Xà Yêu (Quân phu nhân)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 12

Hồ yêu tộc trưởng ngoáy ngoáy lỗ tai của mình.

“Giao phối?”

“Ân.”

Lại hỏi lần nữa.

“Giao phối?”

“Ân, giao phối.”

“Vì…vì…vì cái gì a ~~” hồ yêu tộc trưởng ôm lấy cái đầu đang ong cả lên của mình.”Đại xà đại nhân ngài căn bản không cần cùng loài người giao phối a! Hơn nữa ngài tinh khí cùng yêu khí đều thuần hậu như vậy. Sao còn phải cùng con người làm cái việc giao phối này a.”

“Không có gì đáng ngại, cũng không có vấn đề gì cả.” A Bạch có chút không lưu tâm nói. 也不会渡很多过去

“Hơn nữa, vạn nhất nàng ta mang thai rồi sinh hạ con lai giữa xà và yêu thì nhất định sẽ kinh động đến thiên binh thiên tướng, đến lúc đó đại xà đại nhân ngài. . . .”

“Không cần lo lắng, hắn sẽ không mang thai.”

“Loại chuyện này rất khó nói, giống cái vốn chính là có thể sinh hạ con cháu đời sau, giả dụ có trường hợp không phải như vậy thì cũng rất hiếm nha. . . .”

“Hắn là công.”

“Coi như là công đi chăng nữa thì cũng có thể sinh hạ… . . Di, ngài vừa mới nói?”

“Công.” A Bạch nhắc lại, nghĩ thầm cái tộc hồ yêu này thính lực quả không được tốt lắm, vì vậy mà cứ liên tục lại lập đi lập lại mới có thể nghe rõ được.”Hắn là công ~ đích ~~ ”

“Là công? !” Hồ yêu tộc trưởng nghẹn lời, há to cái miệng.

“Sao vậy? Hồ tộc các ngươi không phải cũng không hề phân biệt nam nữ mà cùng bọn họ XX sao?

“Là đúng vậy. . . .” Tộc trưởng trong đầu liền hiện ra khung cảnh lần trước, cùng với một nam nhân cường tráng khỏe mạnh XX chính là phải đến thiên hôn địa ám, nghĩ đến đây không khỏi bất giác đỏ hồng mặt “Nhưng…chúng ta là vì hấp thụ tinh khí của loài người a…”

“…Vậy tức là ta không hút tinh khí của hắn thì không được cùng hắn giao phối sao?”

“Ngô, cũng không phải nói như vậy. . . .”

“Vậy nghĩa là ta có thể cùng hắn giao phối?” Không biết có phải do bất đồng chủng loại không mà a Bạch cảm thấy vị hồ yêu tộc trưởng này với mình có chút câu nệ.”Thỉnh ngươi dạy cho ta làm thể nào để hấp dẫn hắn a!”

Đại xà đại nhân đã kiên định như vậy, hồ yêu tộc trưởng cũng không biết nói gì nữa. Bất quá đại xà đại nhân nói muốn học hấp dẫn con người, chẳng lẽ y lại là bị áp phía dưới sao? Nếu nói dùng nguyên hình mà làm thì không thể rồi nhưng nếu dùng nhân hình, có lẽ…nhưng mà. . . Đại xà đại nhân sao lại có thể bị đặt ở dưới chứ.

Thôi đi! Chỉ cần đại xà đại nhân nguyện ý là tốt rồi.

“Như vậy đi, đầu tiên ngài nói xem trước giờ đã quyến rũ loài người kia như thế nào?”

A Bạch nghe vậy liền đem quá khứ đoạn bản thân ở trước mặt hắn cởi sạch quần áo, rồi không cẩn thận uống rượu say được hắn cõng trên lưng chạy khắp núi, lúc gấp quần áo chẳng may chạm tay, cùng với Vạn Ninh tắm trong bồn uyên ương, mặc quần áo của hắn ngủ trên giường của hắn, sau đó liền biến thành cả hai cởi sạch quần áo, y ở trên người Vạn Ninh cọ qua cọ lại. Cả một hồi lịch sử chiến [bại] huy hoàng đều được mang ra kể lại tỉ mỉ.

Chúng hồ yêu ở đây nghe được chính là chảy nước miếng ròng ròng, vô luận là thanh thoát xinh đẹp mỹ xà đại nhân hay là tiều phu chất phác cường tráng, đều làm cho bọn họ nước miếng chảy dài ba thước.

A Bạch một hơi nói xong, chứng kiến hồ yêu môn mỗi người hai mắt sáng lên nhìn xem mình, nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy a?”

“Không có, không có gì, ” tộc trưởng vội vàng xoa xoa nước miếng.”Thực sự kỳ quái, đại xà đại nhân ngài với hắn dốc sức như vậy, hắn lại với ngài không biểu hiện gì cả?”

“Người này đúng là loại định lực rất tốt, ” một nữ tử có mái tóc quăn màu nâu đỏ nhảy ra nói.”Theo lý thuyết nha, giống đực ở loài người hẳn là rất dễ dàng bị dụ dỗ, bởi vì bọn họ một năm, bốn quý đồi động dục nha, chỉ cần thấy thuận mắt, liền có thể cùng đối phương giao phối .”

“Đúng vậy!” Một thiếu niên chừng hơn mười tuổi nói.”Đừng nói cái gì mà cọ với chà, đôi khi chỉ cần tại trước mặt bọn họ cởi sạch quần áo, bọn họ sẽ phát tình, liền nhảy tới phối ngẫu [bạn đời, bạn tình, bạn trăm năm…hắc, thật thế hả] đến nghi thức căn bản cũng không cần đụng đến.”

“Giống đực loài người quả thực động dục rất nhanh, hơn thế càng nhiều dục tâm thì ở bất cứ nơi nào cũng có thể làm việc giao phối ấy a.”

“Đúng vậy đúng vậy, hơn nữa gặp được kẻ tinh lực tốt, thời gian giao phối còn có thể kéo dài rất lâu, số lần cũng không thể đoán trước được. . . .”

[Ôm mặt đỏ bừng…mấy bé hồ yêu..ôi ôi…]

Chúng hồ yêu ngươi một tiếng ta một lời, chính là tất thảy những kinh nghiệm tình trường, tầm hoa vấn liễu từ trước đến giờ đều đem ra nói hết.

“Như vậy, ” a Bạch cắt ngang bài thuyết trình đầy tự sướng của bầy hồ yêu.”Đối với ta cùng con người kia, các vị có phương pháp gì không, có thể bảo đảm hắn nhất định sẽ tiếp nhập sự dụ dỗ của ta?”

“Nếu như nói chắc chắn là được thì sao…đại xà đại nhân muốn sự dụng biện pháp ôn hòa hay không ôn hòa?”

“Đều nói nghe cả đi.”

“Tốt, cái gọi là phương pháp ôn hòa chính là, ” hồ yêu tộc trưởng bắn ra một chỉ, bịch một tiếng, từ không trung xuất hiện một bình gốm nho nhỏ bạch sắc.”Đây là mị hương do hồ yêu chúng ta đặc chế, uống thuốc hoặc bôi ngoài da đều được, cam đoan ngài có thể hành động dễ dàng như trở bàn tay đã vậy còn không cần tốn nhiều công sức!”

A Bạch nhận lấy bình gốm trắng, từ từ mở ra, bên trong đựng một thứ chất lỏng trong suốt, nhưng lại mang đậm một cỗ mùi hồ ly.”Còn phương pháp không ôn hòa thì sao?”

“Phương thức không ôn hòa chính là, dùng yêu thuật đem trói hắn lại, cưỡng chế uống mị hương mà hồ tộc chúng ta điều chế, đảm bảo ngài vẫn không phí chút sức nào mà có được sự thoải mái dễ như trở bàn tay.” Tộc trưởng nói xong, kiêu ngạo mà hất lên cái cằm.

“… . .” A Bạch nghĩ thầm, chiêu số của hồ yêu các người chỉ có cái mị dược này là nhất sao? Nhưng y cũng không muốn khoảng thời gian giao phối, trên người Vạn Ninh đầy mùi của động vật.”Có cách nào không phải dùng tới mị dược không?”

“Cái này. . . .” Tộc trưởng lâm vào trầm tư, các hồ yêu khác cũng nỗ lực hỗ trợ.

Một lát sau, một người có dáng vóc uyển chuyển bước ra, nữ tử có gương mặt giống như trẻ nhỏ đưa ra đề nghị.

“Bằng không dùng Bá Vương Ngạnh Thượng Cung a!” [Cái này chắc là phương pháp ngang ngược thượng người ta..khụ khụ]

“Ác, đó là một phương pháp tốt!” Lập tức có người tán thành.

“Với năng lực của đại xà đại nhân, hẳn là làm được.”

“Hơn nữa cả con người kia nhất định vô lực phản kháng.”

“Nói không chừng là không muốn phản kháng !”

“Đại xà đại nhân nhất định làm được!”

“Cầu chúc đại xà đại nhân thành công!”

Vừa nhắc tới loại sự tình này, hồ yêu tộc luôn dừng không được miệng, vốn ban đầu chỉ là tán thưởng đồng ý, liền sau đó mà biến thành cầu chúc với chúc mừng.

Hồ yêu tộc trưởng nhìn a Bạch vẫn là cười meo meo, nghĩ thầm hắn có nên không lại không đồng ý đi?

“Đại xà đại nhân, phương pháp này ngài cảm thấy thế nào ?” Tộc trưởng thử hỏi.

“Ân, xem các ngươi chắc chắn như vậy, ta sẽ dùng với hắn thử xem.” A Bạch cười đáp.

Chúng hồ yêu hoan hô một tiếng, vây quanh a Bạch, chuẩn bị vui vẻ tiễn y đi.

“Cám ơn các người đã giúp đỡ.” Nhận được sáng kiến không tồi, a Bạch đối với hồ yêu tộc cảm tạ vô cùng.

“Đại xà đại nhân không cần khách khí, ngài cũng chia rất nhiều yêu khí cho chúng ta, là chúng ta nên cảm tạ ngài.”

Tộc trưởng nói xong,  chúng hồ yêu đều gật đầu.

“Bất quá đại xà đại nhân, trước khi rời đi, ta còn muốn hỏi ngài một vấn đề: ngài rốt cuộc là vì cái gì lại muốn cùng nam nhân loài người giao phối đây?”

“Vì cái gì a. . . .” A Bạch suy nghĩ một chút.”Cũng không phải vì gì cả, kẻ ấy vừa thật thà chất phác, đã vậy hắn chẳng những không sợ ta, còn đối ta rất tốt. Ta những muốn được cùng hắn ở một chỗ.”

“Vậy sao?” Hồ yêu tộc trưởng có chút bận tâm hỏi.”Đại xà đại nhân, ngài yêu con người kia sao?”

Từ xưa đến nay, con người cùng yêu quái yêu mến nhau, kết cục bi thảm chung quy cũng chỉ về mình yêu quái mà thôi. Tuy rằng, người đại xà đại nhân yêu mến là nam, có thể không lo lắng vấn đề con cái, bất quá vạn nhất có một ngày, con người kia thay lòng đổi dạ, người đau lòng nhất vẫn chỉ có đại xà đại nhân thôi! Hơn nữa con người rất thông minh, bọn yêu quái dẫu có đến mấy nghìn năm đạo hạnh,cuối cùng vẫn là thua dưới tay họ. Con người rất đáng sợ, các bậc tiền bối đều nói thế a, so với rơi vào tay con người, bản thân tự kết thúc còn thống khoái hơn nhiều, ít ra mình còn giữ được chút cái gọi là tôn nghiêm.

“Yêu?” A Bạch nhẹ nhàng cười.”Chúng ta là động vật, lại không phải con người, sao có thể có loại tình cảm này?” [Khụ khụ…cứ tưởng em nó khôn lên rồi chứ…]

“Ách. . . .” Hồ yêu tộc trưởng có chút hoang mang.”Cho nên đại xà đại nhân ngài cũng không thương con người kia, nghĩ cùng hắn giao phối chỉ bởi vì cảm thấy hắn rất tốt, nghĩ cùng hắn cùng một chỗ?”

“Ân, chúng ta động vật tìm đối tượng giao phối, không phải đều là tìm người mình muốn ở bên sao? Bất quá ta lại là với một nam nhân, chính bản thân cũng có điểm kinh ngạc.”

“Cho nên là vì bản năng, không là vì tình yêu?” Tộc trưởng lần nữa xác nhận.

“Hẳn là như vậy rồi.”

“Ân, vậy là tốt rồi.”

Đại xà đại nhân đã gần hai ngàn tuổi, nếu như quả thực yêu con người, như vậy lúc này đây chính là thiên kiếp, có thể vượt qua hay không sẽ rất khó nói, dù sao con người cũng khác động vật, tính trung thủy thực sự ít lắm.

Chúng hồ tộc đưa a Bạch ra ngoài cung điện, lưu luyến không rời theo sát hắn nói lời từ biệt.

“Đại xà đại nhân, hồ tộc chúng ta luôn hoan nghênh ngài tới.” Hồ yêu tộc trưởng nắm bàn tay lạnh buốt của a Bạch thành thật nói.

“Cám ơn sự giúp đỡ của các ngươi.” A Bạch đối với chúng hồ yêu gật đầu một cái tỏ vẻ cảm tạ.”Trước lúc rời đi, ca cũng có một điều muốn thỉnh giáo các ngươi.”

“Đại xà đại nhân mời nói, chúng ta nhất định tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn!”

Tộc trưởng đập vỗ ngực cam đoan, hồ yêu khác cũng xoa tay chuẩn bị hồi đáp vấn đề của a Bạch.

“Kỳ thật cũng không là chuyện trọng yếu gì, ta chỉ là muốn hỏi, các ngươi mới vừa nói cái gì mà phương pháp cầm cung, ở nơi nào có thể lấy được? Chợ của con người có bán sao?”

*****--*****--*****--*****--*****--****

Chương 13

Lại nói, đương lúc a Bạch ở ngoài cung điện hồ tộc học hỏi chuyện chế tạo ra cây cung thì Vạn Ninh ở bên này chỉ trong vài ngày ngắn ngủi đã sụt mất năm kí lô.

Mấy ngày nay hắn chặt củi xong liền đi tìm a Bạch, cũng hỏi người trong thôn có hay không nhìn thấy y không, thậm chí đến chỗ huyện lão gia báo án. Huyện lão gia cũng phái một số người lên núi tìm, đến thôn bên cạnh hỏi, chính là một điểm tin tức cũng không có, tất cả mọi người đều nói chưa từng thấy con xà lớn như vậy, cũng không hề thấy lão hổ to lớn đi cùng đại mỹ nhân xinh đẹp thoát tục.
Có người mất tích tuy nhiên không phải đại sự, bất quá lại có người đến thưa kiện, nếu thượng cấp phái người đến Tuần Sát, án tử liền cầm chắc trong tay, vì vậy Huyện thái gia phái nha dịch đến Đại Thành tìm người hỗ trợ, nhưng chẳng những không có còn bị người ta cười cho vào mặt.

“ Cái gì mà núi Chết Yểu, tại sao có thể có địa danh quỷ quái như vậy? Người nọ không phải là hù các ngươi a?”

“Đó là các ngươi không có kiến thức, vị Bạch công tử kia nhìn liền biết là người từ phương xa tới không phải dân ở đây. Còn có con hổ cùng đại xà đi theo a, chúng ta từ trước đến nay chưa từng thấy con vật nào lớn đến vậy.” nha dịch tuy rằng chỉ mới nhìn thấy a Hổ chưa từng được chiêm ngưỡng con đại xà mà người ta đồn đại nhưng vẫn có thể kể lại vô cùng sinh động.

“Như thế nào không thể lớn như vậy? Ngươi có biết vị tướng quân đóng ở phía nam không? Trước nghe nói bị hồ ly mê hoặc, bị nó hấp thụ tinh khí, may mắn một vị đạo sĩ đi qua phát hiện ra đó là hồ ly. Ông ta liền bắt nó hiện nguyên hình, nghe nói so với chó giữ cửa nha huyện ta còn lớn hơn! Ngươi nghĩ xem tại sao lại không thể lớn như thế được.” Vị nha dịch này cũng là chưa từng nhìn thấy con hồ ly kia nha.

“Phi phi phi, Bạch công tử chỗ chúng ta sao có thể là yeu quái, y nuôi được con hổ lớn như vậy, chính là do cho nó ăn chay, hơn nữa còn ngoan ngoãn cực kì, bộ dáng cũng không giống sẽ làm người khác bị thương!” hắn đương nhiên đem chuyện Huyện lão gia bị nhét đầu vào miệng hổ mà kể lại.

“Vậy ngươi nói con xà kia đâu? Ngươi từng thấy con xà lớn như thế sao! Con xà lớn nhất chúng ta nhìn thấy cũng chỉ lớn bằng miệng bát cơm, các ngươi nói không phải yêu quái tới, ai tin.”

“Vậy mới nói ngươi không có kiến thức, các ngươi hàng ngày đi ra đi vào, nhìn thấy một con xà liền đánh chết tươi, đương nhiên không thể nuôi ra lớn như vậy. . . . Ai nha không thèm nghe ngươi nói nữa, không giúp thì thôi.”

“Giúp a giúp a! Giới thiệu đạo sĩ giúp vị tướng quân kia trảm hồ ly, ngươi thấy thế nào?”

“Giữ lại chính ngươi dùng đi.” vị này nha dịch trước đi theo Vạn Ninh cùng mọi người lên núi, cũng được phát cho một mảnh bảo thạch, bán đi lấy tiền, sau đó mới có thể cho vợ mình bồi bổ thân thể, cũng có thể cho bọn nhỏ vài món thức ăn có dinh dưởng, cho nên hắn là rất cảm kích Bạch công tử, lúc này đương nhiên không cho phép có người nói y là yêu quái.

Nha dịch trở lại thôn trang bẩm báo Huyện thái gia, lại thấy sư gia nói thầm vào tai Huyện thái gia điều gì đó, sau đó Huyện thái gia mừng rỡ hắc hắc cười to, hắn còn không kịp nghe rõ ràng cái gì, đã bị đuổi xuống.

Nhưng là căn cứ hắn đang phủ nha người hầu nhiều năm như vậy, tám chín phần mười, ấy chẳng phải việc tốt đẹp gì.

===========================================================================

Vạn Ninh ngồi trên giường, nhìn vẩy xà óng ánh trong hộp gỗ, cẩn cẩn dực dực vuốt.

“A Bạch. . . .”

Mỗi lần cùng a Bạch gặp hắn, xà lại để rớt vài miếng vảy, Vạn Ninh liền đem những miếng vảy này cất vào trong hộp để ở đầu giường.

Vài ngày trước, Vạn Ninh tìm không thấy a Bạch, tại dưới giường phát hiện so với trước còn nhiều vảy hơn, không biết có phải hay không là bởi vì dưới giường quá chật, lúc di động bị ma sát với ván giường không.

“a Bạch không biết có bị thương không. . . .”

Vạn Ninh nhiều lần xem qua sau, xác định trên vảy là không có vết máu, nhưng là có chút miệng vết thương thì dù cho không đổ máu cũng sẽ rất đau, cho nên hắn vẫn là lo lắng không thôi.

“a Bạch lại không ăn thảo dược, nếu tìm không thấy thứ gì nong nóng cho y dựa vào thì làm sao bây giờ? Y có thể hay không đi tìm người khác hay động vật khác? Chính là tất cả mọi người rất sợ y. . . .”

Nghĩ đến khác động vật, hắn đã nghĩ đến A Hổ. Mấy ngày nay cũng không nhìn thấy con hổ to lớn ấy nữa, Vạn Ninh nghĩ thầm, A Hổ nghe lời a Bạch như vậy, nếu như a Bạch rời đi, A Hổ nhất định cũng sẽ đi theo đi.

“có A Hổ đi cùng, hắn sẽ không việc gì đi…”

Tuy nội tâm nghĩ như vậy, nhưng Vạn Ninh vẫn không thể ngăn mình với a Bạch lo lắng cùng tưởng niệm.

“Lên núi lần nữa xem thế nào.”

Tuy nhiên trong ngày hắn lên núi lần này đã là lần thứ năm, mấy ngày qua cũng đã đi lại không dưới mười lần, nhưng Vạn Ninh còn thì không có cách nào ngăn bản thân mình lại, hy vọng lên núi sẽ lại nhìn thấy a Bạch.

Vừa mới buộc lên túi hành lý liền thấy Vạn đại nương hốt hoảng chạy vào

“A, a Ninh, Huyện thái gia hắn, hắn nói a Bạch. . . .” Vạn đại nương liều mạng chỉ ra ngoài cửa, gấp đến độ đều nói lắp .

“Huyện thái gia tìm được a Bạch rồi sao?” Vạn Ninh chỉ nghe đến một vài từ mấu chốt, liền vui vẻ vứt xuống dưới bọc hành lý chạy ra khỏi phòng, hoàn toàn không để ý mẫu thân ở phía sau gọi với theo.

Một bước tiến vào đại sảnh, hai gã nha dịch xông tới túm lấy tay hắn.

“Di?” Vạn Ninh hoàn toàn không kịp phản ứng, mơ hồ cảm thấy cái tình cảnh này dường như rất quen thuộc.

“Vạn Ninh lớn mật!” Sư gia hô một tiếng.”Bạch công tử một vốn có rất nhiều cống hiến cho huyện nha, cũng đối với ngươi cũng vô cùng chiếu cô, không nghĩ tới ngươi lại lấy oán trả ơn, sát hại Bạch công tử, hủy thi diệt tích [hủy xác xóa chứng cớ], tội trạng chồng chất.”

“Cái gì? Ta ta ta không có a! Đại nhân oan uổng, ta không có a!” Vạn Ninh hoảng hốt hô to.

“Đại nhân oan uổng, a Ninh nhà chúng ta không có sát hại Bạch công tử a!” Vạn lão gia cùng Vạn đại nương cùng kêu oan.

“Căn cứ vào nguồn tin đáng tin cậy, ta biết được rằng, Bạch công tử trước khi mất tích đã ở nhà các người, Vạn Ninh là người cuối cùng nhìn thấy Bạch công tử, cũng là kẻ đáng nghi nhất.” kỳ thật điều này chính là Vạn Ninh cùng cha mẹ hắn nói cho bọn họ biết.”

“Đại nhân oan uổng a ~~ ”

Đám hương dân trong huyện châu đầu vào xem.

“Hiện tại lại là cái gì đây?”

“Không phải là vu oan giá họa cướp đoạt tài sản sao?”

“Lần trước là bị Bạch công tử trị nên không đoạt thành công, hiện tại xác định tìm không thấy Bạch công tử, đương nhiên là lại muốn tới nữa.”

“A Ninh cũng thật sự là đáng thương mà! Huyện lão gia rốt cuộc là muốn lấy vật gì của hắn a?”

Đáp án liền được công bố, sư gia vào phòng Vạn Ninh không ngờ lại lấy ra một hộp gỗ.

“Vạn Ninh trước mắt liệt vào số người bị tình nghi, mọi vật phẩm liên quan đều là chứng cứ, mang về huyện nha sung công!”

“Dạ!” Tất cả nha dịch đồng thanh hô một tiếng, sau đó bưng hộp gỗ kia ly khai hiện trường, không cử ai tìm thêm bất cứ vật chứng nào cả.

“Con mẹ nó! Đây cũng quá rõ ràng rồi!”

“Đúng vậy! Nói cái gì mà vật phẩm liên quan với chứng với cớ, có mà muốn mang cái hộp kia đi.”

“Hắn trước không phải đã nuốt ba phiến bảo thạch của Chu gia tiểu thư, còn ngại không đủ a ?”

“Hừ, heo ăn cái gì thì đâu có ngại nhiều!”

“Lớn mật! Ai dám nhục mạ Huyện thái gia, hết thảy coi là đồng phạm mang về thẩm tra xử lí!”

Sư gia vừa nói như vậy, hương dân dù cho tức giận bất bình, cũng không dám tỏ vẻ gì hơn.

“Hừ, coi như các ngươi thức thời. Đến a, đem người mang đi!”

Sư gia đem hộp gỗ giao cho Huyện thái gia vốn từ đầu tới cuối lẳng lặng xem cuộc vui, sau đó đem Vạn Ninh áp đi, Vạn lão gia cùng Vạn đại nương than khóc phía sau, nhóm thân hữu hương dân cũng đồng loạt đi theo.

Tình cảnh cũng giống như lần trước bị lôi đi, nhưng Vạn Ninh cảm thấy, a Bạch đã rời khỏi nơi đây, tăm hơi không rõ, lần này sẽ không thể lần nữa xuất hiện mà cứu hắn.

Mấy canh giờ sau, mặt trời đã sớm lên cao, đúng thời điểm mọi người ăn xong bữa sáng chuẩn bị đi làm thì…

Xuất hiện giữa gian phòng trống rỗng của Vạn gia, một nam tử tóc trắng vận bạch y, khuôn mặt xinh đẹp mê người, đôi mắt xanh biếc đối diện với không gian trống rỗng không khỏi nổi lên nghi hoặc.

“Kỳ quái, người đâu hết rồi?”

*****--*****--*****--*****--****--*****

Chương 14

“Bạch công tử đã về rồi ~~ Bạch công tử đã về rồi ~~ ”

Trên đường theo Vạn Ninh, hương dân đứng tách ra hai bên ở ngã tư, nhìn thấy Bạch công tử anh tuấn, tiêu sái không khác tiên nhận bị người khác kéo về phía phủ nha ── vốn là Bạch công tử tự mình một người đi, nhưng  trên đường gặp được hai người dân, bọn họ sợ mắt hắn không tốt sẽ gặp phải nguy hiểm, liền nhiệt tình chủ động đưa y đi.

Vạn Ninh chiều tối hôm qua bị bắt, hiện tại đã là sáng ngày hôm sau, không biết Huyện thái gia đã xử trí Vạn Ninh thế nào? A Bạch có chút bận tâm, tuy nhiên chỉ cần hắn không chết, y cũng có thể dùng tinh khí của mình cứu sống, những vẫn là lo lắng không thôi.

Vốn lúc ở Vạn gia không thấy có ai, y định dùng thuật độn thổ để đi dò xét tình hình, ai ngờ đương lúc tìm chỗ đất mềm mềm để thi hành

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC