Full

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là một ngày bình thường như bao ngày khác. Bố mẹ ăn cơm , làm j cũng không nhìn mặt nhau. Chuyện này đã bao lâu rồi nhỉ? Tôi cũng chẳng nhớ nữa, liệu 2 người đó có còn nghĩ đến tôi, nghĩ đến cảm xúc của tôi không? Bố tôi thì ngoại tình, mẹ thì buồn không còn quan tâm nữa, tôi cũng không quan tam nữa nhưng sao họ phải luôn khiến tôi quan tâm nhỉ? Cái j cũng lôi tôi vào, có lúc thì nói vì tôi nhưng thật ra có phải thế không? Bố mẹ cãi nhau đúng lúc tôi ở đấy, nhất thiết phải thế à? Tôi đã ở đấy và nói: " Bố mẹ đừng cãi nhau nữa." nhưng vẫn thế, vẫn tiếp tục cãi nhau. Họ có quan tâm đến cảm xúc của tôi. Họ nói đấy là truyện người lớn, thế sao cứ nói trước mặt tôi. Xong rồi thì coi không có chuyện j xảy ra, bố thì chẳng nói j còn mẹ thì khóc tôi thì.... Cuộc sống của tôi đối với cái từ 'hạnh phúc' thật khó để có, rất khó. Nó đã không còn nữa rồi?
Bây giờ ở đâu cũng vậy lừa đảo, lợi dụng nhau... làm tất cả để được thứ mình muốn, nó cũng phải trả giá trong đó có cả hạnh phúc. Nếu bn đang muốn tìm người yêu, tìm một nửa của mk thì hãy tìm đúng người còn tìm sai người thì hối hận cũng đã muộn rồi. Đừng xem trọng vẻ bề ngoại, đừng nhìn người ta đẹp lễ phép mà bị lừa. Hãy nhìn vào bên trong, nếu người ta chẳng có gì đặc biệt nhưng người ta chung thủy, không lừa dối bạn thì hãy thử đi( theo tôi là vậy). Còn bạn như thế nào thì tuỳ? Hãy chọn đúng người chứ đừng chọn sai người như....

Hạnh phúc? Tôi không còn tin vào nữa rồi.
 
END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#alone