4.Hòa ly

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: Cửu Lộ Phi Hương

Số chương: 80

Editor: @JiuLuFeiXiang 

Tình trạng: Hoàn edit

Thể loại: Ngôn tình, Huyền huyễn, Tiên hiệp, Gương vỡ lại lành, có NGƯỢC có NGỌT có HÀI có BI
Giới thiệu:

Câu chuyện mở đầu bằng việc sau khi thành thân 500 năm nữ chính muốn hòa ly (ly hôn trong hòa bình) với nam chính, nguyên nhân hòa ly là do nam chính không cho nữ chính ăn cay uống rượu, ngoài ra còn có tính chiếm hữu và kiểm soát mọi mặt trong cuộc sống (còn nhiều nữa, tác giả giấu chưa kể).

Nam chính cũng đồng ý nhưng khi đi cắt tơ nhân duyên, nam chính đột nhiên lên cơn lại khởi động rìu bàn cổ, cùng nữ chính xuyên về 500 năm trước, nếu đã muốn cắt đứt nhân duyên, chi bằng để hắn khiến mọi chuyện chưa bao giờ phát sinh.

Thế là, đôi phu thê bắt đầu đảo loạn mọi thứ để khiến bản thân mình trước kia sẽ không yêu đối phương nữa, nhưng hai lần đều thất bại. Ngoài dự liệu, từ các chi tiết nhỏ có thể thấy nam chính đối xử rất tốt với nữ chính, nhưng nữ chính không hề phát hiện ra. Tỉ dụ như, nam chính pháp lực vô địch nhưng mấy năm nay luôn mặc kệ để nữ chính đánh lộn, tác oai tác quái, chọc ghẹo người ta, vỗ về khi nàng nửa đêm bật tỉnh, cấp máu khi nàng lịch kiếp... những việc này nàng đều không biết.

Để đến lúc khi nghe thấy câu cảm khái "Xem ra, ta của năm đó thực sự rất rất thích huynh", hắn hơi trùng ánh mắt xuống hỏi "Sau này, tại sao không còn thích nữa? [ đau lòng]"

🌟REVIEW:

Phục Cửu Hạ sau mấy trăm năm lên duyên chồng vợ với Tạ Trạc, quyết định hòa ly.

Lý do là Tạ Trạc quản nàng quá chặt, ví như hắn là quản ngục, nàng là tù nhân, hắn kiểm soát cuộc sống của nàng, còn nàng thì muốn chắp cánh bay xa.

Thế là lúc cưới nhau chấn động tâm can cỡ nào, hòa ly cũng oanh oanh liệt liệt thế đó.

Thế nhưng lý do Phục Cửu Hạ hòa ly cùng Tạ Trạc không đơn giản như vậy.

Tạ Trạc có quá nhiều bí mật. Từ thân thế của hắn, đến nguyên nhân mỗi lần hắn trở về khắp mình đều là vết thương chằng chịt.

Phục Cửu Hạ đã từng yêu Tạ Trạc rất mãnh liệt, gần như bỏ ngoài tai lời khuyên của mọi người để cùng hắn nối duyên tơ hồng. Nhưng tình cảm dù có mãnh liệt đến đâu, nàng có phóng khoáng không tim không phổi cỡ nào, thì cũng bị những nghi kị, những lừa dối của hắn bào mòn tất thảy.

Năm trăm năm, một mối duyên, lẫn lộn giữa yêu thương và lừa dối. Hắn lừa dối nàng, nhưng lại chưa từng làm hại đến nàng. Nàng bị thương hắn cứu chữa, nàng độ kiếp hắn độ máu cho nàng.

Ấy thế mà...

"Nhưng rốt cuộc, sinh tử kề vai, cũng không thắng nổi mâu thuẫn vụn vặt mà thời gian mang lại. Một ngày lại một ngày, đủ để tiêu hao toàn bộ những tình cảm kiên định nhất."

Nàng lựa chòn hòa ly, chấm dứt tất thảy.

"...từng sự thất vọng nho nhỏ dần trở thành nỗi tuyệt vọng to lớn, từng câu chuyện vụn vặt trong cuộc sống thường nhật, tất cả đều là những hồi ức ta không muốn nhớ lại. Mà những khoảnh khắc đó, lại không cách nào diễn đạt thành lời.

Từ tình yêu khắc cốt ghi tâm ban đầu, cho đến lãnh đạm của hiện tại, chính những khoảnh khắc nhỏ bé ấy đã xây nên một cây cầu, mà ta, chỉ là bước qua cây cầu ấy sang đến bờ bên kia.

Sự kết thúc cho một đoạn nhân duyên đến thật chóng vánh.

Có quá nhiều tiểu tiết không thể nói rõ với người ngoài, dưới sự an bài của vận mệnh và năm tháng, mối quan hệ dần xuất hiện những kẽ hở, cuối cùng khiến cho sợi chỉ đỏ giữa chúng ta hoàn toàn đứt lìa."

Thế nhưng trời xui đất khiến, hai người quay về quá khứ.

Cuộc hành trình này dài đằng đẵng này cũng giúp Cửu Hạ vén màn quá khứ, những bí mật lẩn khuất trong sương dần dần bị bóc ra từng lớp từng lớp, lộ ra sự thật chua xót bên trong.

"Trong sinh mệnh của Tạ Trạc, chưa từng có ai hứa với hắn, sẽ mãi mãi ở bên.

Chỉ có "ta", cho hắn hứa hẹn.

Nhưng ta cũng...

Nuốt lời.

Ta cắt đứt tơ hồng, không ở bên hắn, không cùng hắn nói chuyện, không cùng hắn cười, ta cũng...

Không thích hắn nữa."

Hóa ra trong suốt mấy trăm năm ấy, Tạ Trạc đã âm thầm chịu đựng nhiều như vậy.

Hóa ra trong suốt mấy trăm năm ấy, hắn làm tất cả để đổi lại cho Phục Cửu Hạ một cuộc sống thanh thản an nhiên.

Tạ Trạc từ nhỏ nhận lấy tất cả ghẻ lạnh, không ai có thể cho hắn một tình yêu dài lâu không tạp niệm.

Chỉ có một Phục Cửu Hạ bất chấp tất cả ôm lấy hắn, cho hắn cảm nhận được tươi đẹp của thế gian này.

"Bởi lẽ, suốt tháng năm dài đằng đẵng, chưa từng có ai cho hắn một tình yêu lâu dài, kiên định, không toan tính.

Mẹ hắn chưa từng, tộc nhân chưa từng, hay đến cả Chủ Thần Tễ và người Thước Sơn sau này cũng chỉ là những sinh mệnh ngắn ngủi lướt qua đời hắn.

Hắn cảm thụ nhân thế, cảm thụ tang thương, cảm thụ phong hoa tuyết nguyệt, học được dịu dàng, đọc qua sách vở, đi vạn dặm trường, nhưng chưa từng cảm nhận được tình yêu bền vững.

Hắn...

Đang hoài nghi chính mình.

Không thể đem tình cảm của bản thân định nghĩa bằng bất cứ từ ngữ nào trên thế gian."

Mấy ngàn năm trải đầy biến cố, sinh ly tử biệt.

Người có tình cũng trở về với nhau...

---

Truyện có hài hước có bi thương, bối cảnh rộng. Plot đặc sắc, mới lạ và ấn tượng. Mặc dù có đôi chỗ còn lấn cấn, nhưng chung quy lại thì cũng không ảnh hưởng gì nhiều.

-------------------------------------------------------------

Wattpad

https://www.wattpad.com/story/243084033-%E3%80%8Ah%C3%B2a-ly%E3%80%8B-c%E1%BB%ADu-l%E1%BB%99-phi-h%C6%B0%C6%A1ng


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net