(17)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lisa chẳng nói chẳng rằng liền dẫn mẹ của bạn nữ sinh "vô tội" đến căn nhà trọ mà Kim Jisoo thuê giường ngủ. Bà chủ nghe họ nói muốn tìm Kim Jisoo còn không biết là ai, đến khi Lisa miêu tả cho bà ta, bà ta mới chợt ngộ ra: "Ồ, cô nói tới cô gái thường xuyên mặc áo sơ mi màu xanh da trời đó à? Cô ấy không sống ở đây nữa, hai ngày trước đã chuyển đi rồi."

Kim Jisoo không sống ở đây nữa - tin tức ngoài ý muốn này khiến Lisa có chút sững sờ. Mấy ngày trước cô ta vẫn còn ở đây mà, vì sao đột nhiên lại chuyển sang chỗ khác? Cô ta thế này có thể gọi là thỏ khôn đào ba hang không nhỉ? Có lẽ cô ta tự mình biết sai, sợ người ta đánh đến cửa nên cách vài ba ngày lại đổi chỗ ở khác. Chẳng trách khi cô ta nghe nói bạn gái của Chaeyoung là cảnh sát thì lập tức tránh đi, điện thoại của cô ấy cũng không dám nghe, rõ ràng là trong lòng có quỷ.

Mẹ của e nữ sinh kia không cam chịu quay về tay không. "Vậy bà có biết cô ta đi đâu rồi không?"

"Nghe nói cô ta với mấy người sống chung phòng tìm được việc ở một công trường xây dựng, người ta bao ăn bao ở nên chuyển qua đó rồi."

Công trường xây dựng? Lisa càng thêm sững sờ, gần như không dám tin vào tai mình. Kim Jisoo bị mất giấy tờ, phải đến công trường xây dựng làm việc sao? Chắc chắn cô ta không thể làm những công việc liên quan đến kỹ thuật, vậy thì chỉ có thể làm phụ việc thôi. Phụ việc chủ yếu là làm những việc bẩn thỉu, nặng nhọc cô ta phải làm công việc như thế này, xem ra thật sự đã đến bước đường cùng rồi.

"Công trường xây dựng nào vậy?"

"Điều này thì tôi không rõ lắm, hình như là ở gần khu vực này."

Khu vực này rộng lắm, chiếm đến một phần tư diện tích thành phố, bảo phải đi đâu tìm đây? LISA nghĩ rồi nói với mẹ của cô nữ sinh kia: "Cô à, phạm vi khu vực này quá lớn, chỉ dựa vào hai chúng ta thì chẳng thể nào tìm được. Hay là thế này, cháu có quen người bạn làm cảnh sát, cháu đến tìm người ấy nhờ giúp đỡ. Nếu có tin tức gì, cháu sẽ báo cho cô."

Bà vô cùng cảm kích với sự nhiệt tình của Lisa, liên tục cảm ơn rồi quay về trước.

Người bạn cảnh sát mà Lisa nói đến đương nhiên là Jennie Kim. Cô gọi điện cho Jennie, lại nhờ cô ấy giúp cô tìm kiếm con người tên Kim Jisoo. Lần này cô có thông tin khá rõ ràng có thể cung cấp, cô ta đang ở một công trường xây dựng nào đó ở khu vực này, như thế này chắc là dễ tìm hơn.

Jennie cảm thấy hơi kỳ quái, hỏi: "Em biết người này ở khu vực này? Vừa rồi Chaeyoung còn nói không biết vị trí cụ thể của cô ta."

Lisa ngơ ngác. "Chaeyoung cũng nhờ chị tìm cô ta?"

"Đúng vậy, cô ấy vừa gọi điện cho chị, nói rằng em vẫn muốn tìm người này, bảo chị dù thế nào cũng phải giúp em nghĩ ra cách. Vốn dĩ chị cảm thấy có chút khó khăn, thành phố lớn như thế này, phải đi đâu tìm đây? Bây giờ biết cô ta đang ở một công trường xây dựng, vậy thì dễ tìm hơn nhiều rồi. Chị nhờ đồng nghiệp ở khu vực đấy đến các công trường xây dựng tìm xem sao."

Lisa nghe là hiểu, Chaeyoung gọi điện thoại cho Jennie trước cô, mạo xưng danh nghĩa của cô để nhờ chị ấy tìm Kim Jisoo , rõ ràng cô ấy vẫn chưa liên lạc được với cô ta. Mà Jennie ngốc nghếch này hoàn toàn không biết chị đang giúp tìm tình địch của chính mình. Chaeyoung vẫn chưa từ bỏ việc tìm kiếm Kim Jisoo, cô còn cho rằng cô ấy đã bị Ji Yong hấp dẫn rồi cơ, xem ra sức hấp dẫn của Ji Yong vẫn chưa đủ lớn.

"Jennie, chị tìm được Kim Jisoo thì nói cho em biết là được rồi, nhất định đừng nói cho Chaeyoung."

"Vì sao?"

"chị đừng hỏi vì sao? Em không thể nói nhiều với chị, dù sao thì chị nghe lời em chắc chắn không sai."

Lisa cũng không tiện nói nhiều với Jennie, rốt cuộc đây cũng là chuyện riêng của Chaeyoung, nếu cô ấy không muốn nói rõ với Jennie thì cũng không đến lượt cô nói ra điều này.

Không đến hai ngày sau, Jennie đã gọi điện báo cho Lisa rằng tìm được người rồi. Sau khi ghi lại địa chỉ, cô lập tức ra khỏi nhà.

Đây là một công trường xây dựng khá lớn, máy móc, thiết bị cỡ lớn đang chạy ầm ầm, có đến hơn một trăm công nhân xây dựng mặc đồng phục màu xanh da trời, đội mũ bảo hiểm màu vàng đang làm việc gấp rút nhưng có trật tự.

Công trường không cho phép người không có phận sự đi vào, Lisa bị chặn lại ngoài cửa. Cô giải thích là đến tìm người, cũng không chịu bỏ đi. Bảo vệ nói: "Đây là chỗ nào chứ? Đây là công trường xây dựng, người không phận sự miễn vào."

Lisa đương nhiên là không cam tâm, nói ngọt nhẹ cả nửa ngày, cuối cùng bảo vệ cũng chịu cho cô vào. Anh ta đưa cho cô một chiếc mũ bảo hiểm, lặp đi lặp lại rằng cô phải cẩn thận, chú ý an toàn.

Lisa đi vào công trường. Trước mắt cô đều là bóng dáng những công nhân mặc đồ giống nhau, rất khó nhận ra được đâu là Kim Jisoo, đành cứ gặp người là hỏi Kim Jisoo ở đâu? Hỏi mấy người nhưng họ đều không biết, cuối cùng, có người nghe thấy cô nói là công nhân mới đến, liền nói: "Tổ công nhân mới đến tuần này làm buổi tối, có lẽ lúc này đang ngủ trong ký túc xá."

"Xin hỏi ký túc xá ở đâu?"

Người đó chỉ về một dãy phòng tạm sơ sài cách đó không xa ở phía sau. "Chính là chỗ đó. Nhóm mới đến sống ở căn phòng cuối cùng."

Nếu dãy phòng tạm này cũng có thể được gọi là phòng thì đây là khu phòng sơ sài nhất mà Lisa từng nhìn thấy trong đời, ván gỗ lớn nhỏ xếp thành tường, các miếng tôn phủ thành nóc nhà, phòng không có cửa, dùng rèm cửa thay thế...

Xem ra Kim Jisoo thật sự càng sống càng tồi tệ, từ trong ký túc xá kiểu cũ của trường học đến kiểu phòng cho thuê giường giá rẻ, bây giờ lại sống trong phòng tạm sơ sài của công trường xây dựng. Tình cảnh của cô ta chỉ có thể dùng bốn chữ "tụt dốc không phanh" để hình dung.

Lisa nhìn thấy dãy phòng tạm đó thì đờ đẫn một hồi mới đi tới. Có thể vì thời tiết quá nóng nên rèm che cửa ra vào không hạ xuống, cô thò đầu vào nhìn, một luồng hơi nóng trộn lẫn mùi mồ hôi nồng nặc phả vào mặt, khét đến mức cô vô thức nhịn thở. Căn phòng không lớn, bày biện đơn giản, những tấm ván gỗ xếp sát hai bên vách thành hai dãy giường, ít nhất có mười mấy người ngủ. Chỉ có một chiếc quạt đặt trên ghế băng, đang quay cót két, thổi gió về hai đầu giường. Gió từ chiếc quạt chẳng có tác dụng gì với nhiệt độ trong phòng.

Lisa nhìn vào một cái liền vội vàng quay người đi ra. Vừa rồi, trong số những công nhân mặc đồ giống hệt nhau trên công trường, cô không nhận ra đâu là Kim Jisoo. Bây giờ, một đám người đang nằm trên sạp, cô không dám nhìn nhiều, càng không thể phân biệt được đâu là Kim Jisoo, đành đứng cách căn phòng mấy bước, gọi lớn vào bên trong: "Kim Jisoo! Kim Jisoo!"

Hét được mấy tiếng, trong phòng có người quát ra: "Hét cái gì mà hét! Ồn chết đi được! Cô ta không ở đây, vào căn nhà chưa hoàn thiện bên cạnh tìm đi!"

Lisa ngẩn ra. Vì sao cô ta lại không ở đây? Sao phải đến căn nhà chưa hoàn thiện bên cạnh tìm? Cô đang nghi hoặc thì nhìn thấy một người đi ra từ căn phòng bên cạnh, vội vàng chặn lại hỏi thăm. Người đó vừa nghe thấy liền nói: "Ồ, cô tìm Jisoo à? Cô ấy nói sống ở căn phòng tạm này nóng quá không chịu được, quản đốc thấy cô ấy da mỏng thịt non, đến đây làm việc cũng chẳng dễ dàng gì nên đặc biệt phê chuẩn cho cô ấy ngủ ở căn nhà chưa hoàn thiện bên cạnh kia, cô lên đó mà tìm."

Lisa theo chỉ dẫn tìm đến căn nhà chưa hoàn thiện kia, lên tới tầng bốn mới phát hiện ra một căn phòng trống được quét dọn qua loa, trong phòng được dọn dẹp sạch sẽ, trên nền xi măng màu xanh xám có trải một chiếc chiếu đơn, bên cạnh có một tấm gỗ đặt trên mấy viên gạch giống như bàn, trên đó để một cây nến đốt còn một nửa và một bộ bát đũa. Trong góc phòng căng một sợi dây thừng phơi quần áo, trên dây phơi một bộ đồng phục công nhân màu xanh da trời đậm, ngoài ra còn có một túi đựng hành lý màu xanh đen đặt ở góc phòng, rõ ràng là đồ của Kim Jisoo. Nhưng sao lại chẳng thấy cô ta đâu?

Đang buồn bực, Lisa nghe thấy phòng bên cạnh vọng ra tiếng nước chảy róc rách. Cô đã tìm qua từ tầng một đến tầng ba, hiểu rõ bố cục trong mỗi căn hộ của tòa nhà này, bước vào cửa thì bên tay phải là phòng khách, bên tay trái là phòng ăn, đối diện với phòng ăn là bếp, trong phòng bếp có phòng vệ sinh.

Tiếng nước từ phòng bếp truyền ra, Lisa chẳng suy nghĩ gì đã cất bước đi qua đó. Vừa vào bếp liền nhìn thấy K Jisoo, toàn thân cô ta ướt rượt, đang từ phòng vệ sinh đi ra, suýt va phải cô. Cô ta chỉ mặc một chiếc quần lót và chiếc áo mỏng -thân thể trắng nuột đập vào mắt cô.

🔞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net