Chap 6 : Câu trả lời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bầu không khí lúc này ngượng ngùng không thể tả nổi. Các bạn nữ thử tưởng tượng mình phải nói ra thâm tâm mình trước một người con trai mà mình thích, điều đó sẽ xấu hổ đến nhường nào.

Thôi dẹp, quay lại với câu chuyện:

☆☆☆☆☆☆☆

-Cậu..có..gì...muốn...nói...với...tớ...vậy ?

Hàng trăm nghìn suy nghĩ đang chạy tới bời trong đầu Hitori. Cô không bối rối vì ngại nói ra câu trả lời, mà bản chất tại sao mình lại dành cả tuần tìm kiếm Tawaki cô cũng không rõ.( Ngu, thích thì nói luôn đi!!!😣😣😣)

Kết quả, các bạn biết Hitori đã trả lời như thế nào không:

- Tớ....Tớ...Tớ chẳng có gì muốn nói cả.

Rầm

Cái không gian lãng mạn chả biết biến đi đâu mất, giờ chỉ còn lại một sự lạ lùng mà thôi. Mà câu trả lời ấy cũng đúng thôi. Hitori cô ấy cảm nhận gì trong trái tim, đến bản thân mình còn chưa rõ. Cô không thể nói ra những lời mà thậm chí đến cô còn chưa chắc chắn, đúng không nào ?

Hitori lặng thinh đứng nhìn cậu bạn Tawaki đang gục dưới sàn mà ôm mặt cười.

- Cười cái WHAT gì vậy ?

Hitori hỏi:

-Cậu hài hước wá ,Hitori-chan.

-Gì cơ?

Hitori ngơ ngác hỏi lại

-Cậu biết không ? Tớ không ép buộc cậu phải nói lời đó đâu đồ ngốc ạ.

Hai bàn tay Tawaki nhẹ nhàng ôm lấy cô :

-Tình yêu của em dù như thế nào nó cũng sẽ phải thuộc về anh mà thôi. Anh đã đợi, đợi và đợi mãi cho đến ngày hôm nay, được gặp lại em vào ngay lúc này. Và anh sẽ đợi đến khi em thừa nhận tất cả. Từ giờ cho đến lúc đó, anh xin trao cả trái tim này cho em, Hitori ạ

Hitori bật khóc trước niềm hạnh phúc như dâng trào trong cô, trong khi chìm đắm trong vòng tay đầy tình yêu thương ngọt ngào ấy. Người con trai ấy vẫn luôn giữ tình cảm ấy suốt vài năm, trái tim cậu ấy vẫn hướng về phía cô. Cái thứ tình cảm đặc biệt này,  cái mối rằng buộc tro kỉ mà ấm áp này, cô chưa từng cho rằng nó có thật. Cô biết Tawaki yêu cô thật lòng và cậu ta sẽ mãi mãi như vậy.

Cô đáp lại cái ôm nồng thắm ấy, cũng ôm Tawaki vào lòng

Nhưng khi những giọt nước mắt xúc động ấy ngừng lại, cô lại buông cậu ra. Cô đáp lại:

-Tớ xin lỗi, Tawaki-kun. Tớ không thể thuộc về cậu được, xin hãy quên tớ đi.

- Vì sao?

Tawaki hỏi lại trong sự bất ngờ. Con tim cậu như tan vỡ trước điều này. Cả hai lần nói lời yêu vơi người con gái này, cậu đều nhận được lời từ chối thẳng thừng. Khuôn mặt cậu buồn bã dần, dường như một giọt nước mắt thất vọng  sắp chảy xuống.

- Vì sao em cứ chối bỏ tình cảm của anh như vậy ?

Hitori ngập ngùng:

- Đó là bởi vì....

ÀOOOOOOO

Một xô nước chả biết từ đâu đổ rầm vào người Tawaki.

-Bác ơi, cái cậu đấy chính là người tự nhiên kéo Hitori lớp cháu ra khỏi lớp đấy ạ.

- Shuma-kun!!!

Hitori hét lên:

Shuma đã đi gọi bác giám thị để can thiệp. Và họ can thiệp thật đúng lúc quá đi😣.

Bác giám thị kéo Tawaki đi xử tội :

- Cái cậu này đã là học sinh kém lại còn suốt ngày trốn tiết. Muốn thế nào đây hả!!!

- Bác bỏ tai cháu ra đi đã, đau quá!!!

Tawaki kêu gào trong đau đớn ( tả hơi kinh dị nhỉ)

Hitori khúc khích cười trước cảnh tượng ấy.

Đột nhiên, Shuma kéo cô đi.

Đến phía hành lang cầu thang, Shuma hỏi cô:

- Cái tên đấy rốt cuộc là ai hả?

Hitori lặng thinh không nói một lời

- Chẳng phải cậu đã là của tớ rồi sao? Sao vẫn có người dòm ngó đến cậu như thế hả!!!

Shuma quát lên, tay cậu càng bóp chặt chỗ cổ tay của Hitori.

Cô vùng vẫy thoát khỏi bàn tay Shuma, ngay lập tức chạy về lớp.

Shuma thững thờ đứng yên ở đó, cậu tự nhủ:

- Anh sẽ không để ai cướp em đi đâu.

☆☆☆☆Về lớp☆☆☆☆

Hitori trở về trước con mắt ngạc nhiên của tất cả mọi người. Cả lũ xôn xao nhảy vào hỏi( không có hai người bạn thân):

- Bạn trai cậu à ?

- Ai mà đẹp trai thế?

- Đứa nào đấy?

- Học sinh nghiêm túc của lớp mình đã không còn nghiêm túc nữa rồi. Ahaha
......

Cô không nói gì, tiến thẳng đến chỗ hai người bạn thân:

- Hai cậu đã nhận ra đó là ai chưa ?

Haruki lập tức đáp "không", trong khi Konawa như đang hồi tưởng lại quá khứ một ngày nào đó.

- Có phải đấy là cái cậu con trai cậu gặp ở quán trà sữa hôm trước không?
Có phải cậu ta chính là người khiến cậu tự nhiên cư xử lạ vào hôm đấy đúng ko?

"Mấy cậu hiểu sai rồi, cậu ấy từng học cấp 2 với bọn mình rồi đấy"

Hitori nghĩ thầm trong khi thở dài một hơi. Cô thầm nghĩ rằng dù cả hai có là bạn thân đi chăng nữa, chuyện này cũng không nên nói cho người khác biết....

☆☆☆☆☆☆☆☆

T/g: - Nhớ like và comment nhé vì suy cho cùng "đọc truyện chùa" là không tốt. Ahihi🙂🙂🙂
      

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net