Chap 31

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Annie gọi điện thoại cho Orm Kornnaphat, quyết định thú tội chuyện cô phóng túng bản thân cùng với cảm giác bất an của mình.

"Orm, điện thoại cô reo kìa." LingLing nhìn thấy điện thoại của Orm reng rồi lại reng, cô bước đến phòng vệ sinh kêu.

"Ai vậy, nghe giùm em đi." Thanh âm của Orm từ trong truyền ra.

LingLing Kwong cầm lấy điện thoại của Orm, nhìn thấy người gọi là Annie, LingLing không có nghe mà cầm điện thoại vào nhà vệ sinh.

"Người yêu cũ gọi." LingLing lãnh đạm đưa tận tay Orm rồi đi ra khỏi nhà vệ sinh.

Orm Kornnaphat thấy chữ người yêu cũ từ miệng LingLing nói ra, nàng nghĩ thế nào cũng cảm thấy kì kì.

Orm suy nghĩ nhấn nghe, lễ mừng năm mới Annie thường hay nhắn tin cho nàng nhưng hiếm khi nào trực tiếp gọi điện thoại, sao bây giờ tự nhiên gọi điện thoại vậy ?

"Chị có việc gì không? " Orm ngữ khí có chút lạnh lùng nói.

"Không có gì, tự nhiên nhớ đến em." Nghĩ đến Orm, cảm thấy trong lòng thật trống trải, Annie cảm thấy chỉ có Orm mới làm cho lòng cô ấm áp được.

Orm im lặng, không được yêu là chuyện đáng buồn, dù cho nàng hay Annie cũng thế.

"Tôi đã ngủ với Nina." Chắc chắn là Orm sẽ không để ý nhưng Annie vẫn muốn cho Orm biết.

"Chúng ta chia tay rồi, chị ở cùng với ai đều được hết, bây giờ tôi cùng LingLing đi ngâm nước nóng, nếu không có việc gì thì cúp nha."

Annie cùng Nina, nghĩ đến thật là một cặp thú vị, Orm trong lòng nhẹ nhõm thở phào. Annie có thể cùng người khác lên giường ít nhiều gì cũng có thể do nàng, nhưng bản thân lại chẳng thấy áy náy gì. Nếu ngẫm lại, nàng đối với Annie cũng thật rất vô tình.

Annie cúp điện thoại, cô cười tự giễu, chính cô lại hy vọng gì xa vời cái gì? Orm còn ước gì cô ở cùng người khác để không quấn quít lấy em ấy nữa, thôi thì cứ theo nguyện vọng của em ấy đi.

Quả nhiên người yêu cũ, chia tay rồi mà cũng có thể nói chuyện lâu được như vậy. LingLing thật lâu không thấy Orm từ toilet đi ra, tâm tình đang tốt từng chút từng chút xấu dần.

Orm bước ra, thấy LingLing đã muốn nằm ở trên giường, chắc là chuẩn bị ngủ rồi, nàng còn đang tính đi ngâm mình với LingLing nữa mà.

"P'Ling, tụi mình đi ngâm nước nóng một chút rồi ngủ nha, như vậy sẽ rất thoải mái, ngủ cũng sẽ ngon hơn." Orm trong lòng chờ mong được ngâm mình trong hồ nước ấm, hồ nhỏ chỉ vừa đủ hai người, bên trong không gian kia chỉ cần động tác hơi vươn ra một chút là sẽ đụng chạm thân thể LingLing ngay. Nghĩ đến các loại không cẩn thận thân mật tiếp xúc, trong lòng Orm nhộn nhạo, nàng luyến tiếc nếu phúc lợi này bị tướt đoạt.

"Cô tiếp tục ôn chuyện với người yêu cũ đi, khuya rồi, tôi buồn ngủ." LingLingcũng tính đi ngâm mình nhưng hiện tại lại không có tâm tình.

"P'Annie chỉ nói với em, cô ấy cùng P'Nina ân ái với nhau, em đang tự hỏi làm sao sếp của mình lại cùng Annie hoà hợp đây." Orm cảm thấy không phải lỗi của nàng, LingLing đã nhắc tới từ người yêu cũ hai lần, hay là cô rất để ý đến sự tồn tại của Annie?

"Hai người nói chuyện gì cũng đâu liên quan tới tôi!" LingLing tức giận nói.

"Tất cả những chuyện của em đều có liên quan đến chị, P'Ling không bất ngờ khi thấy sếp của tụi mình thành đôi với Annie sao.?" Orm thâm sâu nói, nàng muốn nhắc nhở LingLing bây giờ tình yêu bình đẳng, con gái cùng con gái là rất bình thường.

"P'Nina không phải thích con trai sao?" LingLing bị Orm nhắc, mới bất giác đưa ra nghi vấn, Nina đổi bạn trai cũng rất thường xuyên, cũng chưa bao giờ gặp sếp quen nữ, như thế nào lại thành đôi với Annie?

"Em cảm thấy sếp của tụi mình đã thầm mến P'Annie từ lâu rồi, còn những người con trai xung quanh chỉ là sương khói mà thôi. Trước kia chị ấy cũng hay thường xuyên lấy cớ đến tìm P'Annie, nay P'Annie thất tình nên chắc sếp liền thừa cơ mà nhảy vào... "

Orm nhớ rõ Nina thường xuyên tìm Annie, nhưng Annie trước giờ ngoại trừ nàng thì chưa bao giờ hoà nhã với ai. Bây giờ nghĩ lại, hai người trước kia đúng là có chút mờ ám, nhưng Orm hoàn toàn không hề đếm xỉa đến chuyện này.

"Tôi không nghĩ chị ấy là người có thể thầm mến người khác." Xung quanh Nina toàn ong bướm nên LingLing hoàn toàn không tưởng tượng ra được.

"Chị cũng cảm thấy em là người thầm mến người khác sao? Chị trước kia tất nhiên sẽ thấy đây là chuyện không thể nào, nhưng thực tế em thầm mến chị gần mười năm mà chị còn không động lòng mà..." Orm phản bác lại.

LingLing Kwong liếc nhìn Orm, xung quanh Orm cũng từng có rất nhiều ong bướm, lúc học đại học cũng liên tục thay đổi bạn trai, sau này lại quen Annie một thời gian dài. Orm của ngày đó với Orm ngu ngốc yêu thầm cô mười năm quả thực khác nhau vô cùng.

"Orm, cô xác định rõ ràng tình cảm của cô sinh ra không phải bởi là vì chúng ta quá thân thiết mà cô trở nên mà ngộ nhận đó chứ?" LingLing đột nhiên hỏi, trong lòng thầm nghĩ Orm không thể là người như vậy.

Orm Kornnaphat đột nhiên thấy thật thất vọng, ảo giác có thể diễn ra trong mười năm liên tiếp sao?

"Em muốn lên giường với chị, nếu chỉ là bạn bè thì làm sao nghĩ đến chuyện đó được?" Tuy rằng Orm cảm thấy tình cảm của nàng với LingLing cũng không hẳn nghiêng về tình yêu, cũng có tình thân một phần, nhưng mà tình cảm có thể sinh ra ham muốn thể xác, cũng được tính là tình yêu rồi.

"Cô không phải nói tình cảm nữ với nữ là tình cảm chỉ yêu nhau bằng ý nghĩ thuần khiết thôi sao?" LingLing bắt được sơ hở vặn lại. Tưởng tượng đến sự biến chất trong tình cảm của Orm, cả ngày dính lấy cô, rồi đột nhiên nhớ đến lúc hai người cùng ngâm mình, người kia còn sống chết bám dính lấy cô, lại còn mượn cớ mát xa để sờ soạn, nghĩ đến đó thôi sắc mặt LingLing chuyển từ hồng sang xanh.

"Thích đến tận cùng sẽ sinh ra ham muốn, người bình thường nào cũng vậy mà." Orm nàng lỡ lời, Orm thầm tức hận không thôi, nàng chỉ còn cách kiên trì giải thích.

"Quay về giường của cô ngủ đi, về sau cấm ngủ cùng tôi, cũng không được tới gần, tóm lại là không được làm tất cả những chuyện mập mờ." LingLing không thương lượng nói thẳng.

"Chị quả thật rất chán ghét khi ở gần em sao?" Orm giãy dụa nói, chẳng lẽ chuyện ăn vụng đậu hũ không thể nào làm nữa ?! Nghĩ đến đây, sắc mặt Orm chuyển xấu.

"P'Ling, nếu như chị không cảm chán ghét vậy thì thử tiếp nhận một chút xem sao, thử một chút cũng không mất gì mà....." Nàng thật vất vả mới kéo LingLing lại gần một chút, nàng tuyệt đối sẽ không buông tay.

Orm là người thân, có lẽ còn muốn thân hơn gấp mấy lần, thậm chí LingLing từng thương Orm giống như em gái. Cho nên LingLing vẫn không thể thuyết phục bản thân nhận thứ tình cảm đó của Orm cho được.

"Quay lại giường của cô rồi ngủ đi, tôi không muốn nhắc đến chuyện này thêm lần thứ ba." Thanh âm LingLing nặng nề cảnh cáo.

"Vâng." Giọng điệu của Orm vô cùng mất mát, lúc trước chỉ cần LingLing nghiêm túc hay tức giận, Orm đều chỉ có thể đầu hàng.

Orm trèo lên giường của nàng, liên tục mấy ngày nay luôn ngủ chung giường với LingLing, hiện giờ chỉ ngủ một mình, Orm uể oải nhìn người nằm trên chiếc giường sát bên, rõ ràng nàng và LingLing có thể thân mật như vậy, vì cớ gì mà LingLing không chịu lấy dũng khí để bước thêm một bước nhỏ thôi?

LingLing Kwong nhắm mắt lại, cô muốn ngủ rồi, chỉ là dù thế nào cũng không ngủ được, cô nghe được âm thanh trở mình của Orm ở sát bên, thực hiển nhiên Orm cũng chưa ngủ.

Nói thật, cô cũng không chán ghét khi Orm kề cận hay thỉnh thoảng thân mật, thậm chí lại có chút thích nữa cơ. Lúc trước sở dĩ chịu làm hòa với Orm cũng là vì cô biết so với người khác, Orm luôn dính và ỷ lại chính mình, vì thế mặc dù biết Orm đối với cô có thứ tình cảm như vậy, nhưng cô cũng không có quá lớn phản cảm đối với Orm, chỉ cảm thấy tình cảm này là không đúng cũng như không nên có.

"P'Ling, em ngủ không được." Orm rốt cục vẫn nhịn không được phát ra tiếng, không biết LingLing ngủ chưa nữa, nếu ngủ rồi liền len lén leo lên giường LingLing ngủ.

"Cô cứ trở mình suốt như vậy thì làm sao tôi ngủ được." LingLing hơi thở dài, rõ ràng Orm cũng là người trưởng thành, chính là không hiểu tại sao LingLing vẫn không tự chủ được đem Orm thành thiếu nữ thiếu hụt tình yêu và cảm giác an toàn của mười năm trước.

"P'Ling, chị ngủ không được à!" Orm ngạc nhiên nói, chẳng lẽ LingLing cũng không quen khi không có nàng ngủ bên cạnh?

"Nếu không có cô làm phiền thì có lẽ tôi đã ngủ lâu rồi." LingLing vẫn cảm thấy là do Orm làm ồn, vì nghe thấy Orm trở mình liên tục, nên cô mới không ngủ được.

"Người ta thật sự ngủ không được mà, hơn nữa em không thích ngủ một mình, chăn có chút lạnh." Orm giả vờ đáng thương nói.

"Cô mở điều hòa lên là được." LingLing biết Orm rất sợ lạnh.

"Không phải chị không thích mở điều hòa sao?" Nàng nhớ rất rõ, mặc kệ nóng hay lạnh, cho tới bây giờ LingLing đều không thích mở điều hòa ngủ, nàng từng nghe nói là chứng sợ hãi điều hòa.

Nếu không bật điều hòa, thì với một người vốn sợ lạnh như Orm e là cả đêm cũng không ngủ yên.

"Cô lại đây đi, tuy nhiên không được động tay động chân." LingLing miệng tuy nói rất nghiêm nghị, nhưng vẫn không nhịn được mà mềm lòng.

Orm nghe LingLing cho phép, lập tức vạch chăn nhảy xuống, nhanh chóng leo lên trên giường của LingLing, liền lập tức ôm chặt lấy LingLing.

LingLing vốn không muốn cho Orm ôm, nhưng khi tay chân lạnh lẽo của Orm dán vào trên người mình, cô lại mềm lòng, cố chờ một chút, chờ cho tay chân Orm trở nên ấm áp, thì sẽ không cho nàng ôm nữa. Hiện giờ cứ để cho nàng ôm một lát vậy, chỉ một lát thôi, LingLing thầm nghĩ.

Orm Kornnaphat ôm toàn thân ấm áp của LingLing, nàng cảm thấy cực kỳ hạnh phúc. LingLing thật sự rất tốt với nàng, rõ ràng tay chân lạnh như băng của nàng dán trên người cô, nhưng LingLing vẫn xem như không có gì, LingLing cũng chưa bao giờ phàn nàn cái gì.

"Có lạnh đến chị không?" Orm hỏi.

"Sau này chuẩn bị một ít thuốc cho cơ thể của cô đi, mỗi khi đến mùa đông, tay chân đều lạnh như vậy, không thể cứ để như vậy mãi." LingLing cảm giác được tay chân Orm truyền đến nhiệt độ lạnh như băng liền nói.

"Người ta nói, tay lạnh người yêu sẽ thương, tay nóng ba mẹ thương." Orm không chút nào để ý đến thể chất của nàng, tay chân lạnh, LingLing sẽ giúp nàng sưởi ấm.

"Vậy cô mau chóng tìm người yêu đi." LingLing nhẹ giọng nói.

"Được thôi, sau này em sẽ tìm người rất yêu em, sau đó đối với em thật tốt." Orm nói giỡn.

"Không cho phép cô ôm tôi!" LingLing đẩy Orm ra lạnh giọng nói.

Orm vừa mới bị LingLing đẩy ra lại lập tức dính lên.

"Em càng hi vọng người đó là LingLing Kwong." Orm ôm chặt lấy LingLing nỉ non nói, thanh âm rất nhỏ, nhưng mà vẫn để LingLing nghe được, chẳng qua LingLing lại coi như không nghe thấy.

"Cô mà dám ôm tôi lần nữa, tôi liền đạp cô xuống giường." LingLing thấp giọng cảnh cáo, Orm tựa như kẹo cao su, chỉ cần dính là gỡ không ra nổi, thật sự thì LingLing cảm thấy cô không nên dung túng Orm như thế.

Orm nghe vậy liền hơi thả lỏng, không cho chính nàng ôm LingLing chặt quá, phải biết rằng từ trước đến nay, LingLing nói được là làm được.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net