GIÁP MẶT TÌNH ĐỊCH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 12có rồi nhé.xin lỗi mọi người vì sự chậm trễ này nha

LIKE LOVE 3
Tác giả: Yến Tử Phi, Hoa Hồng Băng
Thể loại: đam mỹ hiện đại, 1x1, vườn trường, HE.
Nhân vật chính: An Tử Yến, Mạch Đinh
Nhân vật phụ: La Hiểu Đồng, Lý Minh, Trần Bằng, Bạch Tiểu Tư, Chu Lệ ,Tần Thanh...

CHƯƠNG 12: GIÁP MẶT TÌNH ĐỊCH

- Này, anh đã rõ rồi chứ?
Sau khi ra khỏi chỗ đó, Bạch Tiểu Tư hỏi An Tử Yến đi phía trước. Thấy An Tử Yến trầm mặc, Bạch Tiểu Tư nói tiếp:
- Vậy là do con Chu Lệ đó gây ra, tiểu thụ Mạch Mạch nhà anh cũng là nạn nhân thôi. Này, mau đi tìm vợ về nha đi.

 An Tử Yến dừng chân, làm cho Bạch Tiểu Tư mém chút nữa đâm đầu vào lưng An Tiểu Yến, anh quay sang nhìn cô:
- Chuyện của cô xong rồi, về đi
- Nè, anh nói vậy là sao?

- Chính là vậy đó

- Em có công giúp anh và vợ anh tìm ra chủ mưu, giúp hai người nối lại dây tơ hồng của Nguyệt lão, để hai người lại một lần nữa đến với nhau... (Phi: Tui thật không biết Tiểu Tư cô đọc mấy câu này ở đâu nữa...). Đáng lẽ anh không cảm tạ em đã là sai rồi, đây lại còn đuổi em về nữa chứ.
- Cô có im chưa?

 An Tử Yến không thể nào nghe được nữa, tiếp tục đi, cước bộ ngày càng nhanh, để cho Bạch Tiểu Tư vừa la, vượt đuổi theo

- Này, anh đứng lại đó

- ...............................................
Phía bên này, sau khi vừa giải quyết xong chuyện của La Hiểu Đồng, thì cậu lại gặp một chuyện khác.

Tần Thanh đưa tay ra, tỏ ý muốn bắt tay với Mạch Đinh, cậu nâng người đứng dậy định đáp lễ thì phát hiện ra chân đau quá, ngửa mặt lên Tần Thanh nãy giờ vẫn duy trì một tư thế, nói:
- Ngại quá, chân tôi hình như trật rồi.

- Vậy sao? Để tôi xem nào, thật có lỗi quá.

Tần Thanh vừa nói, vừa ngồi xổm xuống, tỏ vẻ quan tâm, cầm lấy chân Mạch Đinh mà xoa bóp:

- Chắc không sao đâu, hơi sưng thôi:

Tôi đưa cậu đến bệnh viện được không?

- Nếu không nghiêm trọng thì thôi đi, không cần phải như vậy.

- Vậy để tôi đưa cậu về nhà. 

Mạch Đinh nghe thế cũng hơi phân vân:

- Không cần, tôi tự về được.

- Như vậy tôi không an tâm đâu, tôi sẽ cảm thấy tội lỗi đó.

- Nhưng....

Mạch Đinh chưa kịp nói thì đã bị Tần Thanh ngắt lời:

- Không nhưng gì cả, tôi đưa cậu về.

Không đợi Mạch Đinh phản đối, Tần Thanh một tay vòng qua eo Mạch Đinh, một tay nắm lấy tay cậu rồi choàng lên vai mình, vừa dìu vừa đỡ Mạch Đinh đi về phía trước.

 Mạch Đinh nhìn thấy tư thế của mình và Tần Thanh hiện tại, không phải chỉ là dìu về nhà thôi sao? Vẫn thấy không được tự nhiên lắm.

Dưới mắt cậu, Tần Thanh này là một người tốt, hoàn toàn không câu nệ tiểu tiết, tính cách thì hiền lành, điềm đạm, thật sự có thể kết bạn cũng là một chuyện tốt. Nhưng mục đích thực sự của người này, Mạch Đinh có chết cũng không thể ngờ tới. Tần Thanh nhìn một bên gương mặt của Mạch Đinh một lần nữa cảm khái: Người này đúng là cực phẩm trong cực phẩm, mình nhất định phải đoạt được.

 Đôi mắt Tần Thanh bây giờ tràn ngập dục vọng, nhìn như muốn xuyên qua thân thể của Mạch Đinh. Đột nhiên. Mạch Đinh cảm thấy bầu không khí này có vẻ ngượng ngùng liền lên tiếng phá vỡ im lặng.

- Tần Thanh, cậu có người yêu chưa?

Mạch Đinh nói câu này ra cũng muốn tự cắn lưỡi mình, sao lại hỏi những câu như thế này chứ.

- À bạn gái thì chưa có, nhưng tôi có để ý một người.

- Vậy à.

Bầu không khí lại rơi vào trầm mặc một lần nữa, hết chuyện để hỏi rồi, chẳng lẽ bây giờ lại hỏi đến gia đình, thân nhân sao?

 Nói một hồi, Tần Thanh bỗng đưa Mạch Đinh vào một ngõ nhỏ. Mạch Đinh lấy làm lạ, liền hỏi:

- Sao lại đi đường này, đây là...

Mạch Đinh vừa dứt lời, liền bị Tần Thanh thuận thế xoay người ép vào tường, bản thân hắn cũng đè lên. Mạch Đinh hoảng sợ, chuyện gì đang xảy ra vậy? Cậu còn đang tự hỏi thì người kia mở miệng:

- Em có biết là em đẹp lắm không?

Câu nói đó như oanh tạc lỗ tai Mạch Đinh, cái gì cơ, hắn mới nói cái gì vậy? Nhìn thấy vẻ mặt lúng túng của Mạch Đinh. Tần Thanh bật cười mở miệng:

- Em nói xem, sao em đáng yêu vậy hả?

- Này, anh bỏ tôi ra, anh làm gì vậy, này?

 Mạch Đinh vừa nói, vừa dùng sức dãy ra khỏi người Tần Thanh, bình thường, sức cậu cũng chưa chắc thắng được Tần Thanh hiện tại, cậu còn bị trật chân nữa, cố gắng vùng vẫy thế nào cũng không thể ra được, ngược lại còn làm cho tay Tần Thanh càng siết chặt hơn. Mạch Đinh bị siết đến đau, liền la lên:

- Con mẹ nó, anh buông tôi ra chưa, tôi la lên bây giờ.

- La đi, em cứ việc, để xem coi có ai nghe được không.

Mạch Đinh quay đầu nhìn xung quanh, vắng tanh, bây giờ cậu có kêu lên cũng chỉ mệt thôi, có ai nghe được đâu. Tần Thanh nhìn thấy tia thất vọng trong mắt Mạch Đinh thì cười, cũng là nụ cười như hồi nãy nhưng tại sao cậu lại cảm thấy bất an.

 Cố gắng nhịn đau, dồn hết sức lên gối, cú đá làm Tần Thanh trở tay không kịp, tay nhất thời thả lỏng ra, Mạch Đinh vung tay, thoát ra khỏi đó chạy ra ngoài, chạy được một đoạn thì cậu té xuống, cũng đã là ra khỏi cái hẻm đáng sợ đó rồi, bây giờ mới nhớ đến cái chân đau của mình, thật đau quá, lần này chắc phải bó bột hai tháng. Quay lại phía sau thì thấy Tần Thanh đang ôm bụng rượt theo mình, cú đá làm tốc độ của hắn giảm đi, thấy hắn sắp đuổi gần đến. Mạch Đinh cố gắng lết ra thêm, bỗng nhiên, cậu thấy một đôi giày dừng ngay trước mặt mình, một cảm giác quen thuộc ập đến, đây chẳng lẽ là:

Cậu ngẩng đầu lên nhìn, thật sự là anh ấy sao, hay tại mình đau quá mà sinh ra ảo giác rồi.

-An Tử yến

Mạch Đinh gọi thầm tên anh. An Tử Yến đứng đó , nhíu mày nhìn Mạch Đinh quần áo xộc xệch đến nói cũng không còn sức nữa đột nhiên trong lòng nhói lên – vài hôm không gặp cậu, sao lại thành như thế này rồi.

Tần Thanh đang đuổi theo Mạch Đinh, nhìn thấy An Tử yến đứng đó thì gấp gáp dừng lại, không phải là cậu ta không còn dính líu gì tới Mạch Đinh hay sao? Tần Thanh biết người Mạch Đinh yêu là An Tử Yến, trái tim em ấy là của anh ta rồi, chỉ cần An Tử Yến còn ở đây, đến ngay cả tư cách lại gần em ấy mình cũng không có. Từ từ bước về phía An Tử Yến, Tần Thanh mở miệng:

-A, đây không phải là An Tử Yến sao, An thiếu gia đến đây có việc gì?

- Liên quan gì đến cậu?

-À vậy sao? tôi chỉ sợ cậu đến giành mạch đinh với tôi thôi

- sao tôi phải giành với cậu?

-Được, vậy...

Chưa đợi tần thanh nói hết, an tử yến thêm một câu:

- Mạch đinh vốn là của tôi, tại sao phải giành?

Mạch đinh nghe an tử yến nói như vậy thì ngồi ngốc ra. thì ra an tử yến còn có thể nói như vậy. Mình là của anh ấy.

Chương 13 an tử yến và tần thanh sẽ xung đột như thế nào. Mạch đinh có quay lại với an tử yến không?chờ đón ở chương 13nhé (bật mí có H đặc quyền)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net