02. Nói cho tôi biết.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Issei đút tay vào túi, dựa lưng vào bức tường cạnh máy bán nước tự động, ngẩng đầu nhìn lên cao. Ở đó có tòa nhà cao vút làm bầu trời như nhỏ lại, đêm đen đem tới thật nhiều vì sao. Issei mỉm cười, nhìn chàng trai đứng ở hành lang tầng thứ tám đang thẫn thờ, để cho gió lùa thổi mái tóc bay dạt cả ra sau.

Cậu chậm rãi đứng thẳng dậy, bước lên cầu thang.

Không mua nước nữa, xem ra lại phải rủ cậu ta xuống rồi.

*

Đêm hè sẽ làm tan chảy trái tim tôi,

Nói cho tôi biết, cậu cảm thấy thế nào?

Issei lại rủ Lion xuống lầu, nhưng anh từ chối. Issei phải liên tục thề thốt, hứa lên hứa xuống rằng nhất định sẽ không để anh phải về trước hay đi một mình nữa thì Lion mới xuôi xuôi một tẹo. Song anh vẫn khá dỗi, suốt đường đi chẳng thèm nói câu gì. Issei đã quen nên thấy chẳng sao hết, trò trẻ con này có ít đâu.

Đúng là bé gà con.

Issei bảo Lion ngồi đợi ở ghế để cậu đi mua nước. Gu đồ uống của Lion khá trưởng thành, lần nào anh cũng uống café đen không đá không đường, khoản này Issei chẳng theo được. Cậu tính hôm nay sẽ uống sữa chua uống vị dâu và mua soda chanh cho anh, bởi vì dù sao cũng là hè rồi, nên dùng gì đó mát mát một chút. Thế nhưng Lion chẳng nói chẳng rằng nhất quyết ấn cậu xuống ghế, còn mình thong dong đút tay vào túi quay lưng đi.

Issei nghĩ vẫn còn cơ hội để mua đồ ngọt cho Lion, nên không miễn cưỡng. Dù sao thì hành động này cũng đang cho thấy là anh vẫn còn quan tâm cậu. Chẳng biết là Lion sẽ mua gì cho mình.

Mùa hè nóng thật đấy.

Issei ngẩng đầu nhìn lại bầu trời, chẳng có gì đổi thay, bên tai cậu vẫn là tiếng xe cộ ồn ào, âm thanh náo nhiệt của vài căn hộ và tòa nhà gần đấy. Cậu thậm chí có thể nghe được tiếng Jintarou trên tầng năm gào lên: "Subaru, chiến nó đi!"

Mồ hôi chảy dọc theo đường nét khuôn mặt đi xuống cằm, Issei cảm thấy mình muốn chui vào điều hòa ngay lập tức.

Tiếng bước chân đều đều lại gần, đỉnh đầu Issei bị ai đó cụng nhẹ. Cậu giật mình chạm lên đầu, ngoảnh sang nhìn, thấy Lion đang cầm một lon nước màu tím giơ lên cao, có vẻ như vừa mới dùng chính cái lon đấy để hành sự.

"Shhhh... làm gì thế?"

"Không nghĩ đến tôi thì đừng có ngẩn người."

Issei không biết phản ứng thế nào cho phải, nhìn Lion chăm chú. Anh liếc cậu mấy cái, tặc lưỡi, tay còn lại giơ lên một lon nước màu xanh lá chạm khẽ vào má cậu. Hơi nước và cái lạnh của nó khiến Issei giật mình, Lion ngồi xuống bên cạnh, ngẩng đầu uống một ngụm.

Lion đưa cho cậu soda chanh, còn của anh là nước có gas vị nho.

Chân Issei duỗi ra, cố chấp đung đưa như thể mình chẳng chạm gót đến đất. Trong khoảng im lặng hồi lâu, Lion bỗng cất tiếng.

"Cậu thấy thế nào?"

"Hửm?" Issei nghiêng đầu.

Lion kiên nhẫn lặp lại: "Cậu thấy thế nào?"

Issei bật cười: "Về cái gì mới được chứ?"

Lion thôi không nhìn cậu, giọng cũng nhỏ hơn.

"Về... cái gì cũng được."

Nhiều khi Issei chẳng hiểu nổi Lion, nói đã không nhiều rồi mà còn lược bỏ từ ngữ hết mức có thể, ví dụ như lúc này thì lại nói chuyện không rõ chủ đề gì cả.

Nhưng hình như cậu hiểu rồi.

Issei ra chiều suy nghĩ một chút: "Thấy như thế nào... về cái gì cũng được à?"

Lion gật đầu, "Ừ... ừm."

Issei bỗng nhiên bảo: "Tôi rất thích."

"Hả?"

Lion có vẻ hơi bất ngờ, ngoảnh sang nhìn cậu. Issei hơi buồn cười. Cậu nhìn lon nước màu xanh trong tay mình, đoạn nhìn anh, tủm tỉm, "Tôi nói là tôi rất thích."

Cậu nói cậu rất thích.

Quả nhiên đêm hè sẽ làm tan chảy trái tim tôi.

_

04.07.2023| vivian.rlfhn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net