Bả đấy, không phải thính đâu!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Ta từ nhỏ đã là một đứa trẻ cha không quan tâm mẹ không dịu dàng chăm sóc. Thứ mà ta có, chỉ có sự yêu thương của tỷ tỷ và tình bạn với Ngụy Anh. Nhưng rốt cuộc, cả phụ mẫu ta, cả tỷ tỷ, cả Ngụy Anh, tất cả bọn họ đều chết chẳng yên lành... Sau này, dù là Công Nghi Tiêu hay là người, đều là do ta hại tới bước đường cùng, rơi vào hoàn cảnh ngày hôm nay...

- Liễu Thanh Ca, ta tự hỏi, có phải bản thân chính là kẻ mang tai họa khiến xung quanh chịu đau khổ? Nếu như, ta rời xa tất thảy mọi người, có khi nào tất cả đều được yên ổn hay không?

- Ta nghĩ, có lẽ, ta nên rời xa mọi người...

_______________

Thứ nhất, "ta" ở trên là Giang sư muội tự nói, muội ý đang độc thoại trước Liễu đại thần =))

Thứ hai, đừng quan tâm, còn vài chương nữa mới tới

Thứ ba, nhắc lại: Bả đấy, không phải thính đâu :v

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net