Nô lệ Mông Cổ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngọc Long tỉnh dậy và thấy mình trần truồng, và bị trói vào một cái cọc trong một căn phòng có vẻ là nhà giam. Anh ba mươi mốt tuổi, kết hôn được sáu năm và có một bé trai. Anh ấy cảm thấy khát và tìm thấy một cái bát chứa đầy nước trong một cái bát đặt cạnh mình. Anh ấy đã uống gần hết nước trước khi thích nghi với tình trạng của mình. Sau một vài phút, anh ta hét lên, "Có ai ở đây không?"
Lúc đầu không có gì xảy ra, nhưng sau đó một giọng nói đáp lại, "Có, tôi ở gian bên cạnh này", Ngọc Long phát hiện ra rằng đồng liêu của mình tên là A Cửu, trẻ tuổi và cũng trong tình trạng giống mình. Ngọc Long hỏi A Cửu chuyện gì đã xảy ra và tại sao họ lại khỏa thân và bị trói trong nhà kho. Đầu óc Ngọc Long hỗn loạn, may mắn là có A Cửu nhắc lại những chuyện đã diễn ra. A Cửu nói rằng thành trì của họ sau nhiều tháng bị vây hãm đã bị quân Mông Cổ đánh chiếm, chúng đã cho thảm sát cả thành, tất cả già trẻ gái trai đều bị giết hại dã man, nhưng không biết vì lí do gì mà chúng tha cho một số nam giới trẻ tuổi. A Cửu còn nói họ đã bị nhốt ở đây cỡ 2-3 tuần, tuy hơi ẩm thấp nhưng điều kiện sống khá tốt, ăn cơm có thịt, nước luôn sẵn sàng, không ai đánh đập họ cả.A Cửu chưa kịp kết thúc câu chuyện của mình thì một Người đàn ông Mông Cổ bước vào nhà kho, nhìn Ngọc Long và nói bằng một thứ tiếng Việt khá sõi, "Cuối cùng cậu thức dậy!" Ông ấy đã kiểm tra Ngọc Long từ đầu đến chân và nở một nụ cười cho thấy ông ấy hài lòng. Cuối cùng Ngọc Long hỏi, "Tại sao tôi khỏa thân và điều gì sẽ xảy ra với tôi?" Người Mông Cổ nói với anh ta, "Nhu cầu sử dụng ngựa của người Mông Cổ ngày một cao cho nhiều hoạt động, lượng ngựa tốt không đáp ứng cho những nhu cầu bình thường như đánh xe hay kéo đá nữa. Vậy nên sử dụng thái giám thay thế ngựa đang thành trào lưu mới ở Mông Cổ, những người được lựa chọn sẽ phục vụ như những con ngựa hai chân của người Mông Cổ và giúp xây dựng một đế chế mới." Cuối cùng Ngọc Long hỏi, "Tại sao tôi khỏa thân và điều gì sẽ xảy ra với tôi?" Người Mông Cổ nói với anh ta, "Những tên ngoại tộc kém cỏi như các ngươi bây giờ sẽ trở thành những con vật làm việc gánh vác, phục vụ như những con ngựa hai chân của người Mông Cổ và giúp phần xây dựng một nền văn minh mới. Sau khi Mông Cổ mở mang bờ cõi, Nhu cầu sử dụng ngựa của người Mông Cổ ngày một cao cho nhiều hoạt động, lượng ngựa tốt không đáp ứng cho những nhu cầu bình thường như đánh xe hay kéo đá nữa. Những nhà lãnh đạo Mông Cổ đã thảo luận về các vấn đề đạo đức của việc bắt những người đàn ông của những dân tộc không chịu khuất phục làm nô lệ và sử dụng chúng như sức kéo giúp phần xây dựng một thế giới mới tốt đẹp hơn cho người Mông Cổ". Người Mông Cổ nói rằng, "Thượng đế đã tiền định những dân tộc thấp kém phải làm nô lệ chho người Mông Cổ trong Thời đại Mới đã bắt đầu. " Ngọc Long (và A Cửu) choáng váng trước những gì họ nghe được.Người đàn ông Mông Cổ, người mà sau đó họ phát hiện ra tên là Tốc Bạt Đa, đã nói với Ngọc Long rằng bởi vì ông ta đã có những chú chó còi khác làm "con ngựa" cho gia đình anh ta để kéo xe hoặc càn ruộng cho ông ta, anh ta đã bán Ngọc Long để lấy tiền mặt cho một thương gia chuyên buôn bán Thái giám. Tốc Bạt Đa nói với Ngọc Long rằng ông ấy mong người thương gia sẽ sớm đến để bán hàng.Hai ngày sau, người lái buôn, một người đàn ông béo tên Ngột Xích, đến trang trại của Tốc Bạt Đa trong một chiếc xe người kéo sang trọng với mười lăm nam giới da đen trưởng thành và mười một thanh niên đủ mọi dân tộc bị trói tay sau lưng bị dẫn theo phía sao và hộ tống bởi khoảng 10 binh sĩ Mông Cổ oai hùng. Ngồi cùng xe người kéo với Ngột Xích còn có hai người Mông Cổ khác có vẻ là hầu cận chuyên chăm sóc những món hàng cho Ngột Xích. Ngột Xích đã khám cho Ngọc Long và trả cho Tốc Bạt Đa 10 xâu tiền. Với hai tay bị trói sau lưng, Ngọc Long bị cho gia nhập vào đoàn những thanh niên bị dắt theo chiếc xe người kéo. Sau khi Ngọc Long được người chăm sóc chỉ cho nơi để đứng, Ngột Xích cho chiếc xe kéo và bắt đầu hướng đến chợ nô lệ gần nhất. Khi chiếc xe kéo đi qua các thị trấn trên đường đến đích, những người Mông Cổ trẻ tuổi đã chế nhạo những người thanh niên khỏa thân trước và sau xe kéo bằng những câu như, "Các tên hèn mọn giờ đang nhận được những gì xứng đáng vì đã không khuất phục trước người Mông Cổ". Những lời chế nhạo khác nhằm nhắc nhở những người đàn ông bị ràng buộc rằng tương lai của họ là kéo xe ngựa và kéo cày.Sau cuộc hành trình bốn ngày, chiếc xe kéo đến ngoại ô của một thành phố lớn và dừng lại ở nơi bán đấu giá nơi hai mươi bảy người thanh niên được sắp xếp và những tấm biển đặt quanh cổ họ, ước tính tuổi và cân nặng của họ. Họ được dẫn đến một nhà vệ sinh lớn, nơi một tên sĩ quan vận khôi giáp nói với họ, "Những tên hèn mọn các ngươi phải được sửa đổi theo luật định mới được Khả Hãn ban hành của trước khi chúng ta có thể bán hợp pháp trên thị trường. " Ngọc Long nói, "Kuataj Định mới? Ý ông là gì, thưa thượng quan ? " Tên sĩ quan trả lời, "Ngươi chỉ được nói khi được chủ nhân của mình hỏi. Nhưng câu hỏi của ngươi rất hay nên ta sẽ trả lời ngươi ràng: Tất cả các ngươi sẽ bị thiến, và đó sẽ là lời nhắc nhở thường xuyên về thân phận thấp hèn của các ngươi ở Đế chế Mông Cổ. " Ngọc Long và những người xung quanh khác bị sốc, choáng váng, và một số con bắt đầu khóc. Nhận thấy phản ứng của họ, Trung sĩ nói, "Hãy khóc bao nhiêu tùy thích, nhưng các ngươi sẽ bị thiến. Đó là luật! Chúng ta sẽ không cố ý làm tổn thương bất kỳ ai trong số các ngươi trong quá trình này, nhưng nó sẽ được thực hiện ngay hôm nay để các ngươi có thể hồi phục và sẵn sàng bán trong vòng 1-2 tuần. "Trong vòng mười lăm phút, một số binh lính Mông Cổ đã tiến đến chuồng ngựa và bắt đầu chuẩn bị cho việc thiến những người thanh niên. Mỗi người trong số hai mươi bảy thái giám mới đều bị trói theo kiểu đại bàng xòe rộng ở một phần của tấm lót sàn đấu giá và một thầy lang Mông Cổ bắt đầu bôi thuốc giảm đau vào hạ bộ mỗi tên hèn mọn. Sau đó, một người lính Mông Cổ khác giữ bìu của nhưng thái giám tương lai và kéo căng chúng xuống càng xa càng tốt trước khi dán dải vải màu xanh lá cây rất chặt quanh đầu mỗi hòn dái. Một dải vải màu xanh lá cây khác đã được gắn chặt vào các hòn dái của họ ngay bên dưới dải đầu tiên. Ngọc Long thở hổn hển khi các dải vải được siết chặt đầu túi bìu của anh ấy, một cơn đau rất nhỏ nhưng xuyên thấu lên từ hai hòn dái đến giữa bụng và anh ấy cảm thấy hơi buồn nôn! Sau mười lăm phút hoặc lâu hơn, anh ta không cảm thấy đau nhiều. Sau khi tất cả hai mươi bảy thái giám được buộc dái, những người lính Mông Cổ đợi gần 4 canh giờ khi những hòn dái hồng hào bắt đầu chuyển sang màu đen và xanh lam, một Người Mông Cổ cắt từng hòn dái của những người thanh niên giữa hai dải màu xanh lục. Vì những hòn dái đã không được tiếp máu trong một khoảng thời gian khá dài và vải buộc khá chặt, chúng đã chết và chảy rất ít máu. Những người lính áo đen đang chờ đợi chăm sóc cho những người bị chảy máu và sử dụng thuốc đã chuẩn bị sẵn trên các vết thương để giúp chúng có thể hồi phục an toàn. Sau khi tất cả đều đã bị thiến, thầy lanng bắt đầu đi khâu lại những vết thương của những tên thái giám, và ra lệnh đưa họ đến các ô tạm cho nô lệ với lớp lót rơm, một cái thùng đựng chất thải và một chiếc vòng cổ có khóa bảy chân gắn vào tường của mỗi qô tạm.Mỗi ngày, thầy lang đến và kiểm tra từng thái giám mới trong khi những người lính khác cho họ ăn, đổ đầy bát nước và đổ xô chất thải của họ. Trong vòng hai tuần, tất cả thái giám đã lành lặn và sẵn sàng được tắm rửa và bán đấu giá. Các chủ buôn đều háo hức rao bán những tên thái giám của mình và một đám đông lớn theo dõi từ khán đài khi họ chờ đợi từng thái giám được xuất hiện, phô bày cho những người mua tiềm năng. Hầu hết đàn ông, phụ nữ và trẻ em Mông Cổ chỉ muốn nhìn thấy người thanh niên bị làm nhục và thích thú với việc Chủng tộc Mông Cổ hiện đang thống trị thế giới mới. Mỗi người trong số 27 tên hèn mọn có một sợi dây thừng quanh cổ, tương tự như một sợi dây buộc ngắn và tay của họ bị trói sau lưng khi những chàng trai Mông Cổ mười hai và mười ba tuổi dẫn họ đến phòng trưng bày tại kho đấu giá. Đối với mỗi Cậu bé Mông Cổ, họ tự hào được dẫn một tên hèn mọn bằng dây xích để đám đông thấy rằng thời thế đã thực sự thay đổi và những người thanh niên này giờ đây sẽ phải trả giá cho việc chống lại đế chế Mông Cổ. Khoảng chín mươi hai người, ngồi ở hàng ghế đầu, là những người đấu giá chính thức và có những que tính ngắn có đánh số từ một đến chín mươi hai để người bán đấu giá có thể biết ai đang thực sự trả giá. Những người thanh niên cảm thấy xấu hổ khi bị dẫn đi khỏa thân trước mặt rất nhiều người, kể cả trẻ em, và thậm chí còn xấu hổ hơn khi họ đã bị thiến với những tàn tích của bìu vẫn còn hiện rõ trên người.Người bán đấu giá bắt đầu bán thái giám khi từng tên thái giám được dẫn đến một giá đỡ cao bằng chân để những người đấu giá có thể nhìn rõ hơn về người thái giám. Những người thực sự quan tâm đến từng thái giám đã xuống và kiểm tra họ để xem họ có phù hợp với nhu cầu lao động của họ hay không. Do một đạo luật được Đế Chế Mông Cổ thông qua, không một thái giám nào được định giá không quá một lượng vàng để khuyến khích càng nhiều người Mông Cổ mua thái giám. Từng con một, từng con trong số 27 con đực bị thiến được bán cho khách hàng. Ngọc Long được mua bởi một Người Mông Cổ tên là Bạt Xích Luân, người sở hữu một cửa hàng điền trang lớn gần đó. Sau khi hoàn tất thủ tục giấy tờ sở hữu và trả giá, một dãy kí tự được xăm quanh cổ Ngọc Long nhằm đánh dấu quyền sở hữu của chủ nhân với Ngọc Long.Sau đó anh ta được dẫn ra ngoài đấu trường đấu giá, nơi anh ta ngạc nhiên khi thấy một cỗ xe màu đen, tương tự như những gì Ngột Xích sử dụng, và một Người Mông Cổ trẻ tuổi khác, tên là Ô Mã Đằng đang đợi họ. Ngọc Long cho rằng Ô Mã Đằng làm việc cho chủ nhân mới của anh ta. Thật kỳ lạ làm sao khi Ngọc Long nghĩ rằng mình đã được "sở hữu" bởi một người đàn ông khác! Ô Mã Đằng bắt đầu đeo dây nịt vào người Ngọc Long có một dây da ngang ngực và lưng trên và một dây khác quanh eo anh ta, với dây da chạy từ dây da trên cùng đến dây da dưới cùng quanh eo anh ta. Có hai bộ vòng ở mỗi bên của dây nịt thắt lưng y. Tay và cánh tay của anh ấy bị trói sau lưng bằng những sợi dây da khácNgọc Long tự hỏi làm thế nào anh ta có thể kéo chiếc xe kéo mà không sử dụng cánh tay của mình, nhưng chiếc xe được thiết kế khéo léo cho người kéo và Ngọc Long được buộc vào hai trục kéo xe hơi thò ra và những chiếc vòng ở mỗi bên thắt lưng của anh ta được gắn bằng móc vào rút trục, có nghĩa là thái giám sẽ sử dụng toàn bộ trọng lượng của mình để kéo chiếc xe. Sau đó, Ô Mã Đằng đội một chiếc dây cương trên đầu Ngọc Long, với một sợi dây mềm vừa vặn với miệng anh ta, và những tấm bịt ​​mắt được gắn vào để duy trì sự tập trung của anh ta vào nhiệm vụ trở thành một con thú kéo. Dây cương da được buộc lỏng lẻo ở phía trước xe bọ và một chiếc roi cũng có sẵn để khuyến khích thái giám nhanh hơn khi cần thiếtChủ nhân mới của anh ấy, ông Bạt Xích Luân, ngồi vào chiếc ghế dành người đánh xe, tự mình quất roi vào mông của chú ngựa trắng muốt, và Ngọc Long bắt đầu kéo xe và Chủ nhân của anh ấy. Sau mười hay mười lăm phút chạy lon ton trên đường, chủ nhân kéo dây cương để ngăn Ngọc Long lại, ra khỏi xe và đi kiểm tra tài sản mới của ông ta để chắc chắn rằng dây nịt và dây cương vừa vặn. Sau khi kiểm tra và chắc chắn mọi thứ ổn thỏa, ông Bạt Xích Luân đã trở lại ghế xe hơi và tiếp tục chuyến đi của mình. Khi Ngọc Long chạy lon ton trên đường, anh nhìn thấy những chú ngựa khác đang đi ở phía đối diện của con đường, cũng được sử dụng làm ngựa giống như anh. Anh nhận thấy con cặc trắng nõn, mềm nhũn của anh đang nảy qua lại giữa hai đùi anh khi anh chạy lon ton. Thời gian trôi qua khi Ngọc Long kéo chiếc xe trên đường đường đến điền trang của ông chủ, Ngọc Long giờ đây đã chấp nhận số phận của mình và quyết định rằng anh sẽ là chú ngựa kéo xe tốt nhất có thể và làm cho Chủ nhân của mình tự hào về anh.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#linh