Xui thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Xui thật, chẳng biết hôm nay là ngày gì. Đường về nhà còn cả trăm cây số mà lại mắc mưa nữa (Mạnh Chu vội vã nhìn quanh). Ráng chút nữa đằng kia có nhà, xin vào trú tạm chắc không sao đâu nhỉMạnh Chu đến gõ cửa một ngôi nhà gần đấy- Ai đấy ạ (giọng một cô gái trẻ vang lên)- Cũng tại cơn mưa nên cô thông cảm cho tôi vào trú nhờ được không ạ? Ngoài trời mưa to mà còn trăm cây số nữa mới tới nhà tôi (Mạnh Chu run cầm cập)- Được chứ. Anh vào nhà đi, anh không ngại thì ở lại đến khi tạnh mưa rồi về cũng được- Cảm ơn nhiều lắm. Ơn này không biết khi nào mới trả xong- Ai đấy Tiêu Tử? (Tiếng một cô gái khác từ trong phòng vọng ra)- Anh này bị mắc mưa nên xin ở lại trú hộ. Tội nghiệp người ta đi đường xa - Mưa lớn thế này. Chị nghe tin trời có bão, e rằng anh ta không thể về trong hôm nay. Em vào bếp mang trà gừng ấm ra đây mời anh ấy uống cho đỡ lạnh đi Tiêu Tử- Em đi làm ngay đâyMạnh Chu say sưa nhìn cô gái, cô ta cắt ngang- Anh từ đâu đến?- (Anh ta hoàn hồn) à tôi từ vùng quê nghèo lên thành phố để đổi đời. Có mấy ngày nghỉ nên định về quê vài hôm rồi trở lại. Mưa thế này tôi cũng không lường trước được. Ngại quá (Mạnh Chu gãi đầu)- Anh cứ tự nhiên đi không sao đâu. Hoàn cảnh bắt buộc chứ đâu phải mình muốn đúng không. Quên giới thiệu với anh, tôi là Ái Di, tôi từng làm bác sĩ cho một bệnh viện. Nhà của tôi hiện tại cũng là nơi khám bệnh cho người khác. Còn cô bé kia là y tá phụ tôi trong lúc tôi chữa bệnh- Thật là khâm phục, chỉ có 2 người con gái mà lại xây dựng được cơ ngơi như vậy quả là điều không dễ. Tôi không nhận ra đây lại là một nơi khám chữa bệnh. Nó thật hoành tráng và lộng lẫy. Nhưng tại sao cô lại chọn nơi hoang vắng để xây một ngôi nhà sang trọng thế này?- (Ái Di phân trần) Không giấu gì anh, ở đây chúng tôi chuyên trị về da liễu và các bệnh theo mùa theo kinh nghiệm đã từng trải qua. Một nơi hoang vắng như thế này có thể giúp những người xa bệnh viện được cấp cứu kịp thời. Vì đường đến bệnh viện khá xa, nên thấu nỗi lo đó tôi quyết định xây nhà ở đây để dễ dàng chữa bệnh- Cô thật là tâm lý, nói mới thấy. Cô là bác sĩ da liễu hèn gì trông cô xinh xắn thật- Anh quá khen rồiNgoài trời mưa ngày một to- Trà gừng nóng nổi vừa thổi vừa uống đây (Tiêu Tử cười khúc khích) mời anh dùng tự nhiên ạ- Con nhỏ này, lâu lâu thấy trai cái tươm tướp tươm tướp hà- (Mạnh Chu mỉm cười, nhận lấy tách trà gừng ấm nóng) cảm ơn 2 cô nhiều lắm. À lúc nãy tôi có quan sát trên vách tường thấy khá nhiều tài liệu, hình ảnh về y khoa. Tôi không rành về y khoa cho lắm. Nhưng mà xin mạng phép hỏi cái củ bì sâm là gì thế thưa bác sĩ Ái Di? Lúc nãy tình cờ tôi đọc được mà không biết là gì- Bì Sâm? (Tiêu Tử lấy tay che miệng cười ngại ngùng) loại sâm đấy hiếm lắm đấy- Trên đời này tôi đã từng nghe nhân sâm, hồng sâm, hải sâm,... Nhưng thực sự là chưa bao giờ nghe đến bì sâm- (Ái Di ra hiệu cho Tiêu Tử vào trong) có chắc là anh muốn biết về bì sâm không? Rất nhiều người đổi đời, thậm chí xây được nhà cao cửa rộng nhờ bán bì sâm đấy- Cô làm tôi tò mò rồi đấy. Đó là loại sâm thượng hạng khó kiếm lắm sao?- Khó kiếm nhưng không phải là không có. Nhưng người sở hữu bì sâm thường đấu tranh tâm lí khá dằn vặt trước khi bán- Vậy tìm nó ở đâu? Nhà tôi cũng nghèo nên nếu có thể thì tôi cũng muốn tìm bì sâm để bán. Cô có thể chỉ tôi nơi tìm thấy bì sâm không?- Thực chất là anh cũng có 1 củ bì sâm (Ái Di ngượng ngùng) anh nhìn xuống dưới đi, cái khúc trong quần anh dùng để đi tiểu, đó gọi là bì sâm đấy. Nhiều người đàn ông nghèo nhờ bán cái khúc đấy mà giàu lên rõ rệt- (Mạnh Chu hốt hoảng) Thật không? Tôi không nghĩ người ta lại mua nó làm gì? Hôm nay có dịp nên được mở mang tầm mắt- Chuyện bình thường mà anh, thường thì đàn ông hết thời, không có khả năng tình dục nữa mới tìm đến đây để bán bì sâm- Lúc còn trên thành phố tôi có nghe nói mấy tiểu thư con nhà giàu mua bì sâm để làm đẹp. Tôi không nghĩ nó lại là dương vật của tôi. Cô là bác sĩ da liễu, thì ra cô chính là người cung cấp bì sâm à- (Ái Di gật đầu) nhiều người đến đây có cơ hội giàu lên đấy anh ạ. Trước tiên là giá của một củ bì sâm rất cao. Về sau này, do bị cắt đi nên không còn ham muốn nữa tiết kiệm được một khoảng chuyện gái gúTiêu Tử đứng ở góc phòng mà hóng hớt, cô bé cười khúc khích như được mùa- Thôi cũng trễ rồi để em dọn cơm cho 2 người ăn ha. Trời cũng gần tối rồi không còn sớm nữa- (Ái Di vừa ăn vừa nói) anh ăn cho no đi. Tối nay ở lại đây ngủ không vấn đề gì đâu. Vì nhà tụi em để chữa bệnh nên không gian rất rộng, đủ chỗ cho 3 4 người nữa- Được thế thì tốt quá, nhà tôi còn xa nếu như không có các cô giúp thì không biết thế nào. (Ăn được một lúc, Mạnh Chu rụt rè hỏi) Ái Di, cô còn nhận mua bì sâm không? - (Ái Di đứng hình một lúc) Anh muốn bán sao? Anh biết cái đó là cái quí giá lắm không? Bán đi không nối lại được đâu, mỗi người đàn ông chỉ có 1 củ bì sâm duy nhất và nó không thể mọc lại đâu- Tôi biết chứ nhưng nhà tôi nghèo lắm. Tôi cũng muốn thử một lần sống trong giàu sang để xem cảm giác như thế nào- Anh bao nhiêu tuổi rồi?- Năm sau tôi tròn 30- Bằng tuổi em rồi. Còn con bé Tiêu Tử qua sinh nhật là nó tròn 22 tuổi. Anh vẫn còn trẻ lắm, sức trai còn dài giữ lại mà tận hưởng cuộc sống chứ, sao lại bán? - Tôi cũng không có hứng thú chuyện gái trai cho lắm. Nên bán đi cũng không ảnh hưởng bao nhiêu đâu- Anh cứ suy nghĩ kĩ đi, quyết định là của anh. Giữ lại xài tầm 10 năm tới quay lại vẫn chưa muộn mà. Nhưng nếu anh đã nghĩ thấu đáo thì tối nay có thể quay lại- Anh yên tâm đi chị Ái Di lấy bì sâm nhanh lắm (Tiêu Tử hào hứng chen vào cuộc trò chuyện)Đêm đến tầm 9 giờ tối- (Mạnh Chu gõ cửa phòng gọi Ái Di) Tôi quyết định rồi. Tôi sẽ bán nó cho cô- Nếu anh đã nói thế thì anh vào phòng mổ đợi một lát đi. Em chuẩn bị dụng cụ rồi tới sau- (Mạnh Chu theo lời Ái Di mà làm, ngồi ở góc phòng mổ anh ta trầm tư) Cơ hội chỉ có một lỡ không còn cơ hội để bán con cu này thì lấy tiền đâu để sống giàu sang được. Mà không hiểu sao 2 cô gái này có tiền để mua cái của nợ này nữa- Anh định bán thiệt hả? Không giữ lại sao (Tiêu Tử ngạc nhiên khi thấy Mạnh Chu ngồi chờ trong phòng mổ). Anh còn chờ gì mà không cởi đồ ra rồi nằm lên bàn mổ đi. 2 chăn gác lên 2 cái đệm này để banh háng ra một lát chị Ái Di vào lấy bì sâm cho lẹ- Tôi thấy 2 cô làm việc này một cách chuyên nghiệp quá. Chắc các cô đã từng làm với nhiều người rồi hả?- Nhiều lắm không đếm xuể (vừa nói Tiêu Tử vừa cột dây cố định Mạnh Chu trên bàn mổ). Một năm có khi chừng 15-20, có năm 1-2 người. Mà đa số là đàn ông hết đát ngoài 40 họ mới bán thôi. Còn trường hợp trai trẻ như anh thì lần đầu em mới gặp. Hàng hiếm đấy - (Mạnh Chu cười trừ) tôi không nghĩ là cái này lại có giá cao như vậy. Nhưng mà ngoài bì sâm thì mấy cô có mua trứng dái không?- (Tiêu Tử cười phá lên tinh nghịch) anh tính bán 2 viên ngọc tinh luôn à? - Ừ, nếu các cô mua thì tôi bán luôn - Quan trọng là anh có dám bán hay không thôi hà. Ngọc tinh tụi em mua về để chiếc xuất làm mặt nạ. Bán hết, bộ anh tính về làm thái giám hả?- Tôi cũng chỉ muốn sống cuộc sống bình thường thôi nhưng thấy nó có giá cao nên tôi không ngại bán đi đâu- Tùy anh, bán hết nguyên bộ này là giàu luôn ấy, đổi lại anh không thể ân ái gái trai nữa đâu. Cái gì cũng có cái giá của nó. Quyết định của anh thì tụi em không cản. Nhưng mà trước khi cắt nó khỏi người thì anh để em làm cho anh sướng một chút. Lâu rồi em không được chạm vào cu của đàn ông (Tiêu Tử sốc lấy con cu lên xuống nhịp nhàng)- Ôi sướng thế Tiêu Tử, hơn 2 năm nay tôi đã không đụng chạm gì tới con cu của mình để tập trung làm ăn. Không ngờ hôm nay được bàn tay nữ nhi chạm vào, nó sướng khó tả luôn ấy. Aaaa... Đừng dừng lại nha Tiêu Tử Ái Di mang bộ dụng cụ phẫu thuật vào phòng mổ- Dừng lại đi Tiêu Tử đừng sục cu anh ta nữa (Ái Di ra lệnh). Việc xuất tinh sẽ làm anh mệt nên cắt lấy bì sâm sẽ gây nguy hiểm. Trước tiên anh phải kí vào giấy cam kết để tụi em có cơ sở cắt cu của anh mà không liên quan tới pháp luật- (Mạnh Chu không chần chừ) Tôi kí, có cơ hội làm giàu lại được 2 cô gái xinh đẹp chăm sóc nên tôi không hối hận đâu- Giấy đã kí xong, thôi không còn sớm nữa em sẽ làm nhanh nhất có thể để còn cho anh nghỉ ngơi (Ái Di đeo găng tay nghe một tiếng tách quen thuộc) chuẩn bị chưa Tiêu Tử?- Em sẵn sàng rồi chị- (Ái Di giơ tay ra hiệu cho Tiêu Tử chuẩn bị kim tẩm thuốc tê, trong lúc đó cô bôi thuốc sát khuẩn vào con cu Mạnh Chu) Em sẽ ghim cây kim này vào cu của anh. Nó như kiến cắn thôi, khi nào anh không còn cảm giác nhói nhói ở con cu nữa thì báo cho em nha- (Cây kim đi gần hết con cu) Aaaa... Tôi không còn cảm giác gì nữa- Ủa người bình thường cây kim chỉ đi tới đầu cu là thuốc đã ngấm rồi. Có vẻ như Tiêu Tử bôi ít thuốc rồi- Không đâu tôi cố tình để cô đâm cho sâu vào đấy. Lúc cô đâm vào từ đầu cu tôi có cảm giác kích thích lắm- Hay anh ấy có máu khổ dâm chị Ái Di nhỉ?- Con bé y tá này, hôm nay có vẻ thích thú quá ha, lấy chỉ y khoa cho chị (Ái Di lại giơ tay ra hiệu) buộc vào gốc cu thế này anh có đau không? (Ái Di siết chặt sợi chỉ)- Không tôi không có cảm giác gì cả. Cô cứ tự nhiên- Tốt (Ái Di xoè tay) Tiêu Tử lấy dao mổ. Em bắt đầu cắt đến con cu anh rồi. Có đau thì nói cho em một tiếng (Ái Di rọc từ gốc cu chừa lại một ít da rồi rọc từ thể han xuống từ từ) anh có cảm giác gì không?- Tôi thấy bình thường, chỉ nghe tiếng cô rọc nghe xẹc xẹc như xé giấy vậy (Mạnh Chu thản nhiên như chưa có gì xảy ra)- Nhìn chị Ái Di cắt điêu luyện quá hà. Anh có muốn một chút thư giãn không? (Tiêu Tử tinh nghịch ngồi xổm lên mặt Mạnh Chu, anh ta cứ thế liếm cái lồn ướt nhẹp của con nhỏ)- Uiiii con nhỏ này, lần nào chị mày cắt cu người ta mày cũng ngồi lên mặt khách vậy hả? (Chị ta cắt tới đâu tiếng xẹc xẹc thoăn thoắt đến đấy) - Chị không được như em nên ganh tị chứ gì (Tiêu Tử xoa bóp 2 bầu vú) - Thôi đi xuống cho người ta thở (Chị ta cắt qua lỗ tiểu con cu bị cắt sát gốc. Ái Di cắt sợi chỉ buộc gốc cu) Lát chị cắt xong 2 viên ngọc tinh chị cho mày khâu ha, tập khâu đi chừng nữa biết cắt lấy bì sâm với chị. (Ái Di cắt xẹt xuống một đường dài dưới da bìu, chị ta cắt bọc dái sau đó buộc chỉ tiêu vào mỗi bên dây dẫn tinh)- Cho em cắt một "viên" với. (Con bé lanh lẹ lấy kéo nhấp dứt khoát một cái ngay đường chỉ tiêu vừa buộc) Đã quá, lần đầu tiên em được thiến đàn ông. Cảm giác sướng chưa từng có. Thế hoá ra lúc cắt cu đàn ông chị sướng thế à? Hèn gì mỗi lần giặt quần lót của chị nước dâm lại nhiều thế- Con bé này (2 chị em nhìn nhau cười dâm đãng) học cắt cho hoàn thiện sau này chị cho cắt thử nguyên con cu - Ôi sướng thế, chị nhìn Mạnh Chu anh ta kìa sướng tới nỗi thiếp đi rồi. Miệng anh ta vẫn còn nước dâm của em (Tiêu Tử cười phá lên)- Chắc mắc mưa nên anh ta mệt lắm rồi. Thôi để anh ta ngủ đi. Còn em khâu giúp chị chỗ này nè (Ái Di nhét cái ống nhỏ vào lỗ tiểu của Mạnh Chu)- (Tiêu Tử mang găng tay) Em nên bắt đầu từ dưới phải không? Theo qui tắc là cắt từ trên xuống, còn khâu thì từ dưới lên- Em nhớ bài nhanh đó Tiêu Tử- Chị có chừa miếng da ở đây nên em sẽ khâu nốt phần này. Nhìn thằng đàn ông mà không có bộ đùm dái thấy lạ lạ thế nào ấy (2 chị em nhìn nhau đắc ý)- Tiêu Tử nhớ bôi thuốc sát khuẩn. Vài ngày tới bôi nghệ cho anh ta để vết thương mau lành. 2 trứng dái em để vào một cái hộp riêng giúp chị, còn con cu này chị sẽ để đây chờ nó lên giá cao rồi bán cũng đượcSáng hôm sau- (Như thường lệ mỗi sáng Mạnh Chu sẽ cầm cu đái) ủa quên mất hôm qua mình bị cắt cu rồi mà- (Ái Di từ ngoài đi lại cạnh Mạnh Chu) từ từ rồi sẽ quen thôi anh ạ. Nhưng anh nên tiểu ngồi thay vì đứng để tránh mùi hôi ha. Đây là 20 lượng vàng. Anh cầm lấy rồi về quê xây dựng cho cuộc sống ha- Tôi còn cảm giác choáng váng, không thể về trong hôm nay đâu. Cô thương tình cho tôi ở lại khi nào khoẻ tôi về- Anh cứ thoái mái ở lại đến khi nào sức khoẻ bình phục rồi về. Nếu anh muốn thì tụi em có thể giúp anh đạt được sự sung sướng cuối cùng cho dù đã bị thiến đi như thế này- Được luôn ạ? Cả năm nay tôi không xuất tinh rồi. Tôi thèm cảm giác ấy quá- Được chứ anh. Con gái tụi em cũng đâu có cu như tụi con trai đâu mà vẫn có thể sung sướng nếu cầnChiều hôm ấy, trong phòng của Ái Di- Chỗ cắt hồi phục cũng nhanh ấy chứ. Đây anh thoải mái bú lồn em đi. (Cô ta dâm dục phô bày cái lồn hồng hào của mình)- Ôi tươi quá. Phải tôi còn con cu của mình (Mạnh Chu cố diễn tả lại hành động sục cu trong không khí. Anh ta úp mặt vào cái lồn ướt át ấy mà hút lấy nước dâm của Ái Di) - Xem kìa tội nghiệp chưa (Tiêu Tử mang một con cu giả rồi đâm vào lỗ đít của Mạnh Chu) nhìn anh như con gái vậy á. Mà bây giờ anh cũng không khác con gái là bao. Hay sau này để em cưới anh về làm vợ ha. Há há há (Tiêu Tử dập con cu giả mạnh bạo)- AAAA... Cảm giác này là sao? Sao lại sướng thế- Tụi em là 2 người con gái hiếm khi tiếp xúc với trai nên anh nghĩ cách giải quyết nhu cầu tình dục của tụi em là gì hả? (Ái Di rên rỉ ghì đầu Mạnh Chu vào lồn mình) là con cu giả đang đụ anh đó. Sướng không?- Ưm... (Mạnh Chu xuất tinh dù không còn con cu nữa) Đợt tinh cuối cùng rồi sao...- (Tiêu Tử khoái chí) xem nè chị Ái Di. Anh ta bị thiến rồi mà vẫn xuất tinh nè. Nhiều là đằng khác. Chắc đợt tinh cuối nên có bao nhiêu nó tuông ra hết bấy nhiêu. Cái trong trong là tinh dịch, còn cái đục đục này chắc là tinh trùng chị ha- (Ái Di nhìn Tiêu Tử rồi bắn những giọt dâm thủy vào sâu trong cổ họng Mạnh Chu) anh phải là người đặc biệt lắm mới được tụi em ưu ái thế đó Mạnh Chu. Sau này có thèm quá thì tìm đến tụi em sẽ giúp anh có được cảm giác như thế này. Nhưng cái giá cho mỗi lần như thế không rẻ đâu nhé- (Mạnh Chu lau những giọt dâm thủy trong miệng mình, phía dưới giật giật như mô phỏng lại lúc đạt được khoái cảm) cảm ơn 2 cô nhiều lắm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#linh