Thầy Hai bắt rắn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thầy Hai là một ông già làm nghề bắn rắn độc trong làng. Thầy cũng kiêm luôn thầy thuốv làm nghề trị rắn độc cắn.

Tôi là một trai làng thất chí thất nghiệp nên được thầy Hai thuê về làm việc. Lúc mới về, thầy hứa dạy nghề thuốc cho tôi để tôi trở thành đệ tử ruột của thầy. Thầy ra điều kiện tôi phải làm việc chăm chỉ và biết nghe lời thầy dạy.

Tính thầy rất nghiêm trong việc bốc thuốc nhưng nhiều người đồn là thầy chỉ cho phép đàn ông con trai được đụng vào thuốc trị rắn cắn.

Một buổi chiều, sau giờ phơi thuốc, tôi cởi trần ra giếng tắm như thường lệ. Thầy Hai đang bận sao thuốc ngó sang thấy tôi đang dội nước. Chiếc quần xà lỏn quá mỏng bị nước ướt làm bộ đùm hiện ra trước mắt thầy. Thầy nhìn rồi cười xuê xoa.

-Con rắn hổ mang đang nổi lên rồi! Bắt nó làm thuốc tốt lắm.

Tôi khoảng 18 tuổi, to con và đẹp trai nhất làng. Tôi đang đến tuổi rậm rực chuyện trai gái nghe thầy so sánh của quý với con rắn thì phấn khích. Tôi rất tự hào với con giống của mình vì càng ngày càng to ra và cho tôi bao cảm giác sung sướng dù trong mơ. Thầy Hai hay nói tới chuyện hai hòn dái thanh niên mới lớn cũng chính là thang thuốc quý nhưng bây giờ khó kiếm. "Thời chiến tranh thì còn bắt được tù binh, xác quân giặc tử trận..."

Chợt nhớ ra tôi còn quên một mâm thuốc trên mái nhà, thầy Hai la lên:

-Mâm thuốc này là quý nhất, mày để ngoài mưa là thầy cắt dái mày thế chân thuốc con ạ.

Từ đó tôi thường bị hổ thẹn và kinh ngạc về sự tinh quái của người thầy hay hăm dọa cắt dái, dương vật của tôi ở bên dưới cồn cào trong cảm giác kỳ lạ.

Thầy Hai đã thấy rõ đũng quần của tôi. Tôi ngơ ngác nhưng trong lòng manh nha cơn cảm giác nhục dục kỳ lạ, chen lấn với sự tò mò về những lời nhận xét của thầy Hai.

-Mày cứ chểnh mảng là thầy cắt dái ngâm thuốc luôn. Thầy vẫn thường hay dọa như thế

***

Tôi thường hay lén lấy rượu thuốc của thầy Hai để uống. Thầy biết nhưng không nói gì. Có lần, uống rượu say quá, tôi làm vỡ chai rượu quý nhất của thầy.

Thầy Hai giận lắm nghiến răng rút cây roi mây trên chái nhà xuống định đánh đòn. Đó là lần đầu tiên thấy thầy Hai đòi đánh đòn.

Rồi sau đó có những trận đòn thật xảy ra khi sự nương tựa của tôi vào thầy càng thêm chặt chẽ. Tuy không đau đớn gì nhưng biểu lộ sự khuất phục của tôi đối với thầy.

Thế rồi một hôm, tôi say rượu và chuyện quên lấy thuốc vào lúc trời mưa. Thức dây, tôi chỉ biết mình bị thầy trói chân tay nằm ngữa vắt lên chiếc giường tre. Chiếc quần của tôi đã bị thầy tuột quá đầu gối. Thầy Hai lấy chiếc roi dí vào đầu con cu của tuổi dậy thì ngồng ngồng trước mặt thầy vừa lắc đầu.

- Mày nợ tiền thuốc tiền rượu của thầy nhiều quá, bây giờ tới lúc mày phải bị "bắt con thuốc" này trả nợ. Thầy nuôi con thuốc này lâu quá rồi.

ảm giác vừa rạo rực, vừa khát khao nhục dục theo hơi nóng của chiều hè oi ả bên ngoài khiến bìu dái của tôi mềm ra. Với vẻ nghiêm nghị đặc biệt, thầy rút trong chiếc hộp gụ cẩn xà xừ ba sợi dây màu vàng thắt vòng thòng lọng và tròng vào con cu đang ngắc nghoẻo như cột đầu con rắn trước khi làm thịt.

Móc vòng xong, thầy làm tiếp với hai hòn trứng dái như không buộc chặt. Người tôi nóng ran bởi nhục cảm lạ kỳ.

-Thầy bắt hồn mày rồi!

Nói xong thầy mới ngoắc ngón tay nghịch ngợm vọc phá cho con cu cứng lên. Thầy cọ xát lên mớ lông đen biếc từ phía dưới lên vai và lên khuôn mặt đang đậm dần những hàng râu lún phún. Đó cũng là niềm tự hào của tuổi mới lớn. Tôi mơ màng nhìn lên mái trần không dám nhìn thẳng vào mặt thầy.

-Hôm nay thầy phải cắt dái con ạ!

Tôi cố gắng chống chế nhưng thầy tỏ ra nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. Có lẽ đây là lần cuối cùng trong ấn tượng của tôi với sự vật bình thường của một tuổi thanh niên dữ dội, kịch liệt và ngoan ngoãn nhất.

Thầy Hai vuốt trên thân thể của một thanh niên đang trở thành đàn ông của tôi với sự thoả mãn in trên đôi mắt ma quái đến khó tả. Thì ra thầy đem tôi về nuôi chỉ để làm thuốc.

Thầy xiết sợi dây vàng trói con cu nằm lật ngửa lên bụng khiến nó không còn ngúc ngắc được nữa.

Tôi hít sâu vào lồng ngực chưa kịp phản xạ thì trên bụng biết thầy Hai đã đặt một chiếc hộp sắt lạnh lạnh, kiểu hộp đựng kim chỉ hoặc đựng cau trầu của các cụ ăn trầu. Từ trong hộp, thầy lấy ra một chiếc dao cau nhỏ và một cuộn dây chỉ đen, có chiếc kim may đã xâu sẵn :

-Để hôm nay thầy thiến mày, để chú ngoan ngoãn hơn nhé, không được cãi thầy! Thầy lại vuốt lên vuốt xuống xoa vào phần thân thể sống của tôi nối tiếp xúc giác êm ái. Bàn tay như có ma lực dữ dội. Tôi chỉ biết ngây ngất và vô lực trước người đàn ông kỳ quái này.

-Biết hậu quả sẽ khôn lường nhưng không thể nào cưỡng nổi:

-Hai dòn dái đẹp lắm, to, tráng kiện và đầy sức sống cho ta cắt về làm thuốc nào!

Thầy vừa xóc lắc con cu rồi lại hứng tay và móc hai ngón vào và kẹp cho da bìu nổi lên nhẩy nhượt. Thầy lại ấn sang cho ngón tay cái lên chiếc bìu da để hai trứng dái nằm lộ lên dưới lớp da mỏng trong nắm tay sần sùi của người quen làm lụng.

-Ôi! Non! Non! Non! Non! Lời thầy thoang thoảng, tay thầy khều chiếc dao sắc. Ngón tay cái thầy điệu nghệ ram ráp cứ co giản theo chiếc nắn, nhẹ nhàng chủ động trong từng luồng cực khoái của tôi. Tôi rên ư ư? một cách khoái lạc chưa bao giờ có trong đời. Thầy Hai lại nói:

-Cái này nó cường dương lắm, tinh trai tơ làm thuốc rất tốt, nhưng tốt nhất là hai hòn. Tôi cảm nhận được một sự sắc lạnh rất sâu. Đau nhói tận cùng. Thầy Hai đã lách đường dao bén ngọt... Nổi đau đớn khe khẽ cuộn trong sự dịu buốt từ ngón tay của tinh nghệ xoa nắn trên chiếc đầu dương vật. Thầy đã làm tôi phóng tinh trong lúc đó. Tinh trùng trắng đục của tôi đã bắn lên trúng cả gương mặt sạm sỡ của thầy Hai. Ngay lúc đó, thầy móc hai hòn dái ra, kẹp vào giữa ngón tay, rứt mạnh.

Đau đớn bất ngờ buốt thấu tận xương... Thầy cầm hai hòn lủng lẳng hoa qua hoa lại một cách mãn nguyện.

Ngón tay thầy lại thoăn thoắt cầm cuộn chỉ rút chiếc kim ra khâu lại vết thương. Thầy quẹt vào đó một chút mồ hóng lấy từ giàn bếp như người ta thiến lợn. Sự rát bỏng cùng với sự tổn thương, tôi đã bị một người đàn ông thiến để bắt làm nô lệ trọn đời, trong lúc tôi chuẩn bị rạo rực làm đàn ông thực thụ. Trên tay thầy là phần đời sôi nổi của tôi. "Ôi đau đớn" Tôi chẳng thể nào quên được cảm giác đó. Thầy Hai lại an ủi tôi rằng thầy đã làm tôi trở nên một người rất tốt. Thầy cho biết đã thiến qua 12 thanh niên có cặc hình đầu rắn chúa để làm thang thuốc này.

Thầy lấy rượu trắng rửa sạch máu trên hai hòn dái rồi mở khóa tủ thuốc bỏ hai hòn dái của tôi vào một bình rượu Xương Rắn Dái Người. Những hòn dái của những người "đệ tử" trước nằm trơ cuống dưới đáy bình.

"Những người càng to con thì hòn dái càng to ngâm thuốc càng bổ". Thầy nói một cách tự nhiên như làm thịt xong một con rắn hổ mang.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#linh