11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đây là truyện mình dịch lại của một bạn người Trung gửi cho mình, bạn ấy có mấy truyện hứng lắm viết hay nữa, tưởng cũng nhanh mà tốn thời gian ghê nên không dịch nhiều. Truyện này là một trong những bài tâm đắc nhất của mình, hứng kinh khủng, dịch mới được nửa bài là đã... rồi.TRAI HÙNG LỠ VẬNVào đầu thời nhà Thanh, phong trào phản Thanh phục Minh nổi lên ở phía nam, họ huy động rộng rãi nhân lực, phát triển lực lượng của mình và chuẩn bị cho cuộc chống lại đại Thanh, rất nhiều cuộc nổi dậy bị hủy diệt và áp đảo. Xã hội rối ren, bất ổn, có bao nhiêu anh hùng bị giết và đủ mọi tầng lớp khác. Những vào ngày này, phủ của Tiểu đao Lưu bên ngoài kinh thành đã chào đón một vị khách đặc biệt.Đây là con phố Thái giám nổi tiếng, nam nhân ra vào hầu hết đều có sắc mặt trắng bệch, thấp thỏm, chính là những hoạn quan nghỉ ngơi trong cung đến con phố này để giải trí, cũng có rất nhiều những hoạn quan giàu có và quyền lực ở đây. Lưu dinh thự là ngôi biệt thự bắt mắt nhất trên con phố này, ngôi biệt thự của đao tử tượng Lưu Dương. Trước cửa nhà đã có một hàng dài, hầu hết là các bậc cha mẹ trung niên mặc quần áo rách rưới và mặt mũi nhếch nhác, với những đứa con trai dưới mười tuổi của họ đang khóc. Đúng vậy, họ đến đây để nộp đơn cho đợt tuyển dụng thái giám này.Nhưng có một người nổi bật giữa đám đông, anh ta là một người đàn ông tuấn tú, cao lớn, vạm vỡ và cường tráng, hai tay buông thõng trên đầu gối, trên người mặc một bộ võ phục. Thoạt nhìn, anh ta trông giống như một người đàn ông trong rừng xanh quanh năm luyện võ. Hắn bình an vô sự xếp hàng, mọi người xung quanh với ánh mắt kinh ngạc và sợ hãi không dám tiến tới, thật không thể tin được một người như vậy lại đến xin làm thái giám. Cảm thấy những người xung quanh đang tò mò nhìn, người đàn ông lộ ra vẻ xấu hổ, nhưng ánh mắt vẫn kiên định.Đoàn người tiến lên một cách có trật tự, có cặp ra về mừng rỡ cầm trên tay số bạc đủ sống cho gia đình hai năm, có cặp thì mặt mũi phức tạp, không được chọn, không kiếm được tiền, chỉ có thể tự trách mình có lỗi nhưng cảm thấy bất lực, một số cặp vợ chồng ăn xin vất vả, con cái không đạt yêu cầu không được vào cung, nhưng dù có van xin thế nào thì người trong nhà họ Lưu cũng không bao giờ chịu.Sắp đến lượt người đàn ông cao lớn, anh ta loay hoay nhìn cổng của Lưu biệt thự, nhưng anh biết mình không còn lựa chọn nào khác. Đúng lúc này, có tiếng chiêng, tiếng trống, tiếng pháo nổ vang trời, một ông trung niên đi trước, mặc áo gấm mừng rỡ, ai nấy đều nhìn ông. các người phụ việc của Lưu gia đã tạm dừng ghi danh và chào hỏi."Chúc mừng tổng quản Tô, đại quan! chủ nhân của tôi đã chuẩn bị xong, chỉ chờ ngươi đến chuộc!" Lúc này, Lưu Dương cũng bước ra, trên tay cầm một tấm vải đỏ gói hộp gỗ. Viên thái giám đặc biệt vui mừng khi nhìn thấy chiếc hộp, vội vàng chào hỏi: "Lưu sư phụ, lão phu đã chuẩn bị sẵn một ngàn lượng bạc đến chuộc bảo bối của ta!" Lưu gia hạ lệnh nhận bạc và giao "bảo bối" cho viên thái giám. ông ta cầm lấy "bảo bối" hai tay run rẩy ngồi phịch xuống đất, gõ đầu ba cái rồi kêu trời: "Tổ tiên, tổ tiên ở trên, con cháu họ Tô đã chuộc lại bảo bối, giờ đây đã trở lại một người hoàn chỉnh".Các thái giám trẻ tuổi xem náo nhiệt ở bên nhìn thấy cảnh này không khỏi đau lòng, không khỏi nghĩ đến "của quý" của mình còn bị lưu giữ mà đổ ánh mắt ghen tị. Những người thái giám nhìn thấy cảnh này, như nhìn thấy tương lai của chính mình, không khỏi ảm đạm. Đồng thời, Lưu Dương và Tô thái giám cũng chú ý tới người đàn ông "đặc biệt" này và tiến tới hỏi chi tiết.Người đàn ông trả lời tên là Đông Minh, quê ở Tứ Xuyên. Anh ấy ba mươi ba tuổi. Bởi vì anh ấy là một người có võ công khi còn trẻ, anh ấy đã đột nhập phủ một lão gia và giết hại một nam gia nhân để cướp của và trở thành tội nhân của triều đình, bị triều đình truy lùng, sau đó bị bắt giam vào ngục, một thời gian sau vượt ngục và lang thang khắp nơi. Sau đó, anh ta phải về quê hương, thái giám Tiểu Quý, anh ấy khuyên tôi chỉ cần tịnh thân vào cung làm thái giám, sau đó có thể quét sạch quá khứ, tội danh. Đây là tài thư tiến cử của Tiểu Quý và bạc để trả phí tịnh thân.Nói xong đưa một bức thư và hai mươi lượng bạc, Lưu Dương nhận tờ giấy và đồng ý lấy số bạc. Nhưng tổng quản Tô ở bên cắt ngang, "Ta nghĩ ngươi cũng là người có tài trí phi thường, vào cung làm thái giám thấp kém thật là đáng tiếc. Ta hiện tại có quen với vài vị vương gia, họ cũng rất cần gia nhân làm việc, nếu ngươi thích, ta giới thiệu ngươi với họ? " Cám ơn ngài tổng quản đã thương xót, chính điều này càng làm tiểu nhân muốn vào cung hầu cận ngày hơn. Nửa đêm, Đông Minh ngồi xếp bằng trong căn phòng ở dinh thự của Lưu Dương, trước khi tịnh thân, anh cần tống sạch những chất bẩn thỉu trên cơ thể để tránh lây nhiễm trùng, đã ba ngày rồi, ngày mai sẽ là ngày yêm cát. Do đã trả phí tịnh thân nên việc đối xử tốt hơn nhiều, không giống như những đứa trẻ từ các gia đình nghèo bị nhốt tập thể trong một phòng. Bây giờ không có ai xung quanh, Đông Minh đã hoàn thành việc tắm rửa của mình, và quần áo của anh ấy đã được cởi bỏ, anh ấy trần truồng, ánh trăng chiếu vào qua cửa sổ hé mở. Đông Minh không thể không nhìn lên, và suy nghĩ của anh cũng bay ra khỏi bầu trời ...Hai tháng trước, anh vẫn đi thăm bạn bè trong nam. Rất nhiều Anh hùng đã chống lại triều đình, Đông Minh và những người bạn của anh cũng không ngoại lệ, họ gia nhập hội phản Thanh phục Minh. Đông Minh cùng một nhóm bạn, có người góp tiền, có người góp công sức, nhưng vì sống ở phương Bắc nên ít đóng góp, sinh lòng hỗ thẹn. Lúc này, thủ lĩnh của hội đề nghị, cần có người ở trong cung để cung cấp thông tin cho hội chống lại triều đình, ông ta cũng cho rằng chỉ có thể làm thái giám mới có thể vào cung, thân phận của người này rất nhạy cảm và anh ta không thể rời Tử Cấm Thành một cách dễ dàng. Hiện tại cần tìm người có thể chấp nhận việc thiến để tiến hành kế hoạch. Tất cả các người có mặt ở đây đều là nam giới, ai cũng hiểu ý nghĩa của việc làm thái giám, cắt đứt căn mệnh tử, dục thể, trở thành không nam không nữ. Đây là một sự hy sinh rất lớn của mọi người, cả phòng im lặng một lúc. Đông Minh tự nghĩ rằng mình đã có con trai, và ông ấy không sợ phải tuyệt tử tuyệt tôn, kung fu của ông ấy lại đang gặp phải một trở ngại, vì vậy, ông tình nguyện là người vào cung trước ánh mắt ngưỡng mộ và đồng cảm của mọi người. Khi suy nghĩ của anh quay trở lại, Đông Minh biết rằng dù sao anh cũng không thể trở lại, vì công lý! Anh không khỏi nhìn xuống nơi mà ngày mai sắp phải chịu đựng. Bộ lông dày và hoa lệ, cái túi căng to bằng nắm tay người lớn, và cái dương vật dày, màu nâu nhạt dài hơn một tấc trước khi cương cứng. Anh ta biết đêm nay là đêm cuối cùng mà bộ phận đáng tự hào này vẫn thuộc về mình, thầm thở dài, tâm trạng rối bời nhìn xuống hạ thể.Bộ bảo bối hùng vĩ này đã mang lại cho anh sức mạnh to lớn và tài năng võ thuật khác hẳn người thường, anh đã vượt qua hàng chục năm tích lũy võ thuật mình từ khi còn trẻ, nhưng đồng thời cũng có tính cách háo thắng, vì vậy thường xuyên mất kiểm soát, hại người khác, cũng chính là khiến cho vợ anh ta không chịu nổi. Bộ môn bát quái đặc biệt chú trọng đến động tác chân, khi đi vòng tròn cần phải kẹp đũng quần, có nhiều ma sát vào hạ thể, dương vật to lớn này dưới thân lại trở thành cản trở sự tiến bộ, nhưng anh ta vẫn không thể chịu đựng được, không chịu nỗi cảm giác mất mác vì dương vật này mang đến khoái cảm tột cùng mỗi khi quan hệ, nhẹ nhàng dùng tay to vuốt ve hạ thể, tối hôm nay tận hưởng lần cuối cùng khoái lạc của nam nhân, anh ta khẽ dùng tay chạm vào đầu khất to tròn đã xuất dịch nhờn, nhẹ nhàng xoa bóp 2 viên ngọc to lớn, một tay mân man vùng ngực vạm vỡ nơi đầu vú nhạy cảm, tâm trạng hối tiếc khi biết sau đêm nay sẽ không bao giờ đạt được cảm giác lạc thú này nữa, hơi thở ngày càng gấp, tay không ngừng vuốt ve trụ của quý, âm thanh nhọp nhẹp của thứ nước dâm dục làm tinh thần Đông Minh như u mê để tận hưởng lần khoái lạc cuối cùng, anh ta ngửa mặt lên cao như cố thở, dòng tinh khí đầy nhựa sống xuất ra khỏi dương vật hai tấc đang cứng như gỗ lên mặt và mái tóc đen nhánh, tinh khí bắn cả lên bộ ngực căng đầy, chảy thành dòng xuống bụng và háng, nước mắt anh ta cũng trào ra, thương cảm cho số phận bảo bối ngày mai.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#linh