Bí mật giữa hai chúng ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Hôm nay, Orm có lịch chụp ảnh cho một tạp chí nổi tiếng. Buổi chụp hình diễn ra suôn sẻ, ánh đèn flash liên tục lóe sáng, ghi lại những khoảnh khắc rạng rỡ của cô. Nhưng đằng sau vẻ ngoài tự tin và nụ cười chuyên nghiệp, trong lòng Orm lại gợn lên một cảm giác hồi hộp lạ thường. Cô biết rằng sau buổi chụp hình này sẽ là một cuộc phỏng vấn—một cuộc trò chuyện mà cô đã chuẩn bị tinh thần, nhưng vẫn không khỏi lo lắng về những câu hỏi có thể chạm vào những ký ức mà cô luôn giữ kín.

Cuối cùng, khi bước vào phòng phỏng vấn, Orm đã sẵn sàng. Cô ngồi xuống ghế, nụ cười nhẹ nhàng nở trên môi, như một tấm khiên che giấu cảm xúc thật sự bên trong.

Phóng viên: "Hôm nay, chúng ta rất vinh hạnh được phỏng vấn Orm Kornnaphat, một trong những ngôi sao đang lên trong làng giải trí. Nong Orm, sau khi dự án phim 'The Secret of Us' kết thúc, cùng với cinetour và fan meeting, không biết là Nong Orm có còn giữ liên lạc với nữ diễn viên Lingling Kwong hay không? Hay là hai người có hay gặp nhau và đi chơi riêng không?"

Orm mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng che giấu đi cơn sóng ký ức mà câu hỏi ấy khơi gợi. Cô nhớ lại những khoảnh khắc đầu tiên với Lingling, những khoảnh khắc ấy cũng là lần đầu tiên của cô, những cảm xúc và trải nghiệm mà chỉ mình cô và Lingling biết. Những kỷ niệm ấy ùa về, như một dòng chảy mạnh mẽ nhưng yên ắng, chỉ tồn tại trong trái tim của cô.

—————————————-

*Flashback*

Thái Lan, 2023

Lần đầu tiên làm việc cùng nhau

Buổi sáng hôm ấy, Orm đến sớm tại địa điểm diễn tập cho buổi workshop đầu tiên của bộ phim 'The Secret of Us'. Đây là một cột mốc quan trọng, vì đây là bộ phim girl love đầu tiên do CH3 sản xuất. Không khí ngập tràn sự mong đợi, và cũng là vai diễn girl love đầu tiên của cô và cũng là lần đầu được đóng diễn viên chính, nên cô cảm thấy hơi phấn khởi xen lẫn hồi hộp.

Cô chọn một góc yên tĩnh trong phòng, quan sát những hoạt động nhộn nhịp xung quanh. Đội ngũ sản xuất hối hả chuẩn bị thiết bị, điều chỉnh ánh sáng, và chuẩn bị kịch bản. Orm nắm chặt kịch bản trong tay, những trang giấy đã mòn vì đã đọc đi đọc lại nhiều lần.

Cửa mở, và một bóng hình bước vào, thu hút sự chú ý của mọi người trong phòng, Lingling Kwong. Chị ấy mặc một chiếc áo sơ mi trắng, nổi bật trên làn trắng hồng của chị ấy. Mái tóc uốn lượn nhẹ nhàng, ôm lấy khuôn mặt như được chạm khắc bởi các vị thần. Nhưng điều thu hút ánh nhìn của Orm là nốt ruồi nhỏ trên má của Lingling, một dấu ấn nhỏ nhắn nhưng làm tăng thêm vẻ đẹp, khiến chị ấy càng thêm đặc biệt.

Tim Orm lỡ nhịp. Cô đã thấy Lingling trên màn ảnh, ngưỡng mộ tài năng của chị ấy, nhưng không gì có thể chuẩn bị cho cô việc gặp Lingling ngoài đời thực. Lingling tỏa ra một sự tự tin bình thản, sự hiện diện của chị ấy như phủ lên căn phòng một không khí ấm áp và chuyên nghiệp. Khi chị ấy chào mọi người, ánh mắt chị ấy cuối cùng cũng dừng lại trên Orm, và chị ấy mỉm cười—một nụ cười đơn giản, chân thành khiến Orm cảm thấy như chỉ có hai người trong căn phòng.

Lingling tiến đến Orm, đưa tay ra. "Chào em Nong Orm. Chị đã nghe nhiều về em. Chị là Lingling, nhưng em có thể gọi chị là Ling."

Orm bắt tay chị ấy, cảm nhận hơi ấm lan tỏa qua cái chạm. "Rất vinh hạnh được làm việc với chị, P'Ling. Sau này mong chị giúp đỡ em "

"Chị cũng vậy, mong rằng sau này Nong Orm sẽ chiếu cố cho chị nha." Lingling đáp, giọng chị nhẹ nhàng, nhưng chứa đựng một lời hứa vô hình.

Lần đầu tiên được tỏ tình

Thời gian trôi qua, Orm và Lingling dành nhiều thời gian hơn bên nhau, cả trên phim trường lẫn ngoài đời. Họ cùng nhau tập luyện, thảo luận về nhân vật, và dần dần, một mối liên kết hình thành giữa hai người. Trong một buổi tập đêm khuya, một điều gì đó đã thay đổi.

Họ ở lại trường quay một mình, đêm bên ngoài tĩnh lặng. Họ vừa hoàn thành một cảnh quay căng thẳng, cả hai đều thở dốc.

"Em diễn tốt lắm , Nong Orm" Lingling nói, giọng chị thấp và chân thành.

Orm mỉm cười, vẫn còn cảm nhận được niềm hứng khởi từ màn trình diễn. "Em không thể làm được điều đó nếu không có chị, P'Ling."

Lingling nhìn Orm một lúc, đôi mắt chị ấy dịu dàng nhưng như đang tìm kiếm điều gì đó. "Em biết không, Orm. Chị đã làm việc với nhiều người, nhưng em là người đặc biệt. Có gì đó ở em... khiến chị không thể nào không chú ý."

Tim Orm đập mạnh, không biết phải đáp lại thế nào. Lingling bước gần hơn, ánh mắt chị ấy không rời khỏi Orm. "C-Chị.. chị nghĩ là chị đã yêu em, Orm."

Những lời nói ấy lơ lửng trong không gian, nặng nề với cảm xúc. Orm nhìn vào mắt Lingling, thấy rõ sự chân thành trong đó. Cô nuốt nước bọt, những cảm xúc của cô từ lâu bị cô kiềm chế giờ đây trào dâng.

"Em... em cũng cảm thấy như vậy, P'Ling."

Lingling mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng, như thể chị ấy đã được giải thoát, trước khi chị ấy tiến tới và đặt một nụ hôn nhẹ nhàng lên môi Orm. Đó là nụ hôn đầu tiên của họ, một khoảnh khắc dường như chỉ thuộc về hai người, giấu kín khỏi thế giới.

Lần đầu tiên công khai với gia đình

Tình yêu của họ lớn dần trong bí mật, một bông hoa mong manh nở trong bóng tối. Họ phải cẩn trọng, giữ kín mối quan hệ của mình khỏi ánh mắt tò mò của giới truyền thông. Nhưng không thể giấu được mẹ Koy, người luôn ở bên cạnh Orm như một người trợ lý tận tụy.

Mẹ Koy đã cùng Orm đến phim trường nhiều lần, chứng kiến những ánh mắt mà Orm và Lingling dành cho nhau. Bà không ngạc nhiên khi Orm quyết định thổ lộ về mối quan hệ của mình với Lingling.

Một buổi tối, sau khi cả hai trở về nhà sau một ngày làm việc dài, Orm thu hết can đảm và quyết định chia sẻ với mẹ mình. Họ ngồi xuống bên bàn ăn, ánh đèn vàng ấm áp bao phủ cả không gian.

"Mẹ, con có chuyện muốn nói với mẹ," Orm bắt đầu, giọng nói có phần do dự. "Con và P'Lingling... bọn con đang yêu nhau."

Mẹ Koy mỉm cười, một nụ cười ấm áp đầy thấu hiểu. "Mẹ đã biết, Orm à. Mẹ thấy cách hai con nhìn nhau, cách Lingling luôn quan tâm đến con. Mẹ chỉ chờ con nói ra thôi."

Orm nhìn mẹ, bất ngờ xen lẫn nhẹ nhõm. "Mẹ không ngạc nhiên sao?"

Mẹ Koy đặt tay lên tay Orm, ánh mắt bà dịu dàng. "Con là con gái của mẹ, mẹ luôn biết những điều quan trọng trong cuộc đời con. Điều quan trọng là con hạnh phúc, và mẹ thấy rõ là con rất hạnh phúc khi ở bên Lingling."

Lần đầu tiên được cầu hôn

Tình yêu của họ tiếp tục lớn dần, và một buổi tối, sau một bữa tối lãng mạn, Lingling đã khiến Orm bất ngờ với một lời cầu hôn.

Họ đang ở một bãi biển vắng, sóng biển nhẹ nhàng vỗ vào bờ, ánh trăng chiếu sáng lấp lánh trên cát. Lingling nắm lấy tay Orm, nhìn sâu vào mắt cô.

"Orm, em là điều tuyệt vời nhất đã xảy ra với chị. Chị muốn dành cả đời còn lại bên em, xa khỏi ánh đèn sân khấu, chỉ có chúng ta. Em sẽ cưới chị chứ?"

Orm đã không nói được lời nào, nước mắt tràn ngập trong mắt. Cô gật đầu, không thể nào nói thành lời, và Lingling đã nhẹ nhàng đeo một chiếc nhẫn lên ngón tay cô. Đó là một khoảnh khắc riêng tư, chỉ có hai người, và Orm chưa bao giờ cảm thấy hạnh phúc hơn.

Ngày của hạnh phúc

Đám cưới của họ là một buổi lễ nhỏ, ấm cúng, chỉ có những người thân thiết nhất tham dự. Nó diễn ra trong một khu vườn đẹp đẽ, được giấu kín khỏi thế giới, giống như tình yêu của họ.

Orm nhớ lại cách Lingling trông như thế nào khi chị ấy bước vào lễ đường, chiếc váy trắng của chị ấy như một giấc mơ. Ánh mắt họ gặp nhau, và trong khoảnh khắc đó, không có gì quan trọng hơn. Họ trao lời thề, hứa sẽ yêu thương nhau mãi mãi, và khi họ hôn nhau, như thể thế giới bên ngoài tan biến, chỉ còn lại hai người.

* End flashback *

Orm chớp mắt, những ký ức dần dần phai mờ khi cô trở lại với hiện tại. Cô mỉm cười với phóng viên và trả lời: "Chúng tôi vẫn giữ liên lạc, nhưng... bây giờ mỗi người chúng tôi đều bận rộn với những dự án riêng. Tuy nhiên, chúng tôi vẫn trân trọng những kỷ niệm đẹp mà chúng tôi đã có."

Câu trả lời của cô khéo léo và không để lộ bất cứ điều gì về sự thật về mối quan hệ của họ. Phóng viên tiếp tục với những câu hỏi khác, và Orm trả lời một cách lịch sự, nhưng tâm trí cô đã ở một nơi khác.

———————————

Sau buổi phỏng vấn, Orm trở về nhà cùng mẹ, những sự kiện trong ngày vẫn còn đọng lại trong tâm trí cô. Bước vào nhà, đang cúi xuống thay giày cho mình, cô cảm nhận được vòng tay quen thuộc ôm lấy mình từ phía sau, một nụ hôn nhẹ nhàng đặt lên vai cô.

"Hôm nay phỏng vấn mệt lắm sao?" Giọng Lingling thì thầm dịu dàng bên tai cô. "Em đã ăn gì chưa? Chị xin lỗi, hôm nay chị có lịch quay nên không thể đến đón em và mẹ được."

Orm quay lại, cảm giác mệt mỏi tan biến ngay khi cô nhìn vào mắt Lingling. Cô mỉm cười, một nụ cười chỉ dành riêng cho Lingling Kwong, người duy nhất hiểu rõ sự thật về tình yêu của họ.

"Có chị ở đây là đủ rồi" Orm đáp, tựa đầu vào vai Lingling, cảm nhận sự ấm áp của ngôi nhà.

Và trong khoảnh khắc đó, khi họ ôm chặt lấy nhau, thế giới bên ngoài như mờ dần, chỉ còn lại tình yêu của họ, thầm kín nhưng chưa bao giờ bị lãng quên.








"Mỗi khi nghĩ đến hạnh phúc của mình, em lại nghĩ đến chị"


























Hmmmmm cho tui xin ý kiến của mọi người nha.

Những chap sau mọi người muốn nhân vật như nào hãy cmt cho tui biết nha.





author: _behatdecuadautieu_


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC