p1. Kẻ đơn độc.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trương Khởi Linh bước từng bước nặng nề, bàn chân dẫm đạp qua những bụi gai dưới chân, hai mắt lạnh lùng quét xung quanh hắn.
Đời này hắn chưa bao giờ trải qua sinh ly tử biệt càng ko nói đến tình yêu nam nữ. Trương Khởi Linh sinh ra cho đến giờ hắn mãi mãi ko nhớ chính mình sinh ra ở đâu.
Hắn hẳn là quái vật đi.
200 năm sống trên đời kí ức chưa một lần được lưu giữ, lòng hắn trống rỗng cô đơn trải qua từng ngày.
Hắn ko hề biết bản thân cách 20 năm lại đánh mất kí ức một lần. Cứ như vậy đơn bac lang thang khắp nơi.
Cước bộ hắn chậm dần dừng trước một tấm bia đá lớn hay chính xác hơn là một ngôi mộ cổ.
Bàn tay bất giác đưa lên mân mê dòng chữ cổ, phiến đá đen tuyền khắc lên từng nét chữ trắng muốt.

Bất giác cơn đau từ nơi lồng ngực khiến hắn đau đến nghẹt thở.
Từng trận cuồng phong vây quanh ngôi mộ lóe lên những luồng sáng bạc khổng lồ. Hắn đưa tay che lại mắt xung quanh khu rừng bắt đầu náo loạn một đàn chim ưng lao đến khu mộ cổ tạo ra kết giới thông thiên bao kín ngôi mộ.
Từ trong luồng sáng một bàn tay trắng nõn vươn ra, dần dần những luồng sáng biến mất cuồng phong nhanh chóng bị đánh tan lông vũ bay đầy trời.
Xung quanh ngôi mộ hãm sâu xuống lòng đất tạo ra một hố đen rộng lớn, ngay giữa khoảng không xuất hiện một người con trai, lông vũ đen nhánh rơi trên làn da y hóa bạch ngọc rơi trên nền đất. Cả người của y được bao bọc trong lớp áo lông vũ trắng muốt, mái tóc suông dài đỏ chói rũ trên làn da trắng ngần tựa như tuyết thanh thuần không nhiễm bụi trần hệt như tinh linh tuyết lạc giữa hồng trần phức tạp. Y mỉm cười lướt qua phiến đá đến bên cạnh hắn nhẹ nhàng hôn lên môi bạc mỏng, âm thanh ko nén khỏi vui mừng.
-Khởi Linh ........ta tìm thấy ngươi rồi.
Hắn lạnh lùng hất y ra xa, âm trầm nói.
-Ngươi là ai?.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#khánh #tran
Ẩn QC