Chapter 1.5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Giới thiệu với cậu đây là căn phòng của tớ"
Căn phòng của Chloe rất bừa bộn, mọi thứ ở khắp nơi. Tôi mở túi ra, cái máy ảnh của tôi bị hỏng từ lúc nào rồi. Chloe bảo là có mấy cái dụng cụ ở dưới ga ra, tôi liền đi xuống, nhưng trong lúc tôi tìm hộp dụng cụ, thì tôi phát hiện 1 chỗ để súng, nhưng 1 khẩu súng lục đã bị mất, tôi đi lên và cố gắng sửa cái máy ảnh của tôi, nhưng nó ko sửa được. Trong lúc tôi đang sửa thì Chloe từ lúc nào đã đứng bên cạnh tôi, Chloe thấy bức ảnh tôi chụp Chloe và Nathan ở nhà vệ sinh ( Tôi quên ko nói).
" Max, cậu chụp bức ảnh này từ lúc nào, cậu là người đã bấm chuông báo động khi Nathan chĩa súng về tớ, tại sao?"
"Chloe, tớ đã thấy cậu chết, nhờ sức mạnh quay ngược thời gian mà tớ cứu được cậu"
" Cậu đã kể với ai rồi"
" Tớ ko kể với ai cả, chỉ gặp David và thầy hiệu trưởng thôi"
" David và thầy thì đừng, họ chỉ quan tâm đến dòng tiền chảy vào trường thôi"
" Và cậu cũng giữ bí mật nha"
" Được rồi"
Chloe quay ra một cái tủ và lấy 1 cái máy ảnh lấy ngay: " Tớ biết sinh nhật cậu ở tháng trước, nhưng tớ tặng cậu món quà này, cái này là do bố 'Ruột' của tớ tặng."
" Chloe, tớ rất cảm động khi cậu nhớ sinh nhật của tớ, nhưng cái này là của cậu..."
" Đừng Max, Bố tớ chắc sẽ buồn nếu như cái máy ảnh này ko được dùng."
" Thôi được rồi, cảm ơn cậu nhé"
" Được, bây giờ chán quá, bọn mình quẩy lên nhé, tớ có vài bài hát để quẩy đấy"

*Nhạc bật lên*

" Chloe, mày tắt cái nhạc khốn kiếp đi!!!" - Giọng David vang lên
" Max, tắt nhạc đi"

* Nhạc tắt đi"

" Chloe, chúng ta cần nói chuyện"
" Đù, Max, trốn đi"
Thế là tôi trốn trong tủ quần áo
"Chloe, mày có thấy khẩu súng của tao ko?"
" Con làm sao mà có được, ông biết luật rồi mà"
" Đó có phải là tàn thuốc lá ko?"
" Cái gì, tôi còn ko biết nó có ở đấy"
" Chloe, nói thật đi, đó là lệnh"
Thế là tôi bước ra
" Đó là của cháu, cháu hút ạ"
" À, mày dám mang thuốc về nhà tao à, để xem việc này có ảnh hưởng tới học bạ của mày ko nhé, Max"
David bỏ đi.
" Cảm ơn cậu Max, tớ nợ cậu đó, giờ thì trèo qua cửa sổ đi, đến chỗ mà tớ hay thư giãn nào"
Thế là chúng tôi lái xe đến ngọn hải đăng, ở đó có một chiếc ghế đá nhìn ra biển, khi ngồi xuống, bỗng tôi bị ngất, mở mắt ra, tôi đang ở trong giấc mơ của tôi, nhưng lần này có gì đó khác, năng lực của tôi vẫn còn, tôi đi lên ngọn hải đăng, đúng lúc ca-nô đâm thì tôi quay ngược lại, rồi tôi chạy qua, cơn lốc xoáy đúng là to lớn, ở trên thành hàng rào, một tờ báo mới vắt ở đó, ghi là ngày thứ sáu, hôm nay là ngày thứ hai, vậy cơn bão sẽ đến trong 5 ngày nữa, bỗng tôi nghe thấy tiếng gọi của Chloe, tôi mở mắt, thấy mặt Chloe đang rất lo lắng
" Đã có chuyện gì?"
" Cậu vừa ngất 15 phút đó, có chuyện gì thế"
" Tớ nghĩ tớ vừa thấy tương lai, thứ sáu tuần này sẽ có cơn bão đến đât, mọi thứ bị càn quét"
Bỗng từ trên bầu trời tuyết rơi
" Lạ nhỉ, đang là mùa thu mà"
" Có thể đó là điềm báo là cơn bão đang đến"
" Max, kể cho tớ mọi chuyện đi..."

To be contined...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC