11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Năm học mới đã bắt đầu được gần một tuần, cô bé Lisa cũng không còn búi hai búi tóc tròn vo.

Mẹ Nari thắt cho cô bé một đuôi ngựa, cẩn thận cài nơ xanh, đuôi tóc mềm mại rủ xuống vai, khuôn mặt bầu bĩnh trẻ con lộ ra, đôi mắt càng thêm to tròn lấp lánh.

Cô bé đeo balo thỏ con trên lưng, mông nhỏ cong lên, đạp xe ra khỏi cổng trường.

Park Chaeyoung thả chậm tốc độ ở phía trước chờ cô, hai xe nhỏ một vàng một hồng thong thả đạp song song trên đường về nhà.

Anh Jung Kook đã lên lớp sáu, lớp đầu tiên của cấp hai. Hai cô bé mới chỉ lớp bốn, Lalisa còn vì không thể mỗi ngày tan học chung với Jung Kook mà buồn bã một phen.

Tiểu học tan sớm hơn Trung học cơ sở nửa tiếng, hai cô bé vừa đạp xe vừa thích thú nói chuyện không ngừng.

Park Chayoung kẹp một chiếc kẹp tóc đính ngọc, mái tóc dài nhẹ bay theo gió, phảng phất dáng vẻ của thần tiên tỷ tỷ nhỏ tuổi.

Trong lớp có không ít bạn nam để ý Chaeyoung, cô bé xinh đẹp kiều diễm, không giống Lisa mềm mại đáng yêu.

- Chaeyoung! Chúng ta đi ăn kem đi, tiện thể chờ đám anh BamBam tan học.

Cô bé Lisa nhìn quán kem gần đó, kéo chuông xe đạp reng reng.

Park Chaeyoung suy nghĩ một chút, cũng đồng ý.

Lalisa thỏa mãn múc miếng kem đưa tới môi Park Chaeyoung, cười tít mắt nhìn cô bé quyết tâm mím chặt môi.

Park Chaeyoung cảm nặng mới khỏi, anh Jimin không cho cô bé ăn kem, sợ sẽ tái phát.

Vì trận cảm lạnh ấy mà cô bé lỡ chuyến khám phá tàu điện với biệt đội siêu anh hùng, nghĩ lại vẫn còn tiếc đứt ruột, nên cô bé cũng rất tự giác kiêng khem.

Chỉ có điều, cốc sữa chua đánh đá trước mặt cô bé không cho là vậy.

Park Chaeyoung suy nghĩ rất non nớt, kem sẽ khiến cô bé đau họng, nhưng sữa chua đánh đá không phải kem, sẽ không sao.

Lalisa từ trong cặp lôi ra mấy đồng tiền lẻ, mua thêm một gói bimbim, hai cô bé ăn rả rích, chờ biệt đội siêu anh hùng.

Đôi mắt hạnh khi cười với Chaeyoung sẽ cong cong lấp lánh liếc thấy một bóng dáng bên kia đường, lập tức mở to.

Cô bé đặt thìa kem đang ăn dở xuống, chạy ra cửa quán nhìn.

Anh Taehyung mặc một bộ đồ màu xanh nước biển, đứng bên cạnh tấm biển đỗ xe bus.

Chẳng lẽ cấp ba cũng tan sớm như cô bé? Anh Jung Kook đã nói lớp càng cao thì học càng nhiều mà...

Tầm mắt của cô bé bị một chiếc xe buýt dài chắn ngang, trước ánh mắt ngỡ ngàng của cô bé, Kim Taehyung bước lên xe.

Park Chaeyoung đi đến cạnh cô bé, nói thầm:

- Tớ từng thấy rồi, bộ đồ đó là đồng phục công nhân...

-------------

Bảy rưỡi tối, bọn trẻ trong thị trấn tập chung hết lại nhà BamBam.

Lalisa không buộc đuôi ngựa, cô bé mới gội đầu xong, tóc còn hơi ẩm, kẹp một chiếc kẹp bươm bướm.

Cô bé mặc chiếc váy hai dây họa tiết dưa hấu, cầm hộp màu nghiêm túc tô trên giấy.

Bài tập của cô bé đã sớm hoàn thành, cô bé nhìn Tập bản đồ lịch sử của Jung Kook, cẩn thận chép màu sang Tập bản đồ của Mingyu, Eunwoo và BamBam.

Jaehyun ngồi đối diện cô bé trên bàn gấp nhỏ, trong tay cũng cầm bút màu sáp, hí hoáy tô vẽ.

Trên chiếc ghế dài bên cạnh, Mingyu cùng Eunwoo ồn ào chơi game, đọc truyện, nhai bánh quy rột rột.

Cô bé Chaeyoung đứng trên cầu thang, cao hơn BamBam mấy bậc, hất mặt lên, tỏ vẻ tàn ác:

- Nhặt hết đống đỗ này, phân loại cẩn thận cho ta!

- Vâng thưa dì... - Cậu nhóc BamBam quỳ gối bên dưới, khổ sở sờ soạng mặt đất, âm thanh nghẹn ngào uất ức.

- Hai đứa kia làm trò gì thế - Jaehyun ngẩng đầu lên khỏi Tập bản đồ, cười to.

- Sắp tới lớp em diễn vở Tấm Cám cho ngày kỉ niệm thành lập trường, Park Chaeyoung được phân vai dì ghẻ ạ. - Lisa mắt hạnh cong cong.

- Ồ, là diễn tập sao? - Mingyu vứt quyển truyện sang một bên, hào hứng chạy đến chân cầu thang, hắng giọng ho mấy cái, giả làm ông bụt.

- Lalisa, em được phân vai gì thế, là Cám sao? - Eunwoo nhướng mày nhìn cô bé.

Lalisa nghiêm túc lắc đầu, Jaehyun đập vai cậu ta một cái:

- Cậu xem Lisa ngoan ngoãn xinh đẹp như vậy, diễn ác nổi sao? Chẳng lẽ... Em là Tấm?

- Cũng không phải ạ. - Lisa đặt bút màu xuống, vén tóc qua sau tai, nghiêm túc - Em là người thông cáo.

- Thông cáo là vai gì? - Eunwoo nhíu mày.

Lalisa đứng lên, cẩn thận lôi từ trong balo nhỏ ra hai cái mõ, hắng giọng:

- Chiềng làng chiềng chạ, thượng hạ tây đông, con gái phú ông, con gái nông bần, dỏng tai nghe rõ - Cô bé gõ mõ hai tiếng - Trong cung truyền đến, hoàng tử nước ta...

Bàn tay giải toán của Jeon Jung Kook khẽ ngừng lại, lắng tai nghe tiếng động ngoài phòng khách.

Cô bé Lisa dùng chất giọng non nớt lanh lảnh phát thông báo về buổi dạ hội tuyển phi, nghe đến là vui tai.

Cô bé Lisa dứt lời, trước ánh mắt ngỡ ngàng của cả đám, e thẹn ngồi xuống, nhấp một ngụm nước.

Mắt hạnh không kìm được liếc vào trong phòng học yên tĩnh kia một cái.

Anh Jung Kook vẫn đang giảng bài.

Chị gái Lee Ji Eun ngồi bên cạnh anh Jung Kook, mặc đồng phục Trung học cơ sở, tóc tết đuôi sam, nhìn trưởng thành lại thuần thục dịu dàng.

Cô bé Lisa có chút phiền muộn không rõ, cúi đầu tiếp tục tô màu.

Jaehyun và Eunwoo vẫn chưa hết chuyện, sôi nổi bàn luận về tiếng rao của cô bé.

Bên kia cầu thang, đám Chaeyoung đã tập đến cảnh vũ hội, cả đám nhảy nhót hát hò tưng bừng, hoàn toàn không có dâng vẻ của buổi dạ tiệc sang trọng.

Lee Ji Eun dùng chất giọng dịu dàng nói nhỏ:

- Các cậu chơi thật vui.

Jung Kook nhìn ngón tay trắng bệch ra sức cầm bút của cô:

- Cậu cũng có thể gia nhập.

Lee Ji Eun khẽ lắc đầu, xem lại bài giải của mình một lần nữa, hỏi Jung Kook một vài kiến thức mở rộng.

Jung Kook xoay bút trong tay, nghiêm túc lại cẩn thận giảng giải.

Lee Ji Eun thất thần nhìn góc mặt sạch sẽ của cậu, cùng với giọng nói trầm ổn êm tai, cắn môi.

Cô bé cũng muốn hòa nhập, cũng muốn chơi đùa, nhưng bài kiểm tra chất lượng đầu vào vừa rồi, câu hỏi cuối cô bé giải không ra.

Thành tích của cô bé ở Top năm của lớp, đây là điều trước giờ chưa từng xảy ra. Hồi học tiểu học, cô bé luôn đứng đầu, luôn là niềm kiêu ngạo của mẹ.

Lên cấp hai xếp vào lớp mới, cô bé chỉ đứng thứ năm. Xếp đầu bảng thành tích là Jeon Jung Kook, tiếp theo sau là lớp trưởng.

Vì điểm thi này, Lee Ji Eun bị mẹ mắng một buổi tối. Mẹ xé bài thi của cô bé, ném cặp sách của cô ra khỏi nhà, cô bé vừa khóc nấc vừa chạy ra nhặt lại, vừa lau nước mắt vừa cẩn thận dùng băng dính dán bài thi.

Mẹ cô bé còn vì chuyện này mà không nói chuyện với cô suốt năm ngày.

Đến hôm nay đã là ngày thứ sáu.

Cô bé cần học tập, cô bé cần cố gắng.

Em trai cô bé học không tốt, học tập là điều duy nhất khiến cô bé được bố mẹ chú ý.

Bố mẹ chỉ quan tâm đến em trai, chỉ khi thành tích của cô xuất sắc, cô mới được bố mẹ nể trọng.

Jeon Jung Kook nhìn Lee Ji Eun đã sớm mất tập trung, cậu ngừng giảng bài, dựa lưng vào ghế, quay đầu xem váy dưa hấu đang tô tô vẽ vẽ.

Lee Ji Eun đi học luôn có tài xế đưa đón, hôm nay đợi đến sáu giờ, cũng chẳng thấy ai đến.

Nhà cô bé khá xa, cô bé không dám về một mình.

BamBam nhìn cô bé, cậu nhóc có ấn tượng khá tốt với cô bạn xinh đẹp lại giỏi giang này, rủ cùng về nhà chơi.

Lee Ji Eun nắm chặt quai cặp, nghĩ đến Jung Kook cũng sẽ đi, cô bé có thể tranh thủ hỏi bài cậu, đồng ý.

Đồng hồ điểm chín giờ tối, chuông cửa nhà BamBam reo lên.

Mẹ Lee Ji Eun sầm mặt đứng bên ngoài, thấy BamBam, khóe miệng kéo lên một chút, không thèm nhìn những đứa trẻ khác, đi tới lôi Lee Ji Eun đi.

- Mẹ, đau con... - Cô bé nhỏ giọng phản kháng, bước theo mẹ.

Ra đến cửa, mẹ Lee Ji Eun nhìn BamBam một lượt, cười một cái. Bố Ji Eun còn cần nhờ bố BamBam đề cử, bà không thể không nể mặt cậu tiểu thiếu gia này.

Jeon Jung Kook nhìn Lee Ji Eun cúi đầu bước theo mẹ, nhìn tóc tết của cô bé rũ xuống, nhíu mày.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net