7. Em Đứng Trên Cầu Ngắm Phong Cảnh, Người Đứng Trên Lầu Lại Ngắm Em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

EM ĐỨNG TRÊN LẦU NGẮM PHONG CẢNH, NGƯỜI ĐỨNG TRÊN LẦU LẠI NGẮM EM.

-Tác giả: Cố Tây Tước
-Thể loại: Hiện đại, ngược nam, HE.
-Độ dài: 50c+2NT
-Cặp đôi: Chương Tranh Lam x Tiêu Thuỷ Quang

Em, ôm mối tình câm lặng suốt thời thanh xuân tươi đẹp nhất. Người ấy đi, em cũng biến thành đám mây bồng bềnh phiêu dạt, mơ hồ, mông lung,...Mười chín năm trời lớn lên cùng người ấy, lại mất năm năm trời để thực hiện tất cả những giấc mơ của người ấy...Có phải người ấy mang anh về xoa dịu trái tim em?

Anh, ôm nỗi nhớ nhung em dù chỉ gặp nhau một lần duy nhất. Nhiều năm sau gặp lại, em vẫn như một nỗi ám ảnh mơ hồ, níu giữ anh kể cả khi anh chìm vào giấc ngủ, để rồii sau đó, anh trở thành kẻ ngốc vì cứ mãi miết đi theo dấu chân em. Có sao đâu khi anh nói, chỉ cần anh yêu em là đủ...

Khi em đứng trên cầu ngắm phong cảnh, em có biết rằng, người đứng trên lầu lại ngắm em...

————————
Tiêu Thuỷ Quang yêu người anh thanh mai trúc mã Vu Cảnh Lam.. Một tình yêu kéo dài gần 10 năm và trước khi hai người chính thức ở bên nhau, Vu Cảnh Lam đã qua đời... Suốt hơn năm năm sau đó, Tiêu Thuỷ Quang chỉ sống trong hồi ức, trong sự nhớ nhung của mình và cố gắng thực hiện những ước mơ mà Vu Cảnh Lam từng mơ...

Chương Cảnh Lam là một người đàn ông thành đạt, tài giỏi... Chỉ một cuộc gặp gỡ thoáng qua, một cuộc tình một đêm chóng vánh đã khiến anh không thể quên hình bóng người con gái ấy vì suốt đêm hôm đó người co gái trog lòng anh vừa khóc vừa gọi "Lam..Lam..", tên của anh chưa bai giờ được gọi một cách tha thiết như vậy, da diết như vậy...

Vài năm sau, tình cờ gặp lại cô gái hôm nào, Chương Tranh Lam quyết định phải giữ được cô gái ấy bên mình, anh dùng hết cả tấm chân tình, dùng hết cả sự dịu dàng, cả sự ngọt ngào của mình để theo đuổi Tiêu Thuỷ Quang xinh đẹp, nữ thần của lòng anh...

Nhưng cô ấy vẫn lạnh lùng, vẫn hờ hững lướt qua anh mà không cho anh bất kì hi vọng nào. Dù đã biết về Vu Cảnh Lam, đã hiểu rằng đêm hôm đấy anh chỉ là thế thân cho hình bóng Cảnh Lam trong lòng Tiêu Thuỷ Quang, nhưng anh đã lún quá sâu vào tình yêu này mà không có lối thoát.

Sự chân thành của Chương Tranh Lam đã dần làm tan đi băng giá trong tim Tiêu Thuỷ Quang, cô cũng muốn có được hạnh phúc, cô chấp nhận qua lại với anh, sống cùng anh nhưng bề ngoài cô vẫn lạnh nhạt, thờ ơ, không thích nói nhiều và không thích bày tỏ những suy nghĩ trong lòng mình... Chính những biểu hiện này đã khiến Chương Tranh Lam càng thêm đau khổ vì tình yêu vô vọng này, nhưng anh lại cứ tự động viên bản thân: cố lên, ngày mai rồi sẽ khác, sẽ có ngày cô ấy hiểu được và yêu anh thật sự chứ không phải ở bên anh chỉ vì muốn có nơi nương tựa, chỉ cần anh yêu cô là đủ...

Cho đến một ngày, nhiều sự việc liên tục xảy ra đối với Trương Tranh Lam và Tiêu Thuỷ Quang, anh đi bệnh viện và bác sĩ nói anh mắc một căn bệnh nan y, anh thất thấn khi biết mình không sống được bao lâu nữa, anh phải làm gì đây... Giải thoát cho Tiêu Thuỷ Quanh khỏi sự dây dưa phiền phức của anh chăng, để khi anh ra đi, cô sẽ không phải vướng bận trong lòng...

Ngày sinh nhật của Tiêu Thuỷ Quang, gia đình cô gặp chuyện lớn, bố cô tự sát, trong lúc bối rối, cô cần anh thì Chương Tranh Lam lại vô cùng tàn nhẫn thốt lên lời chia tay (anh không biết chuyện của gia đình Thuỷ Quang) ..cô tức giận bỏ đi nhưng đêm hôm đó cô hối hận, cô muốn níu lấy Chương Tranh Lam nên đã quay về tìm anh... Và cô nhìn thấy..anh say rượu, ôm lấy nữ thư kí và nói "Tiêu Thuỷ Quang... Anh không muốn yêu em nữa..."

Sự tự tôn, kiêu ngạo và lạnh lùng đã quay trở lại với Tiêu Thuỷ Quang, lần này cô dứt khoát  ra đi...

===========================
P/s: Truyện ngược soái ca quá đi T~~~T một năm sau hai người gặp lại thì soái ca vẫn bị ngược thêm một chập nữa rồi mới HE T~~~T Chương Tranh Lam lúc đầu theo đuổi thì mặt dày vô sỉ lắm :)))
Nguồn fb: Confession Ngôn Tình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net