Tu chân P1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần lớn tu chân mình đọc đều có thuộc tính hệ thống, trọng sinh hoặc xuyên thư, chưa đọc được quyển nào là tu chân thuần túy. Bạn nào biết quyển nào thì giới thiệu để mình review nhé. Mấy bộ dưới đây là mình cân nhắc xếp vào tu chân, sẽ không xếp vào thể loại khác nữa.

11. Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện - Mặc Hương Đồng Xú: 81 chap + N phiên ngoại, dễ khóc hắc hóa trong ngoài không đồng nhất công, thanh lãnh trang B nội tâm thổ tào thụ, thụ sủng công, niên hạ, xuyên thư, hệ thống, HE (nhiều thuộc tính =.=)

Là một độc giả hay đọc truyện Cuồng ngạo tiên ma đồ của đại thần Đâm Máy Bay Lên Giời, Thẩm Thanh Thu tỏ vẻ rất muốn phun tào. Vì sao? Vì tác giả không chịu lấp hố!

Đúng vậy, đến cả khi hết truyện, một cái hố cũng chưa lấp! Làm hắn muốn thấp giọng chửi đổng.

Thấp giọng chửi đổng xong, trời thuận lòng người cho hắn xuyên vào Cuồng ngạo tiên ma đồ, còn làm nhân vật phản diện phản diện nhất, chết thê thảm nhất. Thẩm Thanh Thu tỏ vẻ rất áp lực, lại có hệ thống luôn giao nhiệm vụ phun tào, bên cạnh là đồ đệ giả đáng thương theo nguyên tác sẽ gọt tay chân mình. Vậy là hành trình cày điểm hảo cảm, cày độ sướng, lấp hố và sập bẫy đồ đệ của hắn bắt đầu.

Đầu tiên phải công nhận rằng truyện của Xú Xú đại thần bộ nào cũng hay. Tuy nhiên mình nghĩ điểm hấp dẫn của Hệ thống tự cứu là nội tâm phun tào của Thẩm Thanh Thu, thực sự là làm mình cười chết. Tình tiết không quá khó đoán, không có bug, hành trình lấp hố phải gọi là sảng không nói nên lời. Tuy nhiên có vài chỗ hơi không hợp lý, tính cách của công đôi khi không đồng nhất, lúc mít ướt lúc thâm trầm, thụ hay dây dưa không rõ. Tiết tấu truyện lúc về nửa sau có gì đó không liền mạch. Kết cũng làm mình hơi hụt. Vẫn đáng đọc.

Tổng kết: 8.5/10

12. Ai nói xấu sư huynh - Cổ Ngọc Văn Hương: 92 chap + 3 phiên ngoại, bên ngoài thanh cao bên trong hắc hóa, sau thêm dễ khóc công + độc giả thụ, xuyên thư, nhân thú, có H, HE

Thêm một bộ có công trong ngoài không đồng nhất nữa, nhưng trong văn này công là thể chất ma tu trời sinh. Cũng có hệ thống nhưng vai trò không rõ ràng lắm, vậy nên mình không thêm thuộc tính hệ thống.

Văn Kinh - thụ trong văn này là một độc giả bị xuyên thư, gia nhập vào Thanh Hư kiếm tông trong nguyên tác. Bản thân cậu không có gì đặc biệt, ngộ tính cũng bình bình, sau đó được nhận vào Tuệ Thạch phong, nơi Quân Diễn Chi - nhân vật chính đang ở. Có lẽ truyện này nhìn là chủ thụ, nhưng thực chất là chủ công, tất cả đều diễn biến theo hành động của Quân Diễn Chi, từ lúc gặp Văn Kinh rồi động lòng, cho đến từng bước trả thù, rửa sạch oan khuất. Văn Kinh ngốc ngốc yêu Quân Diễn Chi lúc nào không biết. Hai người sau một hồi hiểu lầm thì cùng nhau tra đến chân tướng.

Phải nói rằng mình khó gán thuộc tính cho thụ, tính cách thụ không tính là hiền lành, cũng không xấu tính, khi biết công là người đứng sau cũng thẳng thắn không tán đồng. Thụ có thái độ, phản ứng hợp lý, ngoại trừ việc ai động tới "Quân sư huynh" của cậu thì hơi nóng nảy chút. Quân Diễn Chi cũng đúng chất một công hắc hóa, tuy nhiên không quá mức hận không thể đồ thán sinh linh. Đằng sau còn có một loạt chuyện xưa cũng làm mình kinh ngạc không kém.

Điểm hấp dẫn của bộ này là cách dẫn dắt độc giả tò mò về tình tiết câu chuyện, mâu thuẫn khi nhân vật chính lại là người làm điều ác. Có vài lần H hụt nhưng H sau cùng rất đáng để chờ mong, chuyện xưa của nhân vật phụ cũng hấp dẫn, chẳng qua không đủ dài.

Tổng kết: 9/10.

13. Trọng đăng tiên đồ - Thiệu Hưng Thập Nhất: 76 chap, dịu dàng thâm tình công + tâm cơ cường thụ, trọng sinh, thăng cấp, kiếp trước kiếp này, nhân thú, HE

Là ai, đã không tiếc mười vạn năm tu vi, đem bản thân huyết tế, giúp y thay đổi vận mệnh?

Là ai, đã giúp y giải xuân dược, nhưng đến khi y chết cũng không ra mặt?

Chỉ là bao năm hồn phách lưu lạc, chứng kiến kẻ thù từng bước lên đỉnh cao, còn chính mình lại chết không ai nhớ tới, mặc người phỉ nhổ, Mặc Ngôn không cam lòng. Trước khi bước vào luân hồn, tiếng rồng gầm vang động trời xanh, y mở mắt ra, đã quay lại quá khứ.

Rất thích Thương Minh - công trong văn này. Là Ma tôn đứng đầu Ma giới, nhưng chưa bao giờ tỏ ra cường thế với Mặc Ngôn, luôn đứng sau ủng hộ Mặc Ngôn báo thù, luôn tuân theo nguyện vọng của Mặc Ngôn. Ngoại trừ việc ấy ấy có chút "dữ dội" ra thì đây đúng chuẩn dịu dàng thâm tình công. Về phần Mặc Ngôn, vì ám ảnh với kết cục của mình kiếp trước mà y điên cuồng muốn mình biến cường, cũng thời khắc đề phòng những người xung quanh, có thể nói rằng không chút nào thả lỏng tâm tình. Chỉ có Thương Minh, chỉ có ở cạnh Thương Minh, y mới cảm giác được tình cảm chân thành vẫn có thật.

"Y đã từng nghe qua những lời thề biển cạn đá mòn, càng nghe qua mấy lời tâm tình còn êm tai gấp trăm lần. Nhưng chưa bao giờ cảm động cùng an tâm như lúc này.

Bởi vì y biết, những lời Thương Minh nói đều là sự thật.

Hắn nói ra được, sẽ làm được, thậm chí còn càng làm tốt hơn.

Kiếp này cầu hạnh phúc, có một người thật lòng để yêu, chứ không cầu gì khác."

Văn này sảng, tình tiết nhân vật chính càng ngày càng mạnh, quá trình trả thù rất thoải mái. Kết cục viên mãn. Chẳng qua phần sau phát triển hơi chậm.

Tổng kết: 8.5/10

14. Trước khi trọng sinh đạo lữ không uống thuốc - Giang Nam Hồn Cô Nương: 20 chap + 1 phiên ngoại, sủng nịch thâm tình công + ngốc ngốc dụ thụ, hài, đoản, HE

Tình hình là trước khi đến với bộ này, mình phải gọi là "tơi tả đầy mình" với bộ Tượng tâm. Bộ này vừa vặn an ủi tâm hồn mình.

Chuyện kể về ở một môn phái tên là Hợp Hoan tông nọ, có một vị Tông chủ trí nhớ cực kỳ kém, mỗi sáng thức dậy đều quên hết mọi chuyện hôm trước đó. Chuyện cũng kể rằng, vị đạo lữ của Tông chủ là một nam nhân hiếm có trên đời, cho dù Tông chủ mỗi ngày đều quên hắn, hắn vẫn như cũ bồi bên y.

Chưa đọc quyển nào khác của Giang Nam Hồn Cô Nương nhưng bộ này từng câu từng chữ đều rất buồn cười, buồn cười từ Thời Bạc Y dù mất trí nhớ vẫn muốn "báo đáp" Hạ Hàm Tử, cho đến quần chúng tu sĩ đều lầy lội. Cả bộ là quá trình mỗi ngày Thời Bạc Y đi câu dẫn Hạ Hàm Tử, còn quần chúng ở bên lặng lẽ phun tào.

Tổng kết: 9/10

15. Bất cẩn một cái chọc thủng trời - Long Thất: 78 chap + 11 phiên ngoại, lạnh lùng thâm tàng công + lạnh lùng suất bá thụ (?), tự công tự thụ trá hình, xuyên thời không, niên hạ, hài, sảng, có H, HE

Tô Hàn chán nản nhìn gốc linh mạch to như đại thụ, xuyên thủng tầng mây. Y mới bất cẩn rót linh khí chút mà gốc linh mạch này đã thành tinh, bảo y làm sao gặp người, bảo y làm sao đem nộp gốc linh mạch này để khảo hạch đây?

Mỗi người đều có khổ tâm, vạn vật đều có khổ tâm, nhưng khổ tâm của Tô Hàn là lớn nhất.

Thả một phần mười vạn tu vi để đốt lửa, thiêu cháy luôn cả ngọn núi. Muốn quan vi xem vật ngàn dặm, lại quan vi ra tận thời không khác. Luyện tinh phải cố gắng không ra nhiều sao quá, không thì sẽ bị coi là thần thánh... Vậy nên mới nói, cường giả cũng rất khổ sở được không! Thế giới y đang sống quá non nớt, không chịu nổi một kích của y đâu!

Có lẽ tác giả mẹ ruột cũng sợ không ai xứng đôi được với y, dứt khoát cho y tự công tự thụ luôn! Khi câu chuyện bắt đầu, cũng là khi chuyện xưa tìm lại, là ai tâm ma quá lớn phá hủy thời không trong quá khứ, là ai đã lạc mất gia đình ở thời không khác, là ai đã hi sinh bản thân sống trong thức hải người kia, chờ người kia ngàn năm.

Mình nhiệt liệt đề cử bộ này, ai muốn biết một lần sảng là thế nào, YY mà không khó chịu thì nên đọc bộ này. Bạn sẽ được trải nghiệm cảm giác cười không thấy mặt trời là như thế nào. Quần chúng mang tính giải trí cao, tình tiết gây bất ngờ, kết cục viên mãn.

Tổng kết: 10/10 aka Cực phẩm =))).

Bộ này theo request của bạn NguyenThy3, tuy là không hẳn cổ trang nhưng mong bạn thích.

Spoiler: Lần sau là Hiện đại tiếp bởi vì nhiều hiện đại quá, bao gồm cả bộ Tượng tâm mình đã nhắc qua ở trên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net