[ KỲ HÂM ] TA MUỐN TRÁI TIM CỦA HUYNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : 歧落

--------

[ Ta chính là yêu quái chuyên ăn tim người, huynh không phải đã biết rồi sao, Gia Kỳ ca ca ]

Những ngày này tuyết rơi đặc biệt nhiều , trong một đêm sau trận tuyết rơi dày đặc, Mã Gia Kỳ nhặt được một tiểu hồ ly nhỏ nhắn có bộ lông trắng như tuyết, tiểu hồ ly có đôi mắt xanh biếc hấp dẫn giống như những vì sao sáng trong đêm.

Hắn mang nó về nhà, trong căn nhà gỗ nằm sâu trong rừng.


Hồ ly nhỏ rất lạnh lùng , không thích quan tâm đến mọi người, nhưng Mã Gia Kỳ cũng không quan tâm lắm. Những ngày sống ẩn dật trong rừng núi thật buồn tẻ. Hắn nghĩ việc có một tiểu hồ ly xinh đẹp ở bên mình cũng không tồi. Hắn rất thích tiểu hồ ly, đặc biệt là đôi mắt của nó.


Mã Gia Kỳ thích đọc sách viết chữ , cũng rất thích múa kiếm. Nhưng phần lớn thời gian, hắn thích dẫn theo hồ ly nhỏ đi dạo trong rừng , hoặc đi câu cá. Hắn cũng không thường xuyên vào thị trấn, nhưng đối với sự kén ăn hồ ly nhỏ , hắn quyết định sẽ vào thị trấn để mua một ít gà tươi.

Bước vào thị trấn , hắn phát hiện trên khuôn mặt ai ai cũng thoáng buồn và đầy sợ hãi , hắn cảm thấy có chút khó hiểu, mỉm cười cho qua bước đến một người bán thịt gà.


"Cho hỏi có thịt đùi gà tươi không?" Giọng nói trong trẻo vang lên

Người bán hàng gật đầu và chỉ về phía miếng gà


Mã Gia Kỳ thản nhiên hỏi khi đang cầm thịt, " Gần đây trong trấn có chuyện gì xảy ra sao ?"


Nhìn vẻ mặt nghi ngờ của người bán thịt gà , hắn nói thêm: "À, mấy hôm trước đi thăm họ hàng, hôm nay mới về".

_____

Mang theo thịt về nhà , Mã Gia Kỳ đi về phía rừng cây, trên con đường trở về ngôi nhà gỗ, hắn nhìn thấy một người thợ săn đang đứng dựa vào gốc cây, vị trí nơi trái tim trống rỗng , quần áo thì bê bết máu.

Mã Gia Kỳ chớp chớp đôi mắt thâm quầng, hắn nhớ những gì người bán hàng nói với mình

"Nghe nói trong trấn có yêu quái, đã bị người trong trấn châm lửa đốt chết rồi ....."

" Nhưng....nhưng.....nhưng sau đó vẫn có người bị giết chết "

" Hoa Tướng Quân bảo vệ mọi người thì đã tự sát rồi, có người nói yêu quái chính là hồ ly tinh chuyên chỉ ăn tim người "


Bầu trời đã hoàn toàn tối đen

Mã Gia Kỳ thấy đèn trong căn nhà gỗ vẫn đang sáng, soi rõ lối về nhà duy nhất của hắn , hắn nhìn xuống khẩu súng sắn và con gà đang cầm trên tay, rồi đẩy cánh cửa gỗ bước vào


Trong phòng không có tiểu hồ ly, chỉ có một thiếu niên mặc áo choàng lông đen, ngồi quay lưng lại với hắn.

Mã Gia Kỳ cầm khẩu súng ngắn đặt ở một bên cửa, mang theo thịt đi về phía trước hai bước " Xin hỏi là vị nào? "

Thiếu niên quay lại với một nụ cười rất đẹp trên môi.

" Huynh gọi là gì?" Thiếu niên nhìn hắn với đôi mắt xanh tuyệt đẹp , hỏi ngược lại.


"Ta gọi là Mã Gia Kỳ "

Mã Gia Kỳ nhìn thiếu niên đi ngang qua mình, bước đến chạm tới khẩu súng săn đặt bên cửa


" Ta chính là yêu quái chuyên ăn tim người, huynh không phải đã biết rồi sao, Gia Kỳ ca ca "


----

[ Mã Gia Kỳ, ta muốn trái tim của huynh ]


Bên ngoài căn nhà gỗ gió lạnh gào thét , bên trong căn nhà lại tỏa ra mùi thơm ấm áp của món canh gà.

Thiếu niên nhìn Mã Gia Kỳ đang cầm bát canh đặt trước mặt mình, nhẹ giọng nói: "Trước đây tên ta là Tiểu Duy , nhưng ta không muốn gọi tên đó nữa. Gia Kỳ ca ca , huynh có thể ... đặt cho ta một cái tên mới không" ? "


Mã Gia Kỳ dừng lại ngẫm nghĩ một lúc: "Đinh Trinh Hâm thì sao? Ngươi có thích không."


Im lặng nhìn vào đôi mắt xinh xắn của tiểu hồ ly ngồi đối diện, cụp mắt cười

Trên bầu trời lấp lánh đầy ánh sao, bên cạnh xuất hiện một tiểu hồ ly....

" Đinh, Trình, Hâm... ta rất thích, cảm ơn Gia Kỳ ca ca "


" Mau uống canh đi, đặc biệt chọn thịt tươi cho ngươi đấy "

_______

Mọi thứ dường như không có gì thấy đổi , tiểu hồ ly trở thành một thiếu niên . Đinh Trình Hâm ở bên cạnh Mã Gia Kỳ, cả hai cùng nhau viết chữ , cùng nhau luyện kiếm . Khi tuyết rơi, họ sẽ nằm trên giường, uống súp nóng , đốt lửa than.


Mã Gia kỳ cảm thấy Đinh Trình Hâm một chút cũng không hề giống hồ ly tinh , có thể viết chữ rất tốt, múa kiếm lại rất oai phong lẫm liệt, cũng rất sợ lạnh như con người

Đinh Trình Hâm nói rằng mình được học bằng cách đổi trái tim của một người


Mã Gia Kỳ không hiểu ý của tiểu hồ ly , nhưng hắn cũng không quan tâm lắm, cũng như hắn không quan tâm tại sao tiểu hồ ly lại trở thành người, hay tại sao đôi khi Đinh Trình Hâm lại không ở nhà.

Thời gian trôi qua thật nhanh, trong một đêm khuya bình thường không thể bình thường hơn , Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm đều đã nghỉ ngơi rồi . Phía cánh cửa đột nhiên vang lên , Mã Gia Kỳ động đậy , nhẹ nhàng kéo cánh tay của mình từ phía dưới đầu của Đinh Trình Hâm, cầm lấy đèn ở trên bàn . Bước ra cửa với chân đèn mờ nhạt.


Trên giường, Đinh Trình Hâm nhẹ mở mắt, một tia sáng xẹt qua mắt, một chút buồn ngủ cũng không có.



Ngoài cửa là một người phụ nữ, một người phụ nữ rất xinh đẹp , mặt thì đầy nước mắt, người thì đầy những vết thương .

"Xin lỗi đã làm phiền. ....ta....ta.....cùng phụ thân lên núi. Cha vì bảo hộ ta mà bị dã thú tấn công , chân ta lại bị thương , không thể xuống núi. Có thể hay không cho ta ở nhờ một buổi tối ?"

Mã Gia Kỳ vừa mở miệng định nói gì đó thì Đinh Trình Hâm đã mặc áo khoác lông đi tới sau lưng hắn , dựa nhẹ vào vai hắn, nhìn người phụ nữ thương tích đầy mình đang xấu hổ đứng ngoài cửa.


" Thật xin lỗi tỷ tỷ , chúng tôi không có chỗ để cô có thể nghỉ ngơi . Đi về hướng Tây có một sơn động . Có thể đến đó nghỉ ngơi "

Với một nụ cười lịch sự, Đinh Trình Hâm duỗi tay ra , đóng cửa lại bất chấp vẻ mặt bàng hoàng và kinh ngạc của người phụ nữ.


Mã Gia Kỳ im lặng theo dõi động tác của tiểu hổ ly, nhưng chỉ đưa tay ra chỉnh lại áo khoác lông cho Đinh Trình Hâm


"Không phải rất sợ lạnh sao? Cẩn thận nhiễm lạnh , mau nghỉ ngơi đi "


Sáng sớm hôm sau, Mã Gia Kỳ đi kiếm củi

Đi ngang qua sông, hắn nhìn thấy hai người nằm bất động trên mặt đất, một người trông giống như một ông già, thân thể bị cắt xẻo, giống như vết cắn của dã thú, người còn lại là người phụ nữ đêm qua, vị trí nơi trái tim đã trống không


Khi trở về nhà với đống củi, Đinh Trình Hâm trên tay đang cầm một cái bát, chất lỏng trong đó không rõ ràng, nhưng nó mang lại cho Mã Gia Kỳ một cảm giác tồi tệ.



Đặt củi trong tay xuống, khi Mã Gia Kỳ đứng dậy, Đinh Trình Hâm đã đứng trước mặt hắn với cái bát trên tay, hắn nhìn tiểu hồ ly đưa trên bát lên miệng, thổi một hơi. Khi màn sương đỏ bốc lên, tản ra xung quanh , sắc mặt Đinh Trình Hâm cũng thấy đổi, yêu khí tràn ra


Sau đó, hắn nghe thấy tiểu hồ ly của mình nói



"Mã Gia Kỳ , ta muốn trái tim của huynh "

-----

[Cuối cùng tiểu hồ ly đã học được như thế nào là thực lòng yêu một người ]


Mã Gia Kỳ nhìn hắn , sau đó mỉm cười, cầm tay Đinh Trình Hâm đặt lên trái tim mình , nơi có một trái tim đang đập rất sống động.

"Được , nếu ngươi muốn thì đưa cho ngươi."


Đinh Trình Hâm chuyển ánh mắt của mình từ hai bàn tay lên mặt của Mã Gia Kỳ

Mã Gia Kỳ rất ưa nhìn, khuôn mặt anh tuấn và dáng người cao ráo , Đinh Trình Hâm nhìn vào mắt hắn , không có chỗ nào là hoảng hốt, không sợ hãi, chỉ có sự chuyên chú , chỉ có.....hình dáng của chính mình.


Hắn cảm thấy trái tim mình đập mạnh hết lần này đến lần khác, không biết có phải là ảo giác không, hắn thực sự cảm thấy trái tim quỷ của mình dường như đang đập cùng trái tim đó, từng nhịp một, càng lúc càng nhanh.

Đinh Trình Hâm nói : " Huynh chỉ cần uống nó thôi."


Mã Gia Kỳ không có buông tay Đinh Trình Hâm , mà dùng tay kia cầm lấy bát


Ba-------!


Tiểu Hồ Ly vừa nhấc ngón tay, chiếc bát sứ rơi xuống đất vang lên một tiếng vỡ vụn.


Đinh Trình Hâm hôn lên môi Mã Gia Kỳ , một giọt lệ rơi xuống khóe mắt, môi và răng chạm vào nhau, nhịp thở dài thỏa mãn.


Đinh Trình Hâm hơi thở hỗn hển khi quần áo của mình tuột xuống , ghé vào tai Mã Gia Kỳ , " Gia Kỳ ca ca, làm ơn đi , hãy yêu ta "


..........

Chăn gối quăng lộn xộn, Mã Gia Kỳ ôm Đinh Trình Hâm nhẹ nhàng ấn eo tiểu hồ ly.

Đinh Trình Hâm rất hài lòng, nụ cười trên mặt vừa ngây thơ vừa trẻ con, như trút được thứ gì đó nặng trĩu.


Khi màn đêm buông xuống, căn phòng trở nên thật ấm áp, Đinh Trình Hâm đang vừa uống canh cá vừa nhìn chằm chằm Mã Gia Kỳ không chớp mắt, Mã Gia Kỳ nhìn hắn cười dịu dàng.


Đinh Trình Hâm dường như đã hạ quyết tâm.


" Gia Kỳ ca ca , huynh có muốn nghe ta kể về quá khứ không?"


Mã Gia Nhĩ vừa gật đầu vừa giúp tiểu hồ ly gắp xương cá, "Được , ta nghe ."


" Trước kia ta từng gặp một nữ tướng quân ..."


Trước khi đi ngủ, Mã Gia Kỳ đã chạm vào tóc của Đinh Trình Hâm , quá khứ này sắp kết thúc rồi .


"Ta đã trao cho huynh ấy tóc của ta, cùng với trái tim của huynh ấy."

"Ta biết họ nhất định sẽ gặp lại nhau. Ta đã từng nghĩ rằng mình thích Bội Dung tướng quân , nhưng sau khi cô ấy qua đời, ta mới phát hiện ra rằng không phải vậy. Ta vẫn luôn không biết yêu phải như thế nào. Ta hy vọng, đầu thai chuyển kiếp, họ vẫn có thể gặp lại và ở bên nhau "

" Vương Sinh là một người si tình. Ta muốn học từ huynh ấy cách yêu một người".


"Sau khi linh hồn huynh ấy ra đi, ta phát hiện mình đã rơi nước mắt. Lúc đó ta đã rất hạnh phúc . Mặc dù đã đổi trái trim với Vương Sinh nhưng ta vẫn là yêu, trao trái tim cho anh ấy. Ta phát hiện mình đã khóc vì họ. Đó là lần đầu tiên ta có cảm xúc giống như một con người. nhưng ta ....... ta đã đối xử với họ ... "


Mã Gia Kỳ ôm Đinh Trình Hâm, vỗ về tiểu hồ ly nhẹ nhàng


"Ta biết ta biết, sẽ không sao , Vương Sinh và Bội Dung kiếp sau nhất định sẽ rất hạnh phúc."


Mã Gia Kỳ khẽ hôn lên trán tiểu hồ ly, nhẹ nhàng xoa dịu cảm xúc.


"A Trình, chúng ta nên nghỉ ngơi rồi ."


Sáng sớm hôm sau, mặt trời ló dạng, Đinh Trình Hâm vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào khuôn mặt Mã Gia Kỳ đang ngủ say.


Suy nghĩ lung tung, nghĩ đến trái tim vừa mới ăn, người thợ săn giơ súng bắn vào người, ông lão bị người phụ nữ đẩy về phía con sói, cô ta vừa ăn trái tim ông già xong, không muốn ăn thêm nữa, hắn vốn thực sự ghét mùi trái tim bị hôi thối, nhưng người phụ nữ xấu xa , độc ác đó lại dám câu dẫn đến Mã Gia Kỳ

Chớp mắt để giảm bớt cảm giác chiếm hữu hoang tưởng, Đinh Trình Hâm hôn lên môi Mã Gia Kỳ : " Gia Kỳ ca ca , ta sẽ không bao giờ ăn thịt đồng loại nữa, ta muốn cùng huynh già đi ..."

Cúi đầu xuống, chú cáo nhỏ trao cho Gia Kỳ ca ca của mình một nụ hôn dài.


"Được , chúng ta cùng nhau già đi." Mã Gia Kỳ vuốt ve đôi môi hồng hào mềm mại của tiểu hồ ly, ôn nhu nói.



Sau này, trong thị trấn không còn xác chết không tim, chuyện về yêu quái đã trở thành huyền thoại, Đinh Trình Hâm và Mã Gia Kỳ cùng nhau rời khỏi đó.



Họ cứ đi rồi dừng lại , nhìn thấy núi sông lộng lẫy, vạn lý giang xuyên, dù có lẽ khuôn mặt của họ là cũ, nhưng trái tim đã yêu nhau lúc nào cũng là còn sống.



Họ gặp Vương Sinh và Bội Dung tái sinh tại một thành phố nhỏ. Thuở nhỏ họ đã rất tình cảm



Khi Vương Sinh và Bội Dung kết hôn, Mã Gia Kỳ và Đinh Trình Hâm đã quan sát từ xa. Đinh Trình Hâm dựa vào vòng tay của Mã Gia Kỳ và nhớ lại những gì trước kia mình từng nghe



--Tình yêu không thể chỉ là một người,


Lúc đó hồ ly nhỏ không hiểu ý của câu này.


Pháo hoa đồng loạt vang lên, tân lang tới....


Đinh Trình Hâm nhìn Mã Gia Kỳ , người đang cúi đầu xuống , hôn nhẹ nhàng tiểu hồ ly của mình.


Sau khi gặp Mã Gia Kỳ


Cuối cùng tiểu hồ ly cũng học được như thế nào là thật lòng yêu một người.

-- END

Ai đọc tới đây rồi thì hãy để lại cho tới cái comment cho tui dui tui có động lực trans tiếp nha 😛

Sẵn nói nếu mọi người thấy  có fic hay hoặc muốn tui trans cho mọi người đọc thì cũng đừng ngại ngần mà ib qua FB cho tui nha 😘

FB : Phương Phương 
( Phần giới thiệu wattpad tui có để link á)

Tui rất thân thiện, rảnh ib tám chơi 🤣

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net