. 2 năm rồi mà có bài viết chưa xong,  chắc anh chỉ có thể viết lời  trên nền nhạc có sẵn thôi. Hì! Mà vậy em cũng không nói anh viết nhạc mà không rành nhạc lý. Nghe dễ chứ làm không dễ bằng,  anh tìm gần 4 tháng trời mà chưa thấy cái beat trên mạng. Kỳ này anh viết lời Việt cho nhạc Trung,  giai điệu sẽ quen và dễ nghe hơn.  Em yên tâm,  anh ghi là "nhạc Hoa lời Việt" nên không phải đạo về đâu.  Nói gì thì nói,  có beat rồi anh gán lời vô cho hợp cũng lâu lắc dữ. Em lại phải chờ lâu nữa. Lỡ chờ rồi phiền em chờ anh năm nữa,  Nô-en sau nhất định sẽ có nó trong gói quà của ông già tuyết tặng em

Anh đã coi xong cái clip em share trên Facebook. Bên đó có tuyết thật hẳn Nô-en có hồn lắm,  còn bên đây thì nóng muốn chết nhưng cố tạo ra không khí đó. Cuối cùng rồi mong muốn của em cũng như điều anh hi vọng cũng thành hiện thực trọn 3 năm nay. Dù không ở cùng,  nhìn ngắm em vui trong tuyết từ xa, anh cũng đủ êm lòng. Gì thì gì em cũng nhớ giữ ấm kĩ,  chơi vừa đủ thôi. Tháng 12 ở miền Nam Việt,  bị cảm tuyết là chuyện hoang đường,  còn bển thì thiệt có. Anh dặn cũng hơi thời,  ở 3 năm,  em rõ hơn anh hiện giờ. Thôi! Em ngủ sớm đi. Ông già Nô-en sẽ cỡi tuyết tới chỗ em,  mery x'mas 201x+1

                                          .... 

Phù! Anh cuối cùng cũng làm xong nhạc với lời. Hơi chai do chưa có kĩ năng mix với hòa âm,  nhưng em nghe tạm thành quả  nghệ thuật 4 năm qua của anh nhe

Lời bài hát:  Liệu đông sau tuyết có rơi

Phóng tác: N.guyên

(Nhạc Hoa lời Việt)

Ngồi lặng thinh suốt đêm giá băng, 

Gió thổi xuyên vào anh

Lạnh đến mấy thì tuyết kia cũng đâu thể rơi

Ngày xưa ta vẫn luôn có nhau

Nhưng đến giờ đành xa

Ngồi nơi xa, em có thấu chăng nỗi lòng anh

Người đã bước đi xa mãi không quay về

Như những bông tuyết kia vốn không thể rơi

Liệu đông sau tuyết có rơi

Như chính em trở về

Về bên anh cùng ngắm tuyết kia đang nhẹ rơi

Giờ nơi đấy riêng anh lẽ loi

Trông ngóng kỉ niệm xưa

Ngày xưa ta vẫn luôn có nhau không rời xa

Dù anh biết tuyết không có đâu

Nhưng anh đây vẫn mong

Được bên em cùng ngắm tuyết kia đang nhẹ rơi

Giờ em bước đi mãi mãi không trở về

Như những bông tuyết kia vốn không thể rơi

Liệu đông sau tuyết có rơi

Như chính em trở về

Về bên anh cùng ngắm tuyết kia đang nhẹ rơi

Về bên anh mãi cũng sẽ không bao giờ xa....

Anh thật là ngốc mà.  Ở chỗ anh làm sao tuyết có thể rơi được,  cũng như em mãi sẽ không về bên anh được nữa rồi.-Nguyên nói xen vào điệp khúc,  xong lặng đi ít giây....

....Nô- en thì phải vui lên chứ! Chắc hẳn Hy sẽ thắc mắc,  rằng giáng sinh mà gửi 1 bài tâm trạng vầy. Nhưng dù gì đây cũng là công sức gần 1/2 thập kỷ của anh,  nếu có sến,  lỡ nhận được em đừng xóa nhá. Đây là quà từ biệt,  món quà đầu và là cuối Nguyên là gửi tặng Hy nhân Nô-en. Mery x'mas 201x+4... Bye forever...-  Ngyên tiếp lời nghẹn rồi ghi âm tắt hẳn

Nhưng cùng với đoạn nhạc,  đôi lời cuối của Nguyên vẫn còn vương lại quẩn quanh. Lưu lại trong tâm trí Hy,  bầu bạn với cô theo đúng ý nguyện người hát và nói nó. Ở cạnh cô trước lúc phải vào căn phòng của sự chết chóc trước mắt. Để nhận người thân nhân còn lưu trong bệnh viện này, ở trổng... Nhàxac1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC